00:00/00:00
Một số nhà hoạt động bị khủng bố, tấn công đến thương tích trong vài ngày qua tại cả 3 miền Việt Nam.
Đối tượng bị tấn công
Nạn nhân mới nhất của việc bị theo dõi rồi bị tấn công tại nơi vắng
đến thương tích là nhà hoạt động Lã Việt Dũng, nhóm No-U ở Hà Nội vào
tối ngày 10 tháng 7 vừa qua.
Chỉ một ngày trước đó vào ngày 9 tháng 7, cựu tù nhân trẻ Nguyễn Viết
Dũng, cũng bị ngăn chặn khi đang có mặt ở Sài Gòn, sau đó bị đưa lên
máy bay về Nghệ An.
Ngay tại sân bay Vinh, anh này bị bắt đưa lên xe và bị đánh chừng 1
tiếng rồi mới được thả xuống đường. Anh này phải tự tìm các liên lạc với
gia đình để được đưa về nhà.
Vào sáng ngày 11 tháng 7, chúng tôi liên lạc với gia đình anh Nguyễn
Viết Dũng, và được bà mẹ cho biết sức khỏe anh đang yếu không thể trả
lời điện thoại được và bà nói thêm:
Cách đây khoảng 2 tháng cũng bị họ đánh dữ hơn lần này. Cũng từ Sài Gòn rồi về Vinh bị đánh: mắt thâm quần, mặt sưng lên đau. Lần này bị nơi miệng, còn mặt ít hơn!
- Mẹ anh Nguyễn Viết Dũng
“Cách đây khoảng 2 tháng cũng bị họ đánh dữ hơn lần này. Cũng từ
Sài Gòn rồi về Vinh bị đánh: mắt thâm quần, mặt sưng lên đau. Lần này bị
nơi miệng, còn mặt ít hơn!”
Cũng vào ngày 9 tháng 7, một nhóm gồm 8 bạn trẻ trong đó có những
thành phần thuộc Hội Anh em Dân chủ tại khu vực miền Trung đến dự đám
cưới của một bạn tại Cửa Lò, Nghệ An. Tuy nhiên trước khi đến được đám
cưới, họ đã bị chặn, tước hết tiền bạc, điện thoại rồi bị đưa lên xe.
Anh Nguyễn Trung Trực, một trong 8 nạn nhân kể lại sự việc:
“Chúng tôi xuất phát từ quê vào lúc khoảng 6 giờ sáng và đến cầu
Bến Thủy rẽ xuống Cửa Lò khoảng 11 giờ kém, trên đường đến, cách Cửa Lò
chừng vài cây số nữa thôi, tôi và các anh em dừng lại mua một số phong
bì và quà. Bỗng nhiên xuất hiện 7-8 ô tô và một số xe gắn máy, cùng lực
lượng chừng 40-50 người vây lấy chúng tôi. Họ nhanh chóng giật chìa
khóa, cướp tài sản và tống chúng tôi lên xe; mỗi người lên 1 xe, chỉ có
duy nhất 1 xe có 2 người. Trên xe có sẵn an ninh và như thế họ đánh túi
bụi, đè đầu.
Sau đó họ chạy theo hướng đường Trường Sơn. Chạy được 15-20 cây
số, họ lôi xuống đánh tiếp, đánh nhừ tử. Bản thân tôi bị đánh ngất hai
lần và mọi người đều bị đánh như vậy!
Khi chạy đến rừng Trường Sơn, ranh giới giữa Hà Tĩnh và Nghệ An,
họ tống chúng tôi xuống lề rừng và lấy hết tài sản, tiền bạc, điện
thoại, giấy tờ tùy thân. Họ để chúng tôi ở đó; đặc biệt họ xé hết áo
quần, có người chỉ còn lại quần lót, có người không còn mảnh vải che
thân! Rồi họ biết mất.
Một số dân địa phương đến hỏi han chúng tôi, giúp đỡ một ít áo quần mặc tạm.
Sau đó chúng tôi lần mò về được giáo xứ Kẻ Động cách đó chừng
15-20 cây số. Nhờ sự che chở của giáo dân và cha Micae Trần Định, cũng
như chữa vết thương, bảo vệ an ninh. Mãi đến trưa ngày 10/7 chúng tôi
mới về được đến nhà.”
Nhận định
Anh Lã Việt Dũng vào sáng ngày 11 tháng 7, đưa ra nhận định về việc anh bị đánh đến thương tích vào tối hôm trước như sau:
“Có nhiều vụ như thế này xảy ra rồi; nhưng để chỉ mặt đích danh
nói công an đánh thì rất khó tại Việt Nam. Bởi vì họ đánh rất kín, mình
thường không có bằng chứng gì để khẳng định. Tuy nhiên về mặt logic mình
hoàn toàn có thể suy ra được vì hôm qua tôi hoàn toàn không hề có va
chạm với ai. Thứ hai đối tượng đi theo chúng tôi từ đầu đến cuối chỉ có
an ninh thôi.
Do đó những người đánh tôi nếu không phải là an ninh thì cũng là đầu gấu, tay sai theo chỉ đạo của an ninh.
Đây là hành vi mang tính khủng bố để khủng bố tinh thần đội bóng
No-U. Việc quấy nhiễu đội bóng No-U xảy ra từ đầu đến giờ nhưng gần đây
họ tăng cường quấy nhiễu.
Tôi nghĩ ngoài việc đá bóng của No-U ra; đây còn là sân chơi cho
mọi người nữa nên họ sợ mọi người tham gia biểu tình… Họ không muốn nên
chặn phá!”
Có nhiều vụ như thế này xảy ra rồi; nhưng để chỉ mặt đích danh nói công an đánh thì rất khó tại Việt Nam. Bởi vì họ đánh rất kín, mình thường không có bằng chứng gì để khẳng định.
- Anh Lã Việt Dũng
Thông thường những nạn nhân bị tấn công có thể trình báo vụ việc với
công an để truy tìm thủ phạm nhằm xét xử công minh, bảo đảm an ninh,
trật tự xã hội. Tuy nhiên theo những nhà hoạt động từng bị hành hung
thương tích bấy lâu nay thì chuyện trình báo theo thủ tục mà họ làm
nhiều lần trước đây đều không được giải quyết.
Anh Nguyễn Trung Trực nói về điều đó:
“Khi chúng tôi đến giáo xứ Kẻ Động và được bà con giáo dân, cha xứ
che chở, giúp đỡ về mặt vật chất cũng như tinh thần, thì chính quyền ở
đó họ cũng đến. Được phép của cha xứ họ vào gặp chúng tôi để làm việc.
Chúng tôi trình báo sự việc xảy ra. Họ nhận trình báo của chúng tôi và
cũng cấp cho chúng tôi 1 giấy chứng nhận về sự trình báo. Rồi cũng giúp
bảo đảm an ninh cho chúng tôi từ Hà Tĩnh về lại Quảng Bình. Họ nói sẽ
điều tra vấn đề; nhưng đối với những người tranh đấu như chúng tôi thì
không còn lạ gì nữa; có lẽ đây là 1 bài diễn của họ.”
Và thực tế được anh Lã Việt Dũng cho biết:
“Việc đó chúng tôi đã làm nhiều lần rồi. Việc (hành hung) do ai
chúng tôi cũng biết chắc là ai nhưng thường câu trả lời của họ là không
có bằng chứng gì cả!”
Chúng tôi cũng cố gắng liên lạc qua điện thoại di động của ông chủ
tịch thành phố Hà Nội, Nguyễn Đức Chung, để hỏi về tình trạng bất an tại
địa bàn thủ đô nơi được gọi là ‘thành phố hòa bình’; thế nhưng ông này
không trả lời với lý do bận họp.
“Tôi đang họp, tôi đang trong hội nghị.”
Vừa qua nhân dịp quốc khánh Hoa Kỳ 4 tháng 7, đại sứ quán Mỹ tại Hà
Nội có mời một số nhà hoạt động tại Việt Nam đến tham dự cuộc tiếp tân
nhân sự kiện đó; tuy nhiên cũng như bao lần khác tư gia của những người
được mời bị đặt chốt chặn không thể ra khỏi nhà.
Luật sư nhân quyền Lê Quốc Quân là một trong số đó. Bản thân ông bị
lực lượng an ninh không chỉ ngăn chặn mà còn tấn công thân thể. Khi ông
này dùng luật để phản bác lại thì họ công khai tuyên bố họ chính là ‘côn
đồ’. Bằng chứng của thừa nhận đó được ghi lại đầy đủ.
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen