Chuyên gia kinh tế Phạm Chi Lan.
“Chính phủ Việt Nam cần biết đích danh tên các nhà thầu phụ của
Formosa là ai để đưa ra quyết định cấm họ không được vào Việt Nam
thực hiện bất kỳ dự án nào nữa, cũng như những cá nhân, tổ chức nào
buông lỏng sự quản lý, giảm sát, hoặc là đưa ra những “ưu đãi” cho
Formosa để họ gây ra thảm họa ngày hôm nay” chuyên gia kinh tế Phạm
Chi Lan khẳng định.
Sau hơn 2 tháng người dân cả nước mong mỏi chờ đợi, chiều 30.6, kết
luận về nguyên nhân gây ra hiện tượng hải sản chết bất thường tại
miền Trung đã được cơ quan chức năng công bố chính thức. Theo đó,
việc xả thải của nhà máy của Công ty TNHH Gang thép Hưng Nghiệp
Formosa (FHS) tại Khu công nghiệp Vũng Áng (Hà Tĩnh) được xác định
là nguyên nhân gây ô nhiễm môi trường biển nghiêm trọng, gây ra
hiện tượng hải sản chết hàng loạt.
Dù nguyên nhân đã được giải đáp nhưng xoay quanh câu chuyện này vẫn
còn nhiều câu hỏi được đặt ra hiện nay. Để làm rõ hơn về vấn đề
này, phóng viên báo điện tử Một Thế Giới đã có cuộc trao đổi với
chuyên gia kinh tế Phạm Chi Lan.
- Chiều ngày qua 30.6, Chính phủ Việt Nam đã công bố chính thức về
nguyên nhân cá chết hàng loạt tại miền Trung, bà đánh giá sao về
kết quả này?
Chính phủ Việt Nam đã làm rất tốt việc bắt Formosa phải cúi đầu
chịu tội trước người dân Việt Nam, vì ban đầu thái độ của tập đoàn
này rất ngông nghênh khi bắt người dân Việt Nam chọn giữa “cá và
thép”. Đây là một thái độ rất hỗn xược.
Do đó, trong vòng hơn 2 tháng, để bắt được Formosa cúi đầu nhận tội
từ thái độ ngông ngênh này, có thể nói Chính phủ Việt Nam đã nỗ lực
rất lớn.
Tuy nhiên, ở đó vẫn có 2 thông tin chưa được giải đáp. Thứ nhất là, trong bức thư mà Formosa gửi cho nhân viên thì họ nói
là do lỗi của các nhà thầu phụ. Vậy ở đây, các nhà thầu phụ là ai? Có lẽ Chính phủ Việt Nam cần biết đích danh tên các nhà thầu phụ
đó để đưa ra quyết định cấm họ không được vào Việt Nam thực hiện
bất kỳ dự án nào thêm.
Ví dụ ở Việt Nam, khi các nhà thầu phụ vi phạm lỗi về môi trường,
Chính phủ Việt Nam đã ra thẳng quyết định là trong vòng bao nhiêu
năm các nhà thầu này không được thực thi các dự án nữa. Vậy đối với
trường hợp này, Formosa không những vi phạm mà còn làm ô nhiễm môi
trường nặng thì Chính phủ Việt Nam hoàn toàn có thể tuyên bố cấm
hẳn từ nay những nhà thầu phụ này không được bước chân vào Việt Nam
nữa.
Thứ hai là về phía Việt Nam, những cá nhân, tổ chức nào có trách
nhiệm trong vụ việc này khi buông lỏng sự quản lý, giảm sát, hoặc
là đưa ra những “ưu đãi” vượt quá quy định cho Formosa so với một
nhà đầu tư nước ngoài để họ gây ra thảm họa ngày hôm nay. Theo tôi phải làm rõ. Điều này rất cần thiết vì còn mang tính răn
đe để không có trường hợp nào xảy ra trong tương lai nữa. Để những
cá nhân, tổ chức này vô can là điều không thể được.
Tôi cũng rất tán thành khẳng định của Bộ trưởng Trần Hồng Hà là
không thể đánh đổi kinh tế-xã hội với môi trường.
- Formosa đã thừa nhận và cam kết bồi thường 500 triệu USD. Theo
bà, mức đền bù này có hợp lý? Và hậu quả đối với môi trường liệu có
khắc phục được?
Con số 500 triệu USD được cơ quan chức năng căn cứ là dựa trên
những thiệt hại của người dân. Tuy nhiên vẫn cần phải minh bạch hơn
việc trong đó có bao nhiêu chi cho thiệt hại của người dân ở 4 tỉnh
khác nhau, ở đó họ thiệt hại ra sao và sẽ đền bù cho họ như thế
nào?… Điều này rất cần được minh bạch để người dân cả nước được
biết.
Nếu mức bồi thường là thỏa đáng, giúp cho người dân khắc phục được
những hậu quả về lâu về dài thì điều này cũng làm cho chúng ta yên
tâm một phần nhưng nếu chưa tính toán về những hệ lụy về lâu về dài
thì cũng là điều rất quan ngại.
Thêm vào đó, bao lâu nữa hệ quả này được khắc phục đầy đủ, bao lâu
nữa thì người dân có thể ra biển đánh cá được bình thường và liệu
khi đánh cá được bình thường thì những sản phẩm cá của họ có được
thị trường tin dùng không hay là có những nghi ngại. Sau đó cuộc
sống của họ vẫn khó khăn, vì cú sốc của thị trường là vô cùng nặng
nề.
Do đó, theo tôi, con số này khó mà tính toán được. Đối với Việt
Nam, tôi không biết Chính phủ dùng bao nhiêu trong 500 triệu USD để
khắc phục về môi trường. Con số này liệu có phải căn cứ dựa trên
đánh giá của các nhà khoa học trong nước và quốc tế hay không hay
tiếng nói và bài toán của họ không được ghi nhận…
Mặt khác, thời gian khắc phục môi trường biển là bao nhiêu lâu: 1
năm, 2 năm hay…70 năm. Vậy khoản còn lại sau khi đền bù cho người
dân có đủ để khắc phục môi trường hay không? Con số 500 triệu USD
nhìn thì rất lớn nhưng khi đưa vào giải quyết hệ quả của thảm họa
này liệu có hợp lý hay không?
Hơn nữa, không thể để tình trạng Formosa đền tiền xong rồi phủi
tay, các cơ quan chức năng phải lập ra tổ chức giám sát việc thực
hiện những cam kết mà Formosa đã tuyên bố tại cuộc họp chiều qua
như: bồi thường thiệt hại kinh tế cho người dân, đảm bảo xử lý
triệt để chất thải độc trước khi thải ra môi trường, phối hợp với
các bộ ngành Việt Nam và các tỉnh miền Trung xây dựng các giải pháp
đồng bộ, không để xảy ra sự cố môi trường tương tự…
Tất cả phải được lập kế hoạch rõ ràng để đảm bảo giám sát được
những hoạt động của Formosa về sau này.
- Qua vụ việc này, phải chăng chính sách thu hút đầu tư nước ngoài
của Việt Nam nên khắt khe hơn để tránh ảnh hưởng đến môi trường,
thưa bà?
Phải thay đổi chính sách để không chấp nhận những dự án có nguy cơ
gây ô nhiễm môi trường cao. Không nên tin lời hứa của các nhà đầu
tư vì chúng ta không thể đánh giá chính xác được các nhà đầu tư
nước ngoài, cái tâm tham muốn có được về kinh tế của họ sẽ rất lớn,
chứ tôi chưa nói đến việc đút lót để bất chấp môi trường.
- Vậy, theo bà, Nhà nước cần có cơ chế nào để đảm bảo không còn tái
diễn sự cố tương tự như thế này?
Những cơ chế của Việt Nam vẫn còn mang tính tập thể. Theo đó, dứt
khoát phải nói không với những dự án có nguy cơ gây ô nhiễm môi
trường cao. Ngoài ra, lãnh đạo Việt Nam cũng phải dứt khoát với
trách nhiệm của mình, phải có trách nhiệm với chủ quyền dân tộc để
bảo vệ thế hệ sau này. Và đặc biệt, phải dứt khoát trừng phạt
nghiêm những người nào vi phạm điều này.
Theo tôi, Chính phủ Việt Nam cũng phải xem xét lại chế độ phân cấp
quyền cho các tỉnh đối với các dự án đầu tư vào Việt Nam. Tôi cho
rằng, những dự án lớn là phải dành về thẩm quyển của chính phủ
Trung ương quyết định, chứ không phải là chính quyền địa phương
quyết định nữa. Vì phải cân đối chung việc phát triển ở nhà nước,
tránh tình trạng nhiều địa phương đua nhau đi lên bằng nhiều dự án,
hay trình độ cán bộ yếu kém để đưa ra những quyết định không đúng
đắn.
- Cám ơn bà!
Tuyết Nhung (Thực hiện)
__._,_.___
Posted by: Que Nguyen <quetringuyen@yahoo.com>
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen