Tạ Quang Khôi
Có một điều tôi nhận ra thế này, sau khi tranh luận với nhiều người
khác quan điểm chính trị trong tinh thần Dân chủ:
- Nếu bạn ở trong nước và viết bài so sánh giữa nước ta và nước
ngoài, họ sẽ nói bạn là ếch ngồi đáy giếng và không biết gì.
- Nếu bạn ở nước ngoài và nói những điều tương tự, họ sẽ bảo bạn ăn
cơm ngoại bang và quay về chống phá tổ quốc.
- Nếu bạn rời VN được 1 thời gian ngắn, họ sẽ bảo bạn chưa kịp thấy
những cái xấu xa của các nước tư bản.
- Nếu bạn đã sống ở nước ngoài 1 thời gian dài, họ sẽ bảo bạn đã đi
lâu rồi và không biết tình hình VN đã thay đổi và phát triển như
thế nào.
- Nếu bạn nói bạn muốn tự do dân chủ, họ sẽ nói bạn ăn tiền nước
ngoài, hoặc bạn là người của VNCH.
- Nếu bạn nói về những vấn nạn của VN, họ sẽ nói nước nào cũng có
vấn đề và đất nước ta đang ngày càng tiến bộ.
- Nếu bạn phê bình lãnh đạo, họ sẽ nói không có ai hoàn hảo, rồi
hỏi bạn có làm được như thế không, và hỏi bạn, bạn có cãi lời cha
mẹ không mà lại chỉ trích những người lãnh đạo.
- Nếu bạn hỏi vì sao họ có thể làm ngơ và không quan tâm tới những
vấn đề của đất nước, họ sẽ nói VN ko cần những người như bạn.
- Nếu bạn nói bạn mong muốn 1 sự thay đổi, họ sẽ bảo thật ra bạn
chỉ muốn chống phá đất nước chứ không làm được gì.
- Nếu bạn nói bạn muốn có tự do thực sự cho đất nước bạn, họ sẽ nói
màu sắc dân chủ mỗi nước khác nhau, mỗi nơi có chế độ khác nhau, và
đất nước ta hiện nay đã được tự do, độc lập, hạnh phúc.
- Nếu bạn nói có đa đảng vẫn tốt hơn 1 đảng, vì sự cạnh tranh bao
giờ cũng tạo nên sự hoàn thiện và phát triển, họ sẽ hỏi bạn có chắc
như thế sẽ tốt hơn không, và đa đảng là loạn.
- Nếu bạn chê Trung Quốc, họ sẽ chê Mỹ.
- Nếu bạn nói đến yêu cầu và phản kháng, họ sẽ hỏi bạn đã làm gì
cho tổ quốc mà đòi hỏi tổ quốc phải làm gì đó cho bạn, hoặc bạn chỉ
nói và không làm được gì.
- Nếu bạn hỏi chủ nghĩa cộng sản tốt đẹp đến thế vì sao lại sụp đổ
ở các nước Đông Âu, họ sẽ bảo vì các nước Đông Âu ko theo đúng chủ
nghĩa cộng sản, hoặc từ bỏ ko có nghĩa là nó ko tốt, hoặc 1 ngày
nào đó những nước này sẽ quay lại con đường cũ.
- Nếu bạn hỏi vì sao họ nói tư bản đang giãy chết, hoặc tư bản ko
tốt, vậy tại sao trên TG có rất nhiều nước tư bản, họ sẽ nói bạn
hùa theo số đông.
- Nếu bạn muốn biểu tình chống TQ, hoăc bức xúc vì những người biểu
tình bị bắt giữ, họ sẽ bảo biểu tình chẳng ích gì, và VN là nước
nhỏ, phải nhún nhường trước TQ, và bắt giữ là đúng.
- Nếu bạn viết bài về chính trị, và nói VN không có tự do dân chủ,
xã hội lắm bất công, họ sẽ bảo bạn là kẻ phản quốc, thất bại trong
cuộc sống và đem lòng hận thù.
- Nếu bạn bức xúc vì nhiều người bất đồng chính kiến bị bắt giữ và
bỏ tù, họ sẽ nói như thế là hoàn toàn đúng, và có những người thậm
chí còn nói, và đem giết chết cả gia đình dòng họ mới đủ.
- Nếu bạn còn trẻ, họ sẽ nói bạn lo học và còn quá non và thiếu
trải nghiệm để phán xét.
- Nếu bạn đã lớn, họ sẽ nói bạn nên lo kiếm tiền và chuyện lớn để
nhà nước lo.
- Nếu bạn hỏi, xã hội bình an hạnh phúc đến thế, vì sao sau 1975
rất nhiều người vẫn bỏ đi, họ sẽ bảo những người này ko quen chịu
khổ, là tay sai Mỹ- Ngụy chay đi ăn bơ thừa sữa cặn.
- Nếu bạn hỏi thế tại sao bây giờ người ta vẫn ra đi bằng hàng trăm
hàng ngàn cách khác nhau, họ sẽ im lặng.
- Nếu bạn hỏi những người lãnh đạo như thế nào lại ký tên đồng ý
tiến hành những dự án nguy hiểm cho môi trường và an ninh lãnh thổ
đất nước, bất chấp bản kiến nghị, họ sẽ im lặng.
- Nếu bạn nói, trái ngược với luận điệu những ai muốn tự do dân chủ
là dân miền Nam tay sai Mỹ- Ngụy, có rất nhiều người đấu tranh hiện
nay được sinh ra trong chính xã hội này, và thay đổi quan điểm, và
những người đấu tranh này cũng là người thành đạt và có vị trí
trong xã hội, họ giải thích thế nào, họ sẽ giữ im lặng.
- Nếu bạn nói về việc tấm bản đồ “lưỡi bò”, và người dân VN bị đánh
cướp và giết chết, nhưng nhà nước ko làm gì cả, họ sẽ giữ im lăng.
- Nếu bạn chứng minh chế độ hiện nay hoàn toàn đi ngược với lý
thuyết của chủ nghĩa cộng sản,
chủ nghĩa xã hội, họ sẽ giữ im lặng.
- Bạn nói bạn đơn thuần là người yêu nước, và đau đớn với số phận
dân tộc, họ sẽ nói bạn dối trá, bạn là đồ phản động, nhưng bình
thường với những vấn đề chính trị, họ găn vào cái mác “nhạy cảm” và
lờ đi không quan tâm.
Và những gì tôi vừa viết nói lên điều gì, ngoài việc những con
người ấy được dạy dỗ và tuyên truyền để có luận điệu và lý lẽ y hệt
nhau ?
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen