Linh mục Giuse Nguyễn Văn Toản, Dòng Chúa Cứu Thế
Đức Giêsu đang nhắc nhở mọi người về thực tại của thế giới thụ tạo
này, trong đó, thân phận con người cũng như thế giới này thật hữu
hạn. Thế giới này, trong đó có con người chỉ tồn tại trong một thời
gian nhất định. Chỉ có Thiên Chúa - Đấng Tạo Hóa, Ngài mới là vĩnh
cửu và chỉ có Ngài mới là chủ của vạn vật lịch sử. Con người chỉ là
phàm nhân trước mặt Thiên Chúa, như lời tác giả sách Thánh Vịnh
thưa lên:
“Nào phàm nhân sống mãi được sao?
Mà chẳng phải đến ngày tận số?
Kìa họ lấy tên mình mà đặt cho miền này xứ nọ,
Nhưng ba tấc đất mới thật là nhà,
Nơi họ ở muôn đời muôn kiếp” (Tv 49).
Vâng, kính thưa ông bà và anh chị em, những lời ấy cho ta cảm
tưởng, tác giả sách Thánh Vịnh đang quá bi quan về thân phận con
người. Nhưng không! Hôm nay, Đức Giêsu Ngài đã nhắc nhở và cho ta
biết về thân phận thật của thụ tạo, của mỗi người chúng ta: Con
người, như người đầy tớ chờ đợi ông chủ trở về. Ông chủ ấy chính là
Thiên Chúa. Thiên Chúa, Ngài sẽ đến gặp chúng ta trong ngày tận
cùng của thế giới này, trong ngày tận cùng của đời ta. Con người,
bất kể họ là ai, họ sẽ phải đối diện với cái chết. Khi ấy là lúc mà
ông chủ là Thiên Chúa trở về - lúc ấy, ngày ấy thật bất ngờ, không
ai biết trước được. Do đó, chúng ta được mời gọi: Hãy canh thức!
Hãy tỉnh thức!
Canh thức, tỉnh thức thế nào đây. Có nghĩa là đừng có ngủ, đừng có
ngủ mê! Nhưng chắc chắn Đức Giêsu không nói tới cái thức, cái ngủ
về thể lý. Vậy, Đức Giêsu nhắc nhở phải canh thức điều gì, phải
tỉnh thức ra sao? Thưa ông bà và anh chị em!
Đoạn Tin Mừng chúng ta vừa nghe đọc hôm nay, nằm trong trình thuật
Đức Giêsu đang ở thành Giêrusalem và Ngài nói về ngày sụp đổ của
thành, cũng như Ngài nói về ngày tận thế - ngày tận cùng của thế
giới này.
Khi nhắc mọi người phải canh thức, phải tỉnh thức, trước đó, Đức
Giêsu đã nhắc:“Anh em hãy coi chừng kẻo bị người ta lừa gạt. Sẽ có nhiều kẻ mạo
danh Thầy đến nói rằng: “Chính Ta đây! và họ sẽ lừa gạt được nhiều
người.” Sau đó, Ngài cảnh báo: “Trước khi ngày tận cùng đến, người ta sẽ nộp anh em cho các hội
đồng; tại các hội đường, anh em sẽ bị đánh đòn, anh em sẽ phải ra
trước mặt vua chúa quan quyền vì Thầy, để làm chứng cho họ được
biết”. Ngài nói tiếp: “Anh em đừng sợ, đừng lo phải nói gì”. Cũng trong trình thuật này,
Tin Mừng thánh Luca còn viết thêm: khi điều đó xảy đến, “Anh em hãy
ngẩng đầu và đứng vững”.
Vâng, kính thưa cộng đoàn, thái độ canh thức, tỉnh thức trước tiên
mà Chúa Giêsu mời gọi mọi người là: “hãy coi chừng, kẻo bị người ta
lừa gạt”. Chúa Giêsu cho biết: Ngài là đường, là sự thật và là sự
sống. Ngài nói với tổng trấn Philatô, Ngài đến để làm chứng cho sự
thật: “Chính vì lẽ này mà tôi đã sinh ra, và chính vì lẽ này mà tôi đã
đến trong thế gian: ấy là để làm chứng cho sự thật. Phàm ai thuộc
về sự thật, thì nghe được tiếng tôi”. Do đó, phủ nhận sự thật, bóp méo sự thật để đi trong sự giả trá,
để lừa gạt là chống lại Thiên Chúa, chống lại Đấng Tạo Hóa.
Trong môi trường chúng ta đang sống, trong xã hội của chúng ta đã
và sẽ có những người, những nhóm người nhân danh Tin Mừng để lừa
gạt người khác. Đã và đang có nhóm người dùng mọi chiêu bài để bóp
méo lịch sử, lừa gạt người dân, lừa gạt nhiều thế hệ, kéo cả một
dân tộc đi vào con đường sai lầm.
Chúng ta đang sống trong một xã hội lấy chủ thuyết cộng sản - chủ
thuyết đặt trên nền tảng của gian dối, lừa gạt và tàn bạo.
Sau một thời gian đã biết thế nào là xã hội chủ nghĩa, thế nào là
cộng sản: Mikhail Gorbachyov, nguyên Tổng bí thư Đảng cộng sản Liên
Bang Sô Viết nói: “Tôi đã bỏ một lửa cuộc đời cho lý tưởng cộng sản. Hôm nay tôi đau
buồn mà nói rằng, đảng cộng sản chỉ biết tuyên truyền và dối trá”.
Đã có kinh nghiệm sống trong xã hội cộng sản Đông Đức, Thủ tướng
Đức đương thời, bà Angela Merkel nói: “Cộng Sản đã làm cho người dân trở thành gian dối”.
Tổng Thống Nga đương nhiệm, ông Putin nói: “Ai tin Cộng Sản, là không có cái đầu. Ai làm theo lời của Cộng
Sản, là không có trái tim.”
Kính thưa ông bà và anh chị em, những con người sống trong xã hội
được coi là khai sinh ra chủ nghĩa cộng sản, họ đã phải tuyên bố về
nó như thế. Dân tộc của họ đã từ bỏ chủ nghĩa Cộng Sản, cho nó vào
quá khứ để đi con đường văn minh, chân thật hơn.
VIỆT NAM
Tại Việt Nam, chủ nghĩa cộng sản đã thống trị hơn một nửa thế kỷ
tại Miền Bắc và gần 40 năm tại Miền Nam này. Người dân đã và vẫn
đang bị lừa gạt, bao thế hệ đã và đang sống trong sự dối trá.
Vâng, nếu tôi và bao bao bạn trẻ, tôi tin rằng, có nhiều nhiều bạn
đang ngồi trong ngôi nhà thờ này không được tiếp xúc với sự thật
lịch sử từ các trang mạng internet; nếu thế hệ trẻ không được đọc
những tác phẩm như: Đêm Giữa Ban Ngày của Vũ Thư Hiên, Nhật Kỳ một
Thằng Hèn của nhạc sĩ Tô Hải; Bên Thắng Cuộc của nhà báo Huy Đức,
Đèn Cù của Trần Đĩnh; Và nếu thế hệ trẻ ngày nay không được các thế
hệ cha ông mình kể lại, không lắng nghe những người trong cuộc nói
cho biết, thì bản thân tôi, bao người trẻ đã và vẫn còn bị lừa gạt
nhiều điều.
Chúng tôi bị lừa gạt về cái gọi là thắng lợi 30-4-1975. Nếu không
biết đâu là sự thật thì người ta vẫn tin rằng: Đồng bào Miền Nam
đói khổ, bị chính quyền bù nhìn câu kết với Đế Quốc Mỹ đàn áp, bóc
lột người dân tới tận xương tủy. Đồng bào Miền Bắc hãy làm cuộc
giải phóng cho đồng bào Miền Nam...
Nếu người dân không được tiếp xúc với những nguồn tin lề trái, mà
chỉ đọc, chỉ nghe, chỉ nhìn những gì đảng cho đọc, đảng cho nghe,
đảng cho thấy thì cứ tưởng rằng, Hoàng Sa, Trường Sa vẫn nguyên vẹn
thuộc quyền sử dụng của Việt Nam. Sự thật là người ta đã để cho
Trung Cộng chiếm gần hết. Người ta cứ tin rằng, Đất nước ta từ Ải
Nam Quan đến Mũi Cà Mau. Sự thật là Ải Nam Quan nay không còn. Hàng
km đất biên giới phía Bắc đã cho Trung Cộng thuê với thời hạn cả 50
năm trở lên.
Và nếu ta không chịu tìm hiểu, không phóng tầm mắt ra các nước xung
quanh, các nước Phương Tây, nhiều người vẫn còn bị lừa gạt rằng:
Chủ nghĩa Tư Bản đang giãy chết. Chủ nghĩa Tư bản độc ác. Các ông
chủ Tư bản bóc lột người lao động như vắt chanh bỏ vỏ; còn chủ
nghĩa xã hội là đỉnh cao trí tuệ của loài người… Chủ nghĩa xã hội
là khoa học, là tiến bộ...
Kính thưa ông bà và anh chị em,
Có thể tôi và nhiều anh chị em chúng ta ngồi đây, đã biết, đã không
bị lừa gạt bởi những gì chủ nghĩa cộng sản tuyên truyền. Có thể tôi
và anh chị em không là nạn nhân, nhưng rất, rất có thể chúng ta lại
trở thành người đã để cho sự giả dối, lừa gạt đi vào trong suy
nghĩ, hành động của mình. Sống trong một xã hội lấy chủ nghĩa giả
dối, lừa gạt làm nền tảng thì có thể chúng ta đã bị ảnh hưởng bởi
điều đó. Chúng ta thấy tình trạng học giả lấy bằng thật, làm giả
lấy công thật, làm hàng giả, bán hàng giả... trong lãnh vực nào
cũng có cái giả.
Một xã hội đặt trên nền tảng của sự lừa lọc, giả dối để rồi cả xã
hội ấy người người làm giả, nói dối. Nói như nhạc sĩ Tô Hải viết
trong cuốn Nhật Ký Thằng Hèn của ông: “tao, mày, nó, chúng tôi, các anh, chúng nó... đều làm dối, nói
dối, khen nhau dối, và từ trên xuống dưới đều dối nhau là “Đừng có
nói... đó là... nói dối!” Hay như đại tá, nhà văn Nguyễn Khải thú nhận trong tùy bút “Đi tìm
cái tôi đã mất”:“Người Cộng Sản nói dối lem lém, nói dối lì lợm. Nói dối không hề
biết xấu hổ, không hề run sợ. Người dân vì muốn sống còn cũng phải
nói dối theo.”
Kính thưa ông bà và anh chị em,
Chúa Giêsu Ngài là sự thật, Ngài đến làm chứng cho sự thật và phàm
ai thuộc về sự thật, thì nghe được tiếng Ngài”. Hôm nay, Chúa Giêsu
cảnh báo mọi người:“Anh em hãy coi chừng, kẻo bị người ta lừa gạt.”
Đừng để cho người ta lừa gạt để rồi phải sống trong sự giả dối.
Đừng để sự giả dối đi vào trong suy nghĩ, hành động của mình mà trở
thành kẻ lừa gạt người khác. Đó là thái độ sống tỉnh thức trước
tiên Chúa Giêsu mời gọi chúng ta hôm nay.
Thái độ sống tỉnh thức kế tiếp Chúa Giêsu mời gọi ta, đó là: “Đừng
sợ!”
Đức Giêsu cảnh báo: “Phần anh em, anh em hãy coi chừng! Người ta sẽ nộp anh em cho các
hội đồng; tại các hội đường, anh em sẽ bị đánh đòn; anh em sẽ phải
ra trước mặt vua chúa quan quyền vì Thầy, để làm chứng cho họ được
biết”. Nhưng “anh em đừng sợ đừng lo phải nói gì”.
Có nhiều nỗi sợ hãi trong cuộc đời ta, nhưng có nỗi sợ đến từ sự đe
dọa, bắt bở, đàn áp, bỏ tù của những kẻ mạnh, của những người có
chức có quyền, có vũ lực trong tay.
Một trong cách thức mà chế độ Cộng Sản ở đâu cũng áp dụng, đó là
làm cho người dân luôn sống trong nỗi sợ hãi. Nhà cầm quyền đã dùng
người dân để theo dõi nhau, người này theo dõi người kia, nhà này
theo dõi nhà nọ. Dẫn đến mất niềm tin, nghi ngờ nhau, mang đến nỗi
sợ hãi để rồi chỉ còn làm cách lén lút, dù điều đó là điều tốt.
Chính quyền dùng bạo lực, dùng nhà tù để tạo nên nỗi sợ hãi cho
người dân. Để rồi người dân chỉ còn biết nghe theo, làm theo; dù
lương tâm cho biết, đó là điều trái với đạo lý, trái đức tin của
mình.
Điều này không chỉ xảy ra trong xã hội chúng ta trước đây, mà ngày
nay, hiện tại vẫn đang xảy ra: Nhà cầm quyền dùng người dân theo
dõi người dân. Dùng những người ăn không ngồi rồi, theo dõi người
bất đồng chính kiến... Dùng nhiều cách thức khác nhau để mang đến
nỗi sợ hãi: triệt hạ kinh tế, sách nhiễu gia đình, khủng bố tinh
thần, thể xác; giả dạng côn đồ đánh đập, bắt bớ bỏ tù… Tạo ra nỗi
sợ hãi cho những người bất đồng chính kiến, những người bằng đường
lối ôn hòa, muốn dấn thân thúc đẩy tự do, dân chủ, công bằng, đa
nguyên đa đảng cho Việt Nam.
Nhà cầm quyền làm cho người dân sợ hãi đến nỗi có người không dám
nói tới hai từ “chính trị”, không dám bàn tới chính trị. Những cụm
từ: dân chủ, quyền con người, đa nguyên đa đảng... trở thành những
cụm từ kỵ. Kỵ không phải vì điều gì khác mà kỵ vì quá sợ, vì sợ
hãi.
Sợ hãi trước sự thật đang xảy ra cho dân tộc, sợ hãi không còn dám
liên đới, lên tiếng cho những con người nghèo khổ đang bị gạt ra
bên lề xã hội, đang chịu bao cảnh nỗi oan khiên. Điển hình là những
vụ việc xảy ra được nêu lên trước thánh lễ mà Cha Thoại đã nêu lên:
vụ việc của nhà báo Trương Minh Đức, giảng viên Phạm Minh Hoàng,
người ta hành hung, đe dọa; đến cả ông Tổng lãnh sự Pháp người ta
còn kẹp cổ ông... nhằm đe dọa ông.
Vụ án nhiều mờ ám của anh Hồ Duy Hải, và phiên tòa sắp tới ngày
12.12 xử bà Bùi Minh Hằng, hay việc lên tiếng cho tình trạng bị tù
oan sai của anh Đặng Xuân Diệu, Hồ Đức Hòa, của luật sư Lê Quốc
Quân, chị Tạ Phong Tần, ông Trần Huỳnh Duy Thức... và nhiều vụ việc
khác nữa.
Vâng, nhiều người dân biết đó, biết họ chỉ lên tiếng những vấn đề
của đất nước, lên tiếng cách ôn hòa nhằm thúc đẩy tự do, dân chủ,
nhân quyền, thúc đẩy những điều tốt đẹp cho Việt Nam nhưng đã bị
nhà cầm quyền xử cả chục năm tù giam. Biết đó, nhưng sợ! Sợ nhà cầm
quyền. Nhà cầm quyền làm cho người dân sợ hãi đến nỗi không dám lên
tiếng, không dám nói tiếng nói của lương tâm, của lương tri,
không dám lên tiếng, không dám liên đới với anh chị em của mình.
Kính thưa ông bà và anh chị em,
Trong ngày Chúa Nhật thứ nhất Mùa Vọng hôm nay, Chúa Giêsu trấn an
ta: “Anh em đừng sợ những kẻ giết thân xác mà không giết được linh hồn.
Đúng hơn, anh em hãy sợ Đấng có thể tiêu diệt cả hồn lẫn xác trong
hỏa ngục.” Và Ngài cũng nói với chúng ta, nói cho những ai thành tâm
thiện chí: “Phúc cho những ai chịu bách hại vì sống công chính, vì Nước Trời
là của họ”.
Chúng ta cám ơn Chúa, vì đã và đang ngày càng có nhiều người vượt
qua nỗi sợ hãi để có thể bày tỏ chính kiến, quan điểm của mình cách
công khai về các vấn đề trong xã hội Việt Nam. Họ đã và sẵn sàng
chịu sự sách nhiễu, hành hung, trấn áp, ngồi tù bởi nhà cầm quyền,
để có thể nói điều lương tâm, lương tri mách bảo.
Cám ơn Chúa, vì đã có bao thế hệ cha ông chúng ta là các thánh tử
đạo Việt Nam đã trung kiên với đức tin mình lãnh nhận, dù các ngài
có gặp gian nan khốn khó; dù các ngài có bị bắt bở, chịu bỏ tù, dù
có phải hy sinh mạng sống mình, các ngài đã vượt lên nỗi sợ hãi để
sống đức tin, làm chứng cho đức tin - đức tin chân thật mà các ngài
đã lãnh nhận.
Kính thưa ông bà và anh chị em,
Hôm nay là ngày cuối cùng trong tháng mà Hội thánh mời gọi con cái
mình nhớ tới các bậc tiền nhân đã qua đời, để cầu nguyện cho các
ngài. Lúc này đây, tôi nhớ tới hình ảnh của cha Giuse Vũ Ngọc Bích
và thầy Marcel Nguyễn Tấn Văn trong Nhà Dòng chúng tôi. Năm 1954,
khi người dân Miền Bắc ồ ạt chạy vào Nam để trốn chế độ cộng sản,
thì cha Giuse Vũ Ngọc Bích và Thầy Marcel Văn đã can đảm tình
nguyện từ Nam trở ra Bắc.
Cha Giuse Vũ Ngọc Bích đã âm thầm, chịu bao đau khổ để giữ đền Đức
Mẹ Hằng Cứu Giúp, cơ sở của DCCT, nhờ vậy mà DCCT còn có cơ sở tại
Hà Nội như ngày hôm nay.
Đối với thầy Marcel Nguyễn Tấn Văn. Sau khi vừa ra Hà Nội, trong
một lần ra ngoài phố, tình cờ thầy nghe vài người đang nói những
điều sai sự thật về xã hội Miền Nam. Thầy Văn đã tiến lại nói với
họ: Điều các ông vừa nói không đúng sự thật. Tôi sống trong đó, mới
từ trong đó ra nên tôi biết rõ Miền Nam. Thầy Marcel Văn không phải
không biết sự nguy hiểm khi nói những điều ấy, nhưng thầy đã vượt
qua nỗi sợ hãi để làm chứng cho sự thật. Thầy Macen Văn đã bị bắt
đem đi và chết trong nhà lao Yên Bình thuộc tỉnh Yên Bái vào năm
1959.
Kính thưa ông bà và anh chị em,
Chúa Nhật thứ nhất Mùa Vọng hôm nay, ngày chúng ta cầu nguyện cho
Công Lý Hòa Bình trên quê hương đất nước chúng ta, Lời Chúa nhắc
nhở mọi người: Phải canh thức, phải tỉnh thức! Phải canh thức, tỉnh
thức bởi sự hữu hạn của thế giới thụ tạo; bởi mỗi người chúng ta sẽ
có ngày gặp lại ông chủ của mình là Thiên Chúa.
Và thái độ canh thức, tỉnh thức mà hôm nay Chúa Giêsu mời gọi đó
chính là hãy cẩn thận, đừng để bị lừa gạt: đừng để rơi vào tình
trạng biến cái xấu thành tốt, cái giả thành thật, cái sai thành
đúng! Thiên Chúa, Ngài là Đấng chân thật và Ngài mời gọi ta đi
trong đường lối chân thật.
Ta được mời gọi “đừng sợ”. Đừng sợ những kẻ chỉ giết được thân xác
mà không giết được linh hồn ta. Hãy đứng vững và ngẩng đầu lên, bởi
sự sống, sự chết của chúng ta nằm trong tay Thiên Chúa. Thiên Chúa
mới là người xét xử ta. Hãy can đảm sống Đức Tin, sống những giá
trị của Tin Mừng. Đừng để cho nỗi sợ biến chúng ta thành những
người thờ ơ trước nỗi đau khổ của anh chị em mình, trước vận mạng
của dân tộc. Đừng để nỗi sợ hãi biến chúng ta thành những người
đánh mất lương tri mà Thiên Chúa – Đấng Tạo Hóa đã ban cho chúng
ta.
Nguyện xin Chúa Giêsu, Đấng đã nhắc nhở ta phải canh thức, phải
tỉnh thức; xin Ngài ban cho ta ơn khôn ngoan, lòng can đảm, vượt
qua nỗi sợ hãi để ta có thể sống trong sự thật và biết làm chứng
cho sự thật giữa xã hội mà ta đang sống hôm nay. Amen!
Lm. Giuse Nguyễn Văn Toản, DCCT
__._,_.___
Posted by: Gia Cao <trucgiang01@hotmail.com>
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen