Diễn Văn của Tổng thống Trump tại Đại hội đồng Liên Hiệp Quốc
ngày 19/9/2017
Ban Báo Chí
Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Liên Bang Hoa Kỳ
(bản phóng dịch)
***
Thật vinh dự khi tôi đứng giữa thành phố nhà của tôi (New York),
với tư cách là đại diện nhân dân Hoa Kỳ để nói chuyện với nhân dân
toàn thế giới.
Khi hàng triệu công dân của chúng tôi tiếp tục chịu ảnh hưởng bởi
những cơn bão tàn phá đất nước, tôi muốn bắt đầu bằng cách bày tỏ
sự biết ơn của tôi đối với tất cả các nhà lãnh đạo trong phòng
họp này đã hỗ trợ và giúp đỡ. Người dân Mỹ rất mạnh mẽ và kiên
cường, họ sẽ vượt qua những khó khăn này bằng sự quyết
tâm hơn bao giờ hết.
May mắn thay, Hoa Kỳ đã tốt đẹp hơn kể từ ngày bầu cử 8 tháng Mười
Một (8/11/2016). Thị trường chứng khoán ở mức cao kỷ lục của mọi
thời đại. Nạn thất nghiệp thấp nhất trong 16 năm qua do những cải
cách về luật pháp và nhiều thứ khác. Hiện nay Hoa Kỳ có nhiều
người làm việc hơn bao giờ hết. Các công ty đang chuyển dần về
nước Mỹ tạo sự gia tăng công việc làm nhiều chưa từng thấy
trong một thời gian rất dài.
Hoa Kỳ vừa công bố chi tiêu quốc phòng gần 700 tỷ đô la. Quân
đội của chúng tôi sớm trở thành mạnh nhất chưa từng có.
Trong hơn 70 năm, thời chiến cũng như lúc hòa bình, những nhà
lãnh đạo các quốc gia, các phong trào và tôn giáo đã đứng trước Hội
Đồng (LHQ) này. Giống như họ, tôi có ý định trình bày những mối
đe dọa nghiêm trọng trước mắt chúng ta hôm nay, cùng những tiềm
ẩn to lớn đang chờ đợi để được tung ra.
Chúng ta đang sống trong thời có những cơ hội phi thường. Những
khám phá khoa học, công nghệ và y học để chữa bệnh và giải quyết
các vấn đề mà các thế hệ trước nghĩ là không thể có được.
Nhưng hàng ngày cũng mang lại tin tức về những mối hiểm nguy
ngày càng đe dọa mọi giá trị mà chúng ta yêu mến.
Những kẻ khủng bố và cực đoan đã tập trung sức mạnh và lan rộng
đến khắp nơi trên hành tinh. Các chế độ gian manh được đại diện
trong cơ chế (LHQ) này không chỉ hỗ trợ khủng bố mà còn đe doạ các
quốc gia khác và đe dọa người dân của họ bằng những vũ khí có
tác dụng hủy hoại to lớn đối với nhân loại.
Những nhà cầm quyền và các quyền lực độc tài tìm cách phá hủy
các giá trị, hệ thống và các liên minh nhằm ngăn ngừa xung đột và
hướng thế giới về nền tự do kể từ Thế chiến II.
Mạng lưới tội ác quốc tế buôn bán ma tuý, vũ khí, và con người,
tạo nên những cuộc di cư hàng loạt, đe doạ biên giới của chúng
ta. Và các hình thức xâm lược mới khai thác công nghệ để đe dọa
công dân của chúng ta.
Nói một cách đơn giản, chúng ta họp mặt trong một thời gian đầy
hứa hẹn và hiểm nguy.
Sự việc hoàn toàn tùy thuộc vào chúng ta, liệu chúng ta có nâng
thế giới lên tầm cao mới hay để rơi vào một thung lũng hư nát.
Chúng ta có quyền quyết định lựa chọn, nâng cao hàng triệu người
khỏi đói nghèo, giúp công dân của chúng ta tìm được những ước mơ
của chính mình và đảm bảo rằng các thế hệ trẻ thoát ra khỏi bạo
lực, hận thù và sợ hãi.
Tổ chức này (LHQ) được thành lập sau hai cuộc chiến tranh thế giới
để giúp hình thành tương lai tốt đẹp hơn. Nó dựa trên viễn kiến
mà các quốc gia đa dạng có thể hợp tác để bảo vệ chủ quyền của họ,
bảo vệ an ninh và thúc đẩy sự thịnh vượng của họ.
Cũng trong khoảng thời gian đó, chính xác là 70 năm trước, Hoa Kỳ
đã đưa ra Kế hoạch Marshall giúp phục hồi châu Âu. Ba trụ cột tốt
đẹp của hoà bình là: chủ quyền, an ninh và thịnh vượng.
Kế hoạch Marshall được xây dựng dựa trên ý tưởng cao cả rằng toàn
thế giới sẽ an toàn hơn khi các quốc gia được giàu mạnh, độc lập
và tự do. Như Tổng Thống Truman đã từng nói trong thông điệp
gửi Quốc hội lúc bấy giờ, sự ủng hộ đối với việc tái thiết châu
Âu hoàn toàn phù hợp với sự ủng hộ của chúng tôi đối với Liên Hiệp
Quốc. Sự thành công của Liên Hiệp Quốc tùy thuộc vào sức mạnh độc
lập của các thành viên.
Để vượt qua những hiểm họa của hiện tại và đạt được những hứa
hẹn trong tương lai, chúng ta phải bắt đầu với sự khôn ngoan của
quá khứ. Thành công của chúng ta phụ thuộc vào liên minh các quốc
gia mạnh và độc lập, nắm vững chủ quyền của mình, thúc đẩy an
ninh, thịnh vượng và hòa bình cho chính họ và thế giới.
Chúng tôi không mong muốn các quốc gia đa dạng chia sẻ cùng nền văn
hoá, truyền thống hoặc thậm chí là các hệ thống chính phủ như
chúng tôi. Nhưng chúng tôi kỳ vọng tất cả các quốc gia duy trì
hai nhiệm vụ chủ chốt về chủ quyền như sau: tôn trọng các quyền
của người dân mình và quyền của các quốc gia có chủ quyền khác.
Đây là tầm nhìn tốt đẹp của tổ chức này. Và đây cũng là nền tảng
cho sự hợp tác và thành công. Các quốc gia hùng mạnh và có chủ
quyền sẽ cùng với các quốc gia đa dạng với các giá trị khác
nhau, các nền văn hoá khác nhau và những giấc mơ khác nhau không
chỉ tồn tại song song với nhau trên cơ sở tôn trọng lẫn nhau. Các
quốc gia mạnh có chủ quyền cho phép người dân của họ nắm quyền
định đoạt tương lai và kiểm soát vận mệnh của họ. Và các quốc gia
hùng mạnh, có chủ quyền cho phép các cá nhân phát triển trọn vẹn
cuộc sống của mình như ý muốn của đấng Tối Cao.
Ở Mỹ, chúng tôi không tìm cách áp đặt lối sống của mình cho bất kỳ
ai, mà để cho nó tỏa sáng như một tấm gương cho mọi người nhìn
xem. Tuần lễ này mang lại cho đất nước chúng tôi một lý do đặc
biệt để tự hào về ví dụ đó.
Chúng tôi đang kỷ niệm 230 năm Hiến pháp yêu quý của chúng tôi,
hiến pháp lâu đời nhất vẫn còn được sử dụng trên thế giới ngày nay.
Tài liệu vượt thời gian này đã là nền tảng cho hòa bình, thịnh
vượng và tự do cho người Mỹ, và cho vô số hàng triệu người dân trên
toàn cầu mà các quốc gia của họ đã tìm thấy nguồn cảm hứng cho sự
tôn trọng bản chất con người, cho nhân phẩm và luật pháp.
Ba từ ngữ đẹp đầu tiên của Hiến pháp Hoa Kỳ là “We, The
People” (chúng tôi là dân). Nhiều thế hệ người Mỹ đã hy sinh để duy
trì lời hứa của những từ ngữ đó, lời hứa hẹn của đất nước chúng
tôi và về lịch sử vĩ đại của chúng tôi..
Ở Hoa Kỳ, dân cai trị, dân nắm quyền và dân làm chủ.
Tôi được bầu không phải để nắm quyền, nhưng là chuyển quyền lực
cho người dân Mỹ mà họ có quyền sở hữu.
Trong lãnh vực đối ngoại, chúng tôi đang tái lập các nguyên
tắc cốt lõi về chủ quyền. Nhiệm vụ đầu tiên của chính phủ là
phục vụ nhu cầu của dân, đảm bảo an ninh cho dân, bảo vệ quyền lợi
của dân và bảo vệ các giá trị của dân.
Với cương vị tổng thống Hoa Kỳ, tôi sẽ luôn đặt nước Mỹ lên
hàng ưu tiên, giống như quý vị, như các nhà lãnh đạo các quốc
gia của quý vị, sẽ luôn luôn và phải luôn luôn đặt quốc gia của
quý vị lên trên hết.
(Vỗ tay)
Tất cả các nhà lãnh đạo với tinh thần trách nhiệm đều có nghĩa vụ
phục vụ công dân của họ, và chính quyền (quốc gia) của họ vẫn
là phương tiện tốt nhất để nâng cao điều kiện của con người.
Nhưng việc làm cho cuộc sống người dân tốt đẹp hơn của chúng ta
cũng đòi hỏi chúng ta phải hợp tác chặt chẽ và đoàn kết để tạo ra
một tương lai an toàn và an bình cho tất cả mọi người.
Hoa Kỳ sẽ mãi mãi là người bạn tuyệt vời với thế giới, và nhất là
với các đồng minh. Nhưng chúng ta cũng không thể lợi dụng hoặc đi
đến những thỏa thuận một chiều mà Hoa Kỳ sẽ không được gì cả.
Chừng nào tôi còn giữ chức vụ này, tôi sẽ bảo vệ lợi ích của Hoa
Kỳ lên trên hết. Tuy nhiên, để thực hiện nghĩa vụ đối với các quốc
gia của mình, chúng tôi cũng nhận thấy rằng mọi người đều mong muốn
tìm kiếm một tương lai mà tất cả các quốc gia đều có thể có chủ
quyền, thịnh vượng và an toàn.
Nước Mỹ đã làm nhiều hơn là nói về các giá trị được thể hiện
trong những quy ước của Liên Hiệp Quốc. Công dân của chúng tôi
đã trả giá tối hậu để bảo vệ tự do của chúng tôi và tự do của
nhiều quốc gia hiện diện trong đại sảnh hôm nay. Sự cống hiến của
Hoa Kỳ được đo bằng những chiến trường, nơi mà những người trai
trẻ hay phụ nữ của chúng tôi đã chiến đấu và hy sinh cùng với
các đồng minh từ các bãi biển ở châu Âu, đến vùng sa mạc ở Trung
Đông, đến các khu rừng rậm tại châu Á.
Thật là một tiếng tốt (credit) cho người Mỹ chúng tôi ngay
cả khi chúng tôi và các đồng minh đạt được những chiến thắng từ
cuộc chiến tranh đầy máu nhất trong lịch sử, chúng tôi đã không
tìm kiếm mở rộng lãnh thổ hoặc chống đối hay áp đặt lối sống của
chúng tôi lên người khác.
Thay vào đó, chúng tôi đã giúp xây dựng những cơ chế nhằm
bảo vệ nền an ninh và thịnh vượng cho tất cả.
Đối với các quốc gia đa dạng trên thế giới, đây là hy vọng của
chúng tôi. Chúng tôi muốn sự hòa hợp và tình bạn, không chống đối
và xung đột. Chúng tôi được hướng dẫn bởi thành quả chứ không phải
ý thức hệ.. Chúng tôi có một chính sách về chủ nghĩa hiện thực bắt
nguồn từ các mục tiêu, lợi ích và giá trị chung.
Chủ nghĩa hiện thực buộc chúng tôi phải đối mặt với câu hỏi mà mọi
nhà lãnh đạo và quốc gia phải đối mặt trong sảnh đường này. Đó là
câu hỏi chúng ta không thể trốn thoát hay tránh né. Chúng ta sẽ
trượt xuống con đường tự mãn, tê liệt trước những thách thức, đe
dọa và ngay cả những cuộc chiến mà chúng ta phải đối mặt, hoặc
chúng ta có đủ sức mạnh và niềm tự hào để đương đầu với những nguy
cơ ngày hôm nay để dân chúng có thể hưởng thụ hòa bình và thịnh
vượng ngày mai không?
Chúng ta mong muốn vực dậy các công dân của mình, nếu chúng ta
mong đáp ứng sự chấp thuận của lịch sử, chúng ta phải hoàn thành
nhiệm vụ chủ quyền đối với sự tin tưởng của những người mà
chúng ta đại diện.
Chúng ta phải bảo vệ các quốc gia (thành viên) của chúng ta, lợi
ích và tương lai của họ. Chúng ta phải chống lại các mối đe dọa
với chủ quyền, từ Ukraine đến Nam Trung Hoa (Biển Đông). Chúng ta
phải tôn trọng luật pháp, tôn trọng đường biên giới, tôn trọng văn
hóa, và những thỏa thuận hoà bình cho phép.
Cũng như những người sáng lập ra tổ chức này, chúng ta phải cùng
nhau hành động và đối đầu với những kẻ đe dọa chúng ta bằng sự
hỗn loạn, gây rối và khủng bố.
Tai hoạ của hành tinh chúng ta hôm nay là một nhóm nhỏ các chế độ
lừa đảo vi phạm mọi nguyên tắc căn bản của Liên Hiệp Quốc. Họ
không tôn trọng người dân của họ cũng như tôn trọng chủ quyền của
các quốc gia khác.
Nếu những người công chính không đối đầu với những kẻ độc ác, thì
điều ác sẽ chiến thắng. Khi những dân tộc và quốc gia thịnh vượng
trở thành những người ngoài cuộc trong lịch sử, thì những thế
lực hủy hoại sẽ tăng sức mạnh và quyền lực.
Không ai khinh thường các quốc gia khác vì hạnh phúc của người dân
mình hơn là chế độ đồi bại ở Bắc Triều Tiên, nguyên nhân gây ra
nạn chết đói của hàng triệu người Bắc Triều Tiên, những giam
giữ, tra tấn, giết người và áp bức khác nữa.
Chúng ta đều chứng kiến sự lạm dụng chết người của một chế độ
khi một sinh viên người Úc vô tội, Otto Warmbier, trở về Mỹ và
chết một vài ngày sau đó. Chúng ta đã nhìn thấy nó trong vụ ám sát
người anh của nhà độc tài bằng chất độc thần kinh bị cấm ở một
sân bay quốc tế. Chúng ta biết nó đã bắt cóc một cô gái dịu hiền
Nhật Bản 13 tuổi từ một bãi biển ở đất nước của cô để làm nô dịch
dạy ngôn ngữ cho gián điệp Bắc Triều Tiên.
Nếu vấn đề này không được xiết chặt đúng mức, nhà nước
vô trách nhiệm Bắc Hàn sẽ theo đuổi chương trình phát
triển bom hạch tâm và hỏa tiễn đạn đạo đe dọa toàn thế giới
với sự hủy diệt mạng sống con người không thể tưởng tượng
được. Thật là một sự phẫn nộ đối với một số quốc gia không
những chỉ giao thương với một chế độ như vậy mà còn cung cấp và
hỗ trợ tài chính cho một quốc gia đang đe dọa thế giới với một
cuộc xung đột hạt nhân.
Không một quốcm. M. gia nào trên trái đất lại tìm
thấy lợi ích trước nhóm tội phạm tự trang bị vũ khí hạt
nhân và hỏa tiễn.
Hoa Kỳ có sức mạnh và sự kiên nhẫn lớn, nhưng nếu buộc phải tự bảo
vệ mình hoặc bảo vệ các đồng minh, chúng tôi sẽ không có lựa
chọn nào khác ngoài việc hủy diệt hoàn toàn Bắc Triều Tiên. Rocket
Man (người hỏa tiễn) đang tự sát cho chính mình và cho chế độ
của mình.
Hoa Kỳ đã sẵn sàng, sẵn lòng và có khả năng. Nhưng hy vọng điều
này sẽ không cần thiết.
Tất cả đều tùy thuộc vào Liên Hiệp Quốc. Đó là những gì mà
LHQ phải làm. Chúng ta hãy xem nó sẽ như thế nào.
Đã đến lúc Bắc Hàn phải nhận ra rằng việc phi hạt nhân hóa là
tương lai duy nhất được chấp nhận.
Hội đồng Bảo an Liên Hiệp Quốc gần đây đã có hai cuộc bỏ phiếu
đồng thuận với 15-0, thông qua các nghị quyết cứng rắn chống lại
Bắc Triều Tiên. Tôi muốn cảm ơn Trung Quốc và Nga đã tham gia bỏ
phiếu áp đặt lệnh trừng phạt, cùng với tất cả các thành viên khác
của Hội đồng Bảo An. Cảm ơn tất cả quý vị đã tham gia.
Nhưng chúng ta phải làm nhiều hơn nữa. Đã đến lúc tất cả các quốc
gia cùng hợp tác để cô lập chế độ Kim cho đến khi chấm dứt hành
động thù địch.
Chúng ta đối diện với quyết định này không chỉ với Bắc Triều
Tiên. Đã đến lúc các quốc gia trên thế giới phải đối mặt với một
chế độ liều lĩnh khác công khai tuyên bố giết người hàng loạt,
thề sẽ hủy hoại Hoa Kỳ, tiêu diệt Do Thái và hủy diệt
nhiều lãnh tụ và quốc gia trong căn phòng này.
Chính phủ Iran đã che đậy chế độ độc tài tham nhũng bằng sự giả dối
của một nền dân chủ. Nó đã biến một quốc gia giàu có với lịch
sử và văn hoá phong phú thành một quốc gia với nền kinh tế cạn
kiệt và mà nền xuất khẩu chính là bạo lực, đổ máu và hỗn loạn.
Những người bị tổn thương nặng nề nhất tại Iran là nhân dân
Iran. Trên thực tế, thay vì sử dụng nguồn lực để cải thiện cuộc
sống của người Iran, mọi lợi nhuận từ dầu mỏ đã được dùng tài
trợ cho Hezbollah và những kẻ khủng bố giết người vô tội, tấn công
các nước láng giềng hòa bình Ả Rập và Do Thái.
Sự thịnh vượng này đúng ra là thuộc về người dân Iran, nó
lại được mang tiếp tế cho chế độ độc tài của Bashar al-Assad,
và cho cuộc nội chiến ở Yemen và phá hoại hòa bình trên toàn vùng
Trung Đông. Chúng ta không thể để một chế độ giết người tiếp tục
gây bất ổn bằng cách chế tạo những hỏa tiễn nguy hiểm.
Và chúng ta không thể chấp nhận một thỏa hiệp nếu nó che chở cho
việc xây dựng một chương trình vũ khí hạt nhân.
(Vỗ tay)
Hiệp định với Iran là một trong những giao dịch tồi tệ nhất và
một chiều nhất mà Hoa Kỳ từng tham dự. Thẳng thắn mà nói, thỏa
thuận đó là một sự khó chịu đối với Hoa Kỳ, và tôi không nghĩ
rằng quý vị nghe điều này là lần cuối cùng.
Đã đến lúc toàn thể thế giới cùng chúng tôi yêu cầu chính phủ Iran
chấm dứt sự theo đuổi giết người và phá hủy. Đã đến lúc chế độ
phải thả tất cả người Mỹ và công dân của các quốc gia khác mà họ
đã giam giữ cách bất công. Và trên tất cả, chính phủ Iran phải
ngừng hỗ trợ khủng bố, hãy phục vụ nhân dân của mình và tôn trọng
chủ quyền của các nước láng giềng.
Toàn thế giới hiểu rằng những người giỏi của Iran muốn thay đổi,
(ngoại trừ quyền lực quân sự rộng lớn của Hoa Kỳ), và rằng người
dân Iran là cái lo sợ nhất cho các nhà lãnh đạo. Đây là lý do
khiến cho chế độ hạn chế truy cập internet, phá hủy các
đĩa ăng ten vệ tinh, bắn những người biểu tình không vũ trang và
bỏ tù các nhà cải cách chính trị.
Các chế độ áp bức không thể kéo dài mãi mãi, và cái ngày ấy
sẽ đến khi người dân sẽ phải đối diện với một sự lựa chọn: liệu họ
có tiếp tục chịu đi xuống con đường nghèo đói, đổ máu và khủng bố,
hoặc người Iran sẽ trở về lại với nguồn gốc tự hào của đất nước
như là một trung tâm văn minh, văn hoá và giàu có, nơi mà người
dân của họ có thể được hạnh phúc và thịnh vượng một lần nữa?
Chế độ Iran đã ủng hộ khủng bố đối nghịch với những cam
kết gần đây của nhiều nước láng giềng chống chủ nghĩa khủng bố và
ngăn chặn tài chính của chúng.
Tại Ả Rập Xê Út vào đầu năm, tôi đã vinh dự được nói chuyện với các
nhà lãnh đạo của hơn 50 quốc gia Ảrập và Hồi giáo. Chúng tôi đồng ý
rằng tất cả các quốc gia có trách nhiệm phải làm việc cùng nhau để
chống những tên khủng bố và chủ nghĩa cực đoan Hồi giáo.
Chúng ta sẽ ngăn chặn chủ nghĩa khủng bố Hồi giáo cực đoan, bởi vì
chúng ta không thể để chủ nghĩa này xé nát nước chúng ta, và
thực sự, để hủy diệt toàn bộ thế giới. Chúng ta phải khước từ
nơi ẩn trú an toàn, vận chuyển, tài trợ và bất kỳ hình thức hỗ
trợ nào cho hệ tư tưởng xấu xa và độc ác của họ. Chúng ta phải
loại họ ra khỏi các quốc gia của mình.
Đó là thời gian để phơi bày và buộc những quốc gia ủng hộ và tài
trợ những nhóm khủng bố như Al Qaida, Hezbollah, Taliban và những
kẻ giết hại những người vô tội khác.
Hoa Kỳ và các đồng minh của chúng tôi đang hợp tác với nhau tại
Trung Đông để tiêu diệt những kẻ khủng bố đang thua và ngăn chặn sự
tái xuất hiện những nơi trú ẩn an toàn mà họ sử dụng để tấn công
tất cả nhân dân chúng ta.
Tháng trước, tôi tuyên bố một chiến lược mới để chiến thắng trong
cuộc chiến chống lại cái ác này ở Afghanistan. Từ bây giờ, các mối
quan tâm an ninh của chúng tôi sẽ chỉ ra chiều dài và phạm vi hoạt
động của những cuộc hành quân, mà không phải do các tiêu chuẩn
và thời gian biểu được các chính trị gia thành lập. Tôi cũng đã
hoàn toàn thay đổi các quy tắc tham dự vào cuộc chiến chống
Taliban và các nhóm khủng bố khác.
Tại Syria và Iraq, chúng ta đã đạt được những thành công lớn trong
việc đánh bại ISIS kéo dài. Trong thực tế, các quốc gia của
chúng ta đã đạt được nhiều thành quả hơn so với ISIS trong tám
tháng qua so với nhiều năm hợp lại. Chúng tôi tìm kiếm sự xuống
thang cuộc xung đột Syria và một giải pháp chính trị tôn trọng ý
chí của người dân Syria.
Các hành động của chế độ tội ác của Bashar al-Assad, bao gồm việc
sử dụng vũ khí hóa học chống lại chính công dân của mình, thậm chí
cả trẻ vô tội, gây sốc lương tâm của những người tử tế. Không một
xã hội nào có thể an toàn nếu những vũ khí hoá học bị cấm lại
được phép lan truyền. Đó là lý do tại sao Hoa Kỳ thực hiện một cuộc
tấn công bằng hỏa tiễn vào căn cứ không quân đã xuất phát
cuộc tấn công (hóa học).
Chúng tôi đánh giá cao nỗ lực của các cơ quan của Liên hợp quốc
đang hỗ trợ nhân đạo quan trọng trong các khu vực được giải phóng
khỏi ISIS. Và chúng tôi đặc biệt cám ơn Jordan, Thổ Nhĩ Kỳ và Li
Băng vì vai trò của họ trong việc tiếp đón người tị nạn khỏi nơi
xung đột Syria.
Hoa Kỳ là một quốc gia nhân đạo, đã chi hàng tỷ tỷ đô la để giúp
đỡ nỗ lực này. Chúng tôi tìm kiếm cách tiếp cận tái định cư được
thiết kế để giúp những người tị nạn đã bị đối xử khủng khiếp
và để họ có cơ hội trở về quê hương tham gia quá trình xây
dựng.
Đối với chi phí tái định cư cho một người tị nạn ở Hoa Kỳ, chúng
tôi có thể trợ giúp hơn 10 lần trong khu vực nhà của họ. Với lòng
tốt của chúng tôi, chúng tôi hỗ trợ tài chính cho các nước chủ
nhà trong khu vực và chúng tôi ủng hộ các thỏa thuận gần đây của
các quốc gia G-20 nhằm giúp người tị nạn ở càng gần đất nước của
họ càng tốt. Đây là cách tiếp cận an toàn, có trách nhiệm và nhân
đạo.
Trong nhiều thập kỷ, Hoa Kỳ đã đối diện với các thách thức về
di dân. Ở phía Tây bán cầu, chúng ta biết rằng trong quá trình di
dân không kiểm soát được lâu dài là điều bất công sâu xa đối với cả
nước gửi đi lẫn nước tiếp nhận.
Đối với các nước gửi đi, nó làm giảm những áp lực các đòi hỏi
cải cách chính trị và kinh tế cần thiết ở trong nước và đẩy đi
những con người cần thiết cho sự thúc đẩy thực hiện cải cách này.
Đối với các quốc gia tiếp nhận, chi phí đáng kể của việc di cư
không kiểm soát này đã làm cho các công dân có thu nhập thấp
phải chịu đựng quá mức mà giới truyền thông lẫn chính phủ
đều không để ý.
Tôi muốn chào mừng công việc của Liên Hiệp Quốc đã tìm cách nêu
ra những vấn đề khiến người dân phải bỏ trốn khỏi nơi ở của họ.
Liên hiệp quốc và Liên minh Châu Phi đã lãnh đạo các hoạt động gìn
giữ hòa bình để có những đóng góp vô giá trong việc ổn định xung
đột ở châu Phi.
Hoa Kỳ tiếp tục dẫn đầu thế giới về trợ giúp nhân đạo, bao gồm đề
phòng và giảm nạn đói ở Nam Sudan, Somalia, miền bắc Nigeria và
Yemen. Chúng tôi đã đầu tư vào chương trình y tế và cơ hội tốt
hơn trên khắp thế giới, thông qua các chương trình như PEPFAR tài
trợ cho việc cứu trợ AIDS; Sáng kiến Sốt rét của Tổng thống;
Chương trình An ninh Y tế Toàn cầu; Quỹ toàn cầu để chấm dứt nô lệ
hiện đại; và Sáng kiến Tài chính cho các doanh nhân Nữ, một phần
trong cam kết của chúng tôi để trao quyền cho phụ nữ trên toàn cầu.
Chúng tôi cũng cảm ơn Ông Tổng Thư ký Liên Hiệp Quốc đã thừa nhận
rằng Liên Hiệp Quốc cần phải cải tổ nếu nó là một đối tác hiệu
quả đối phó với các mối đe dọa về chủ quyền, an ninh và sự thịnh
vượng.
Đã quá thường xuyên, trọng tâm của tổ chức này không phải là kết
quả, mà là sự quan liêu và tiến trình hành động. Trong một
số trường hợp, nhiều quốc gia muốn phá bỏ những kết quả cao quý
của tổ chức này đã chiếm quyền kiểm soát các hệ thống đáng lẽ
phải được thăng tiến hơn.
Ví dụ, một trong những sự khó chịu của tổ chức LHQ là các
chính phủ có hồ sơ vi phạm nhân quyền trầm trọng lại ngồi
trong Hội Đồng Nhân Quyền LHQ.
Hoa Kỳ là một trong số 193 quốc gia thuộc Liên Hiệp Quốc, nhưng
chúng tôi phải trả 22 phần trăm toàn bộ ngân sách và còn nhiều
hơn thế nữa. Trên thực tế, chúng tôi phải trả nhiều hơn bất cứ ai.
Hoa Kỳ chịu gánh nặng chi phí một cách không công bằng. Nhưng để
cho công bằng, nếu nó (LHQ) thực sự hoàn thành tất cả các mục tiêu
đã đề ra, đặc biệt là mục tiêu hòa bình, thì đầu tư này sẽ rất có
giá trị.
Nhiều phần của thế giới đang trong tình trạng xung đột, và trên
thực tế một số sẽ trở thành địa ngục. Nhưng những người có quyền
lực trong căn phòng này, dưới sự hướng dẫn và sự bảo trợ của Liên
Hiệp Quốc, có thể giải quyết những vấn đề phức tạp và hóc búa
này.
Nhân dân Hoa Kỳ hy vọng rằng một ngày nào đó, Liên Hiệp Quốc sẽ
là một tổ chức trách nhiệm và bảo vệ hiệu quả hơn cho nhân phẩm
và tự do trên toàn thế giới.
Trong lúc đó, chúng tôi tin rằng không quốc gia nào phải chịu
khoản gánh nặng không cân xứng về mặt quân sự và tài chính. Các
quốc gia trên thế giới phải đóng vai trò lớn hơn nữa trong việc
gây dựng các xã hội an toàn và thịnh vượng trong khu vực của họ.
VỀ CUBA, VENEZUELA VÀ CÁC CHẾ ĐỘ CỘNG SẢN CHUYỂN CHẾ
Đó là lý do tại sao ở Tây bán cầu, Hoa Kỳ đã chống lại chế độ tham
nhũng, mất ổn định ở Cuba và (Hoa Kỳ) giúp giấc mơ từng ôm ấp
lâu dài của người dân Cuba là được sống tự do.
Chính quyền của tôi gần đây đã thông báo sẽ không tháo gỡ những
biện pháp chế tài đối với chính phủ Cuba cho đến khi họ thực
hiện những cải cách cơ bản.
Chúng tôi cũng áp đặt các biện pháp chế tài cứng rắn và có
tính toán lên chế độ độc tài xã hội chủ nghĩa Maduro ở
Venezuela đã đưa một quốc gia từng một thời thịnh vượng nay
đang trên bờ sụp đổ toàn diện.
Chế độ độc tài xã hội chủ nghĩa của Nicolas Maduro đã tạo ra niềm
đau và khổ ải khủng khiếp cho người dân lành của đất nước họ.
Chế độ tham nhũng này đã phá hủy một quốc gia thịnh vượng bằng cách
áp đặt hệ tư tưởng đã hoàn toàn thất bại và tạo đói nghèo khốn
khổ ở những nơi nó đã được thực nghiệm. Làm cho vấn đề tồi
tệ hơn, Maduro thách thức người dân, cướp quyền của các đại biểu
được dân bầu để bảo vệ sự cai trị tàn bạo của mình.
Người dân Venezuela đang đói và đất nước họ đang sụp đổ. Cơ cấu
dân chủ của họ đang bị phá hủy. Tình hình này hoàn toàn không thể
chấp nhận được, chúng ta không thể đứng ngoài để xem. Là một
người hàng xóm có trách nhiệm và bạn bè, chúng tôi và tất cả những
người khác đều có một mục tiêu. Đó là giúp họ lấy lại tự do, phục
hồi đất nước và phục hồi nền dân chủ của họ.
Tôi cảm ơn các nhà lãnh đạo trong căn phòng này đã lên án chế độ và
cung cấp sự hỗ trợ thiết yếu cho người dân Venezuela.
Hoa Kỳ đã có những bước quan trọng làm cho chế độ này phải chịu
trách nhiệm. Chúng tôi sẵn sàng hành động nếu chính phủ Venezuela
tiếp tục duy trì chế độ độc tài đối với người dân Venezuela.
Chúng tôi may mắn có được những mối quan hệ thương mại lành mạnh và
mạnh mẽ với nhiều quốc gia châu Mỹ Latinh hiện có mặt ở đây hôm
nay. Nhịp cầu kinh tế của chúng ta tạo thành nền tảng quan trọng
cho việc kiến tạo hòa bình và thịnh vượng cho tất cả mọi người và
tất cả các nước láng giềng của chúng tôi.
Tôi thỉnh cầu mọi quốc gia đại diện ở đây hôm nay chuẩn bị làm
nhiều hơn nữa để giải quyết cuộc khủng hoảng thực sự này. Chúng
tôi kêu gọi hoàn toàn khôi phục nền dân chủ và tự do chính trị cho
Venezuela.
(Vỗ tay)
Vấn đề ở Venezuela không phải là chủ nghĩa xã hội đã được thực hiện một cách tồi tệ, nhưng chính
là chủ nghĩa xã hội này đã được thực hiện một cách trung thực
tại đây.
(Vỗ tay)
Từ Liên Xô đến Cuba tới Venezuela, bất cứ nơi nào mà chủ nghĩa xã
hội hay chủ nghĩa cộng sản đã thực sự được áp dụng, nó đã mang
lại khổ đau, tàn phá và thất bại. Những người từng tuyên truyền
cho các nguyên lý của ý thức hệ mất uy tín này chỉ góp phần tạo
nỗi thống khổ cho người dân sống trong hệ thống tàn ác của nó.
Hoa Kỳ đứng về phía với các dân tộc đang bị áp bức dưới
các chế độ tàn bạo. Sự tôn trọng chủ quyền của chúng ta kêu gọi
hành động. Tất cả người dân đều xứng đáng được quyền có một chính
quyền quan tâm đến sự an toàn, lợi ích và phúc lợi của họ, kể cả
sự thịnh vượng của họ.
THƯƠNG MẠI VÀ MẬU DỊCH HỖ TƯƠNG
Tại Hoa Kỳ, chúng tôi tìm kiếm các mối quan hệ thương mại và mậu
dịch tốt đẹp hơn với tất cả các quốc gia có thiện chí. Nhưng
thương mại này phải công bằng và phải có tính hỗ tương (hai
chiều). Trong quá khứ dài người dân Mỹ được biết nhiều về
những thỏa thuận thương mại đa quốc gia khổng lồ, các toà án quốc
tế và các chính phủ toàn cầu mạnh mẽ là cách tốt nhất để thúc đẩy
thành công của họ.
Nhưng khi những lời hứa đó không được tôn trọng, hàng triệu việc
làm đã biến mất và hàng ngàn nhà máy mất dạng. Những người khác
đã ăn gian hệ thống và phá vỡ các quy tắc. Tầng lớp trung lưu
tuyệt vời của chúng tôi, nền tảng của sự thịnh vượng Hoa Kỳ, đã bị
lãng quên và bị bỏ lại phía sau. Nhưng họ sẽ không còn và sẽ
không bao giờ bị quên lãng nữa.
TRÁCH NHIỆM CỦA LIÊN HIỆP QUỐC VÀ CÁC QUỐC GIA THÀNH VIÊN
Trong khi Hoa Kỳ theo đuổi hợp tác thương mại với các quốc gia
khác, chúng tôi đang thay đổi cam kết của mình đối với nhiệm vụ ưu
tiên của mọi chính phủ, nghĩa vụ đối với các công dân. Mối liên
kết này là nguồn sức mạnh của Hoa Kỳ và của mọi quốc gia có trách
nhiệm đang hiện diện ở đây hôm nay. Nếu tổ chức (LHQ) này có hy
vọng thành công trong việc đối đầu với những thách thức trước mắt
chúng ta, điều đó – như Tổng Thống Truman đã nói cách đây 70 năm
– sẽ phụ thuộc vào sức mạnh độc lập của các quốc gia
thành viên. Nếu chúng ta nắm lấy cơ hội của tương lai và cùng nhau
vượt qua những nguy cơ hiện tại, thì không có gì có thể thay
thế các quốc gia hùng mạnh, có chủ quyền và độc lập; các quốc gia
bắt nguồn từ lịch sử và đầu tư vào định mệnh của họ; các quốc gia
tìm kiếm đồng minh để kết bạn (mà không phải đi tìm kẻ thù để
chinh phục), và quan trọng hơn cả, các quốc gia là quê nhà của
những người yêu nước, nam lẫn nữ sẵn sàng hy sinh cho đất nước,
cho đồng bào của họ và cho tất cả những gì tốt đẹp nhất trong tinh
thần nhân bản.
SỰ HY SINH VÀ LÒNG YÊU NƯỚC CỦA CÁC DÂN TỘC
Để tưởng nhớ cuộc chiến thắng vĩ đại dẫn đến sự ra đời của cơ
chế (LHQ) này, chúng ta không bao giờ được quên những anh hùng
chiến đấu chống kẻ ác độc đồng thời cũng chiến đấu cho quốc gia
mà họ thương yêu. Lòng yêu nước đã khiến người dân Ba Lan phải
liều chết để cứu Ba Lan, người Pháp chiến đấu cho một nước Pháp tự
do, và người Anh đã đứng lên cho nước Anh của họ.
Ngày nay, nếu chúng ta không tự đầu tư trái tim và tâm trí cho
quốc gia của mình, nếu không xây dựng gia đình vững chắc, cộng
đồng an toàn và xã hội lành mạnh cho chính mình, thì không ai có
thể làm thế điều đó cho chúng ta. Chúng ta không thể chờ đợi
người khác, chờ đợi các quốc gia xa vời nào đó hoặc các chính
phủ ở nơi xa xôi. Chúng ta không thể làm như vậy.
Chúng ta phải giải quyết các vấn đề của chúng ta để xây dựng sự
thịnh vượng, bảo đảm an toàn cho chính tương lai chúng ta, hơn
là tạo ra những gì dễ bị phân rã, bị thống trị và thất bại.
...[Message clipped]
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen