Montag, 18. September 2017

Lấy Chồng Xứ Huế

 1. Quen Khanh đã ba năm, tôi không h biết anh là người Huế. Anh nói tiếng Nam ngt xt. Nhng danh t rt Nam b như hưỡn”, “xí xn”… anh đu hiu rõ và đôi khi còn áp dng vào nhng câu chuyn khôi hài rt có duyên. Cho đến khi tình cm hai đa chín mui, Khanh ngõ ý:
- Ba me anh mun biết mt em.
Tôi theo Khanh v nhà trong tâm trng vô cùng hi hp. Dù đã chun b tinh thn, nhưng tôi vn cm thy bi ri, chân tay tha thi trước tia nhìn va du dàng va soi mói ca m Khanh. Đó là người ph n ngoài năm mươi, gương mt tròn tra, nước da trng mn phng pht vài nếp nhăn nơi đuôi mt. Tóc bà nhum màu nâu đen, được bi cao, cài trâm đi mi trông rt quí phái. Bà trang đim nh nhàng, mt chút phn hng và môi son màu nht.
- Thưa m, đây là Kiu Tiên, bn gái ca con.
N cười ca bà tht tươi:
- Kiu Tiên à? Cái tên d thương hí. Ngi chơi đi cháu. Ch bác mt chút.
Bà đng dy đi vào trong, đ li tôi ngơ ngác sau khi nghe mt lot âm thanh líu lo như chim hót. Khanh nheo mt:

- Sao? Không hiu à? Anh đã nói ri, gia đình anh người Huế, vy mà không tin. Em có phi là cht ni ca Tào Tháo không đó?
M Khanh ra, trên tay bưng mt cái dĩa hình bu dc tráng men xanh. Bà đến gn tôi, đt dĩa lên bàn:
- Ăn đông sương vi bác cho vui.
Đông sương? Không phi. Đó là nhng miếng thch dày khong hai phân, được ct thành tng miếng hình thoi bng ba ngón tay. Ri rác gia lp thch trong sut là nhng khi vuông nh màu trng, đen, nâu, cam và xanh lá cây.
M Khanh nhìn tôi chăm chú. Hình như bà đang nghĩ, con nh này câm chc? Và tôi cũng nghĩ, Kiu Tiên, hãy nói mt câu gì đi ch.
- Cháu cám ơn. Ô, thch ca bác làm đp quá.
M Khanh vui v:
- Người Huế gi thch là đông sương cháu à. Cháu ăn đi, đng s, bác không dùng màu thc phm mô –ri bà ly tăm ghim miếng thch lên săm soi – cháu coi màu nì, màu trng là sa, đen là cà phê, nâu là cà phê sa, lc là nước lá da, còn màu gch là nước cà rt.
Màu “gch” là màu “cam”! Tôi li hc được mt t đc trưng ca Huế. Miếng thch ngt thanh tan trên đu lưỡi, thm vào lòng tôi nhng cm giác du êm.
Cng nhà Khanh bng m toang. Mt người đàn ông trung niên,ging Khanh như tc phóng xe máy vào. Ông đng trước thm, tươi cười nhìn m Khanh ri ch tay vào gi xe: mt chu hoa dâm bt va n hai n hàm tiếu màu vàng. M Khanh đến gn, ngm nghía:
- Mình mi mua h? Ôi bông cn vàng, đp thit đó.
Tôi tròn mt. Khanh ghé vào tai tôi:
- Người Huế gi “Hoa dâm bt” là “bông cn”.
Ba Khanh bước vào phòng khách, m Khanh theo sau bo Khanh:
- Con bưng chu hoa xung ri đi ct xe cho ba.
Tôi đng dy, vòng tay:
- Cháu chào bác .
- Cháu là bn gái ca Khanh phi không? Bác gái nói cho bác biết ri.
Ba Khanh ngi đi din tôi, hi han ân cn. Ging ông m áp, tuy âm sc hơi nng, có nhiu t tôi không hiu rõ, ch l m đoán ra. Nhưng ánh mt y, c ch y đã nói lên mt tình cm chân thành.
2. Tôi nhn li cu hôn ca Khanh, mc cho nhng li bàn ra tán vào ca đám bn. Tht ra cũng vì thương tôi, nên chúng nó mi đ cao cnh giác nhit tình như thế. Nào là: “Công dung ngôn hnh mày có được bao nhiêu mà dám ung thuc liu h?”, “Làm dâu người Huế khó lm, mày chu được sao?”, “Chúng tao khuyên mày nên đi hc vài khoá nu ăn, làm bánh mi đ sc đi phó.”…
Tôi bt hai tai, hét:
- Chúng mày có im hết đi không? Tình yêu ca Khanh đã cho ta đy đ mười thành công lc.
Nói thì oai lm, nhưng lòng tôi cũng hơi run khi nghe ba Khanh bo:
- Đám cưới xong, Khanh nên đưa Kiu Tiên v Huế thăm m và my O. Xa xôi quá, không ai vào chung vui cùng hai con được. Ba nghĩ là h rt mong thy mt con dâu ca ba.
Tôi li càng run. Cái gì “m”, cái gì “O”?
Khanh li “ph đ Vit ng”:
     -M là… bà ni ca anh đó. Còn O là hai người em gái ca ba.
     -Như vy “O” có nghĩa là “cô” phi không anh?
     -Đúng. Cho em 10 đim. Còn “m”?
     -M là… bà ni ch gì.
     -M là bà thôi. M ni, m ngoi, là bà ni, bà ngoi.
     -Sao hi nãy anh nói m là bà ni? Tin hu bt nht, cho anh zéro đim là va.
     -OK, anh chu thua em 1 – 0 đó, bây gi nghe anh nói tiếp nè.
     -B anh mun em lon thn kinh h?
     Khanh d dành:
     -Nếu em không chu cho anh truyn thêm ni công thì làm sao ng phó vi bà con ni ngoi ca anh ngoài Huế ch.
     Có lý. Mc dù tôi chưa quen nghe ging Huế, nhưng nếu tôi hiu được nhng t người Huế thường dùng, thì s đng cm gia tôi và “giang sơn nhà chng” s d dàng hơn. Tôi ly t giy và cây bút:
     -Được ri, anh nói đi. Em s ghi và hc thuc lòng.
     Khanh phn chn ra mt:
     -Em ngoan quá –ri tng hng –Anh bt đu nè. Người Huế t “mô” là “đâu”, ví d “anh đi mô?” có nghĩa là “anh đi đâu?”, “bên ni” là “bên này”, “bên n” là “bên kia”, “răng” là “sao”, “ra” là “thế”, “kit” là “hm”, “tra” là “già”, “ăn k” là “ăn gi”…
     Đu óc tôi lùng bùng, tay chân tôi qu qung. Khanh đt câu hi:
     -Đ em, “ôn” là gì?”
     Tôi xếp giy li, th phào:
     -Anh hết vn ri h? Đ như anh, con nít cũng biết. Ôn là ôn tp ch gì.
     Khanh kí vào đu tôi:
     -Cho em xung hc lp Lá là va. “Ôn” là “Ông”. Gp các ông già, người ta thường “Thưa ôn, cũng như đi vi các bà lão, người ta thường “thưa m”…
     Khanh tiếp tc đưa tôi vào mê hn trn:
     -À, anh nhc em điu này, nếu thy mt người đàn ông được gi là “M” thì em cũng đng ngc nhiên, vì đó là nhng người trong hoàng tc…
     Tôi hét lên:
     -Cái gì? Ôi em b tu ho nhp ma ri.
3. “Giang sơn nhà chng” ca tôi to lc gia mt khong vườn xanh tt trong thành ni, gm ba căn nhà trt lp ngói rng rãi, ngăn cách nhau bi các dãy hàng rào bng cây thp, lá nh, qun quít nhng si dây leo màu vàng. Khanh nói:
- Bà ni anh rt thích chăm sóc vườn tược. Hàng rào chè tàu này còn già hơn tui ca anh na đó, còn kia là nhng dây tơ hng. Em thy có đp không? Ngày trước, nhà anh ch có mt căn thôi, sau này hai O lp gia đình, bà ni mi xây thêm hai căn na, ca hi môn y mà..
Có tiếng reo:
- Khanh, cháu Khanh đó phi không?
Mt ph n khong trên dưới năm mươi, mc qun tây nâu, áo hoa sc s, t căn nhà bên phi chy ra. Tóc bà un cao, nước da trng, ming cười có má lúm đng tin. 
     -Đây là O Hương ca anh.
     -Cháu chào… O .
     O Hương tiến đến gn, vut má tôi:
     -V thng Khanh đây h. Chà, hai đa xng đôi lm đó nghe –ri bà kéo tay tôi và Khanh v phía căn nhà gia –M ơi, v chng Khanh v ti ri nì.
     Khanh nhìn sang căn nhà bên trái ca khoá ngoài. O Hương nói:
     -O dượng Hoà v làng ăn k ri. Chc là mai mi lên.
     Nãy gi tôi c ý lng nghe. Eureka, tôi đã nh. “Ăn k” là “ăn gi”, còn “m”? Chc là “m” ri. Xem ra tiếng Huế đâu có khó gì, khi cn Khanh làm thông dch.
     Bà ni ca Khanh rt đp lão. Mái tóc bà bc phơ, gương mt hng hào, phúc hu. Bà đang ngi trên chiếc ghế mây cnh ngưỡng ca, ming cười móm mém, âu yếm nhìn Khanh đi bên tôi.
     -Chúng cháu chào m.
     Bà gt đu ri đưa tay níu ly vai Khanh:
     -Đ m vô nhà.
     Bà nh bé trong vòng tay Khanh, bước chân bà khp khing. Khanh lo lng:
     -M, m b sao vy?
     O Hương đ li:
     -Hôm qua m ra vườn tưới cây, m b b.
     -Im đi, tau bt ri –bà nhìn O Hương t đu đến chân –mi bn cái áo chi mà loè lot ra? Tra ri, gn làm m gia ri, còn bày đt din. 
     Tôi nói nh vi Khanh:
     -Em hiu t “tra” ri, nhưng b”là gì? Còn “m gia”?
     -“B” là “té”, còn “m gia” là “m v” hoc “m chng”. X Huế anh có câu: “Thương chng mà khóc m gia, ch tui vi m chng bà con chi.”
     Tôi che ming cười. Bà ni Khanh ngi trên sp g, vy Khanh và tôi li gn. Bà vut tóc tôi:
     -M có coi bóng đám cưới, trông cháu đp hơn trong bóng nhiu. Biết hai cháu sp ra thăm m, đêm mô m cũng nm ch.
     Khanh thông dch ngay:
     -“Bóng” là “hình”…
     Tôi ngt li:
    -Còn “nm ch” là “nm mơ, đúng không?
     -Very good, em thông minh tht đy.
     Bà ni Khanh có v thích tôi. Bà k cho tôi nghe rt nhiu chuyn, t chuyn làng xóm, đến chuyn nhng người trong h tc, chuyn gia đình Khanh… ging bà nh nhàng, thân ái. Vì đã ôn tp trước, nên nhng t rt Huế như răng, mô, tê, ra… tôi hiu d dàng. Và càng lúc, tôi càng thy gn gũi bà, thương yêu bà hơn.
     -Cháu biết không? Chng ca cháu rt thích ăn chè tht quay.
     Chè tht quay là gì? Tôi nhìn quanh tìm Khanh. Nhưng thôi, khi cn thc mc, chng qua cũng ch là món chè bình thường, c ăn vào là biết ngay thôi mà. Bà gi:
     -Hương ơi, ly cà mèn đi mua chè tht quay cho các cháu ăn đi con.
     O Hương bo Khanh:
     -Cháu qua nhà dt dùm chiếc xe ra cho O.
     -Đ cháu ch O đi.
     Khanh đến bên tôi:
     -Em nhà vi m được không?
     Tôi vênh mt:
     -Anh khi lo. M nói gì em cũng hiu hết.
***
     Tôi đi thơ thn trong vườn. Nng chiu dìu du, gió chiu êm ái. Lòng tôi rn vui theo tiếng chim hót chuyn cành. Hình như bà ni gi:
     -V thng Khanh mô ri?
     Tôi hp tp chy vào:
     -M sai cháu gì ?
     -Cháu ra ngoài “cươi ly cái “chi”, “xut” dùm m cái “dà”.
     -!!!
     Ln này thì tôi thua tht. Khanh ơi, mau v cu em.
T.A

Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen