Dienstag, 21. November 2017

Người con gái Việt Nam trên đại lộ Ayutthaya, Bangkok

 Nhìn thấy được sự thật phủ phàng mà lòng quặn đau....
Đọc bản tin “18.000 gái Việt ra nước ngoài hành nghề mại dâm mỗi năm” trong đó trích lời phát biểu của Jeremey Douglas, Trưởng đại diện khu vực Đông Nam Á - Thái Bình Dương của Cơ quan phòng chống ma túy và tội phạm của Liên hợp quốc (UNODC) tôi chợt nhớ đến phóng sự của một nhà báo Mỹ viết về cảnh các cô gái VN vừa mới lớn đang hành nghề mãi dâm trên trên đại lộ Sri Ayutthaya, thủ đô Bankok, Thái Lan đầu thập niên 1990..
Các em đều trong tuổi vị thành niên. Hầu hết chỉ mười sáu, mười bảy tuổi. Lẽ ra giờ này các em phải ngồi trong lớp học, học làm người phụ nữ VN, học chuyện thêu thùa, may vá, trông con và học cả chuyện yêu đương, đẹp như trăng khi tròn khi khuyết. Thế nhưng, nghèo đói đã xô đẩy em khỏi ngôi trường mà em yêu mến. Nghiệt ngã đã xua em ra khỏi vòng tay nuông chiều của mẹ. Lạc hậu đã xô em xuống giòng sông Chao Phraya nước đục quê người.

Đêm đó tôi viết bài thơ Người Con Gái Việt Nam Trên Đại Lộ Ayutthaya.
Những cô gái 16, 17 tuổi đứng trên đường Sri Ayuthaya ngày đó bây giờ không còn nữa... Các em đã về đâu giữa một thành phố, mà nơi đó, theo thống kê của cơ quan AIDS Liên Hiệp Quốc, UNAIDS, 44 phần trăm gái mãi dâm mang trong người bịnh AIDS. Các em hoặc đã chết trong một trại AIDS ở Bangkok, ở Chiang Mai, hay nếu may mắn sống sót trở về được quê hương cũng chỉ để lây lất ở một góc tối nào đó trong chuỗi ngày tàn tạ của đời mình.
Mấy chục năm sau, chỗ của em đứng ngày xưa không phải vì em chết đi mà bỏ trống. Chiếc giường tre nơi em đã nằm chờ khách không phải vì em ra đi mà bỏ trống. Nơi em đứng năm xưa đã có một bàn chân Việt khác vừa đứng đó. Trên manh chiếu em nằm đã có người con gái Việt khác đang nằm. Sau 40 năm "độc lập, tự do, hạnh phúc" hàng ngàn con gái Việt Nam vẫn nối gót nhau đi làm thân gái khách.
Dưới đây là bài thơ khá dài Người Con Gái Việt Nam Trên Đại Lộ Ayutthaya. Nhạc sĩ Phan Ni Tấn phổ thành ca khúc và ca sĩ Đình Nguyên trình bày trong Đêm Thơ Nhạc Mẹ và Quê Hương tại Toronto.
NGƯỜI CON GÁI VIỆT NAM TRÊN ÐẠI LỘ

                                  SRI AYUTTHAYA

Người con gái Vit Nam
Trên
đại l
Sri Ayutthaya, Bangkok
Em
đứng đó mt mình ôm m
t khóc
Nh
ư cht nh ra đây không ph
i Sài Gòn
Mái tóc thu bu
n
Mái tóc héo hon
Bay ph
ơ pht gia ph phường xa l

M
ười sáu tui kiếp giang h chung ch
Trôi lang thang nh
ư nhng bt bèo
Ð
t nước nghèo không gi n
i chân em
Nên x
ngườ
i em làm thân gái khách

Tu
i ca em như sao mai mi m
c
Ð
p vô tư như nhng cánh lan r
ng
Tu
i bt đầu ca m
t mùa xuân
Có hoa b
ướm tung tă
ng
Có m
t chút tình yêu nh nhàng thơ m
ng
L
ra ngày này em đang ngi trong lp h
c
H
c làm người ph n Vi
t Nam
H
c chuy
n thêu thùa may vá trông con
H
c c chuyn yêu đươ
ng
Ð
p như trăng khi tròn khi khuyế
t

B
ng dưng hôm nay em mt hế
t
M
t c tui thơ mt c cuc đờ
i
Bangkok chi
u nay mưa lt pht rơ
i
Có làm em nh
Sài Gòn mư
a tháng sáu
Nh
con h
m vào nhà em
D
ường như lúc nào cũng t
i
Nh
m già đôi mt dõi mù tă
m
Nh
 đám em thơ đang đứng m
i mòn trông
Tin c
a ch t phương nào bin bi
t
Còn
 đấy c mt tri thương tiế
c
Nh
ư ngàn năm mây trng v
n còn bay

Nhìn sông Chao Phraya n
ước đục chi
u nay
Có làm em nh
 đế
n sông Nhà Bè
Nh
nhng con lch nh

Ð
y nhng rong rêu rác rưới
C
ng rãnh gp gh
nh
N
ước vn mt màu đen nhưng là nước c
a em
S
không th nào đen như thế
mãi

Khi c
bp b vài ba tiế
ng Thái
Có làm em nh
thu lên nă
m
Ba b
o em đánh vn hai ch Vi
t Nam
Em c
gng năm ln by lượ
t
Nh
ưng cui cùng dù sao em nói đượ
c
M
thưởng em bng nhng chiếc hôn n
ng
Ba m
m cười hy vng ch
y mênh mông
Ánh l
a tương lai đã bt đầ
u nhen nhúm
Ánh l
a ngày xư
a
Cho ngày mai t
ươ
i sáng
Ðã tàn
đi theo giông bão cuc đờ
i

Sau nh
ng lúc đau thương da tht rã r
i
Em có khóc m
t mình trong bóng t
i
M
i git l s mang màu sám h
i
M
i li rên chôn giu nhng ăn nă
n
Tóc thu bu
n như nhng s
i oan khiên
Trói l
y cuc đời em nghi
t ngã
V
 đâu em chiu nay trên đất l

V
 đâu em mưa gió ph đầy sông
Ng
ười con gái Vit Nam trên đại l
Sri Ayutthaya
Ðang nh
m mt nhìn đời trôi vô t
n

L
ch s Vi
t Nam
Vinh nh
c thăng trm bao nhiêu b
n
Nh
ưng chưa bao gi đen ti hơ
n hôm nay
Ông cha ta có khi ph
i xung bin tìm ng
c trai
Lên non tìm ngà voi tr
m hươ
ng châu báu
Có nh
ng lúc c giòng sông th
m máu
Có nhi
u khi xương trng gi r
ng sâu
Nh
ưng chưa mt ln trong bn ngàn nă
m
Có nh
ng cô gái Vi
t Nam
Ph
i sang x người bán thân nuôi mi
ng
T
i nhc ny không bao gi ra s
ch
N
i đau ny không phi c
a riêng em
Mà c
a mi người còn mt chút lươ
ng tâm
Và còn bi
ết thế nào là quc nh
c

Ðêm nay anh vi
ết nt bài thơ

D
u biết chng th nào ti tay em được
Th
ơ c
a anh
Tâm s
ca mt người anh nhu nhượ
c
Gi
a muôn vn kh đau ch biết đứ
ng nhìn
L
ơ láo gia ch đờ
i
V
ết thương n
ng trong tim
Anh v
n ung dung như người khách l

N
ước M m no làm anh quên tt c
Quên b
y chc triu đồng bào đang cnh lm than
Quên
đám em thơ lưu lc bn phươ
ng ngàn
Quên c
chính anh vi nhng đau thương thi thơ 
u
Ngày anh
đi mang hn căm nung n
u
H
n non sông mt sm s quay v

Ðem thanh bình gieo r
c vn tri quê
Ðem m
ch sng ươm trên tng nm đấ
t

Gi
c mng ngày xư
a
Dù anh không còn mu
n nh
c
V
n lnh lùng sng li gia đêm mơ

Anh
đang khóc mt mình
Hay
đang khóc trong thơ

Không, ch
ht bi va rơi vào trong mt
H
t bi đó chính là đời em đã m
t.


Trần Trung Đạo

Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen