Mittwoch, 13. Dezember 2017

CSVN Chia Rẽ: Đang Đổ Bể

Vi Anh
Tin RFA ngày 6-12-2017, “đại diện Bộ Chính Trị Đảng Cộng sản Việt Nam, ông Trần Quốc Vượng, thành viên thường trực Ban Bí Thư, Chủ nhiệm Ủy Ban Kiểm Tra Trung ương đảng, ký ban hành” Quy định số 102. Đại ý, “Đảng viên Cộng sản Việt Nam nào đòi thực hiện thể chế ‘tam quyền phân lập’, ‘xã hội dân sự’, ‘đa nguyên-đa đảng’ sẽ chịu hình thức kỷ luật khai trừ.”

Theo “Qui định 102 ngày 15 tháng 11 năm 2017 này thì ngoài những vi phạm vừa nêu, những đảng viên cộng sản Việt Nam sẽ bị khai trừ nếu cố ý nói, viết có nội dung bị đảng cho là ‘xuyên tạc lịch sử, sự thật, phủ nhận vai trò lãnh đạo và thành quả của Đảng và dân tộc; phản bác, phủ nhận chủ nghĩa Mác-Lê nin, tư tưởng Hồ Chí Minh, nguyên tắc tập trung dân chủ, nền dân chủ xã hội chủ nghĩa, nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa, nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa.’“Quy định số 102 cũng nêu rõ sẽ khai trừ những đảng viên cộng sản Việt Nam nào ‘phủ nhận vai trò lãnh đạo của đảng đối với lực lượng vũ trang, đòi phi chính trị hóa quân đội và công an; phủ nhận vai trò của đảng đối với báo chí, văn học- nghệ thuật; sáng tác, quảng bá những tác phẩm văn hóa, nghệ thuật mà bị đảng cho là lệch lạc, bóp méo lịch sử, hạ thấp uy tín của đảng và các lãnh đạo đảng, nhà nước’.

“Quy định số 102 của đảng còn nêu rõ biện pháp kỷ luật khiển trách, cảnh cáo đối với một số hoạt động bị cho là vi phạm như ‘bị người khác xúi giục, lôi kéo, mua chuộc mà có hành vi nói, viết, lưu trữ, phát tán, xuất bản, cung cấp thông tin, tài liệu, hiện vật với nội dung mà đảng cho là trái với đường lối, quan điểm của đảng…”

Khai trừ là hính thức trừng phạt nặng nhứt, bị loại trừ khỏi đảng, hoàn toàn mất thâm niên tuổi đảng, bước đầu cho thủ tục truy tố hình sự, tiêu diêu sinh mạng hành chánh, pháp lý, bởi vì thủ tục tố tụng của chế độ CS không thể truy tố một đảng viên còn đảng tịch vì Đảng CS độc tài đảng trị toàn diện qui định Đảng không bao giờ sai lầm, phạm pháp chỉ có con người phạm pháp thôi!?

Hồi đó tới giờ chưa thấy một bản văn, pháp lịnh nào của CSVN được phổ biến công khai, tổng quát siết đảng viên bằng hình phạt khai trừ, biến đảng viên thành những con nộm, có miệng không lời, có đầu óc không được suy nghĩ, như Qui định 102 này. Nó có thể đưa đến một số hậu quả. Một là đảng CSVN bị bể vì sự chống đối trực hay gián tiếp, công khai hay âm thầm của đảng viên. Hai là Đảng bị liệt vì đảng viên thành cái xác không hồn, chỉ sống đời thực vật, chết chưa chôn, vì đảng viên bị qui định triệt tiêu tính đảng là tính đấu tranh, Đảng không còn tính đấu tranh sẽ trở thành xác chết chánh trị thôi, con quỷ nhập tràng uống máu dân để sống thôi.

Lich sử cận đại cho thấy chủ nghĩa Cộng sản là một thất bại. Định mệnh của Đảng CS là chết yểu do nội thương, chia rẽ, không có thuốc chữa. Thí dụ rõ rệt là  cái chết yểu và bất thần của chế độ CS  Liên xô và Đông  Âu. Bốn con khủng long còn sót lại, hai con lớn nhứt Trung Cộng và Việt Cộng, cố chuyển sang hệ kinh tế thị trường tự do để ráng sống trong cái chết dần mòn. Đảng CS đã xanh vỏ nhưng cố giữ đỏ lòng để bám lấy chánh quyền hầu  thu vén cuối đời dù bên trong đã ung thúi, ung thư vì đảng viên hũ hóa, chia rẽ, tham nhũng và bên ngoài dân chúng xa rời, chống đối, loại trừ.

CS Hà nội đang cố tìm người  “hà hơi tiếp sức” để cái xác đang cố sống trong cái chết của mình có thể kéo dài chừng nào hay chừng nấy. Trong những nỗ lực ấy có việc mở cửa cầu viện, cầu vốn liếng, kỹ thuật để chuyển đổi kinh tế. Thế giới Tự do thừa vốn, yêu hoà bình, thích làm ăn nhảy vào giúp đỡ với hy vọng dùng kinh tế tự do chuyển đổi cơ cấu chánh trị. Nhưng gần hai chục năm thử thách, kết quả cho thấy sai lầm. CS không nhượng bộ chánh trị một ly, mà còn tăng cường đàn áp các tôn giáo, trí thức, đồng bào Thượng, đồng bào hải ngoại. Kinh tế các nước  đưa vào – đúng như lời Hoà Thượng Quảng Độ nói – trở thành phương tiện giúp cho CS Hà nội kềm kẹp nhân dân. Và gần đây một số cường quốc kinh tế như Nhựt, Liên Âu đã viện trợ hào phóng cho VNCS đặt vấn đề nhân quyền kèm theo viện trợ. Còn Mỹ mấy năm trời công bố đặt CS Hà nội vào danh sách 8 nước quan ngại đặc biệt vì lý do đã đàn áp tôn giáo, tức cúp viện trợ kinh tế.

Suốt 3/4 thế kỷ độc tài đảng trị ở Miền Bắc và gần nửa thế kỷ ở Miền Nam, CS đã làm một đất nước -- chính  miệng VC nói  là “tiền vàng bạc biển”, làm nhân dân – cũng chính VC nói,  là “khéo tay hay làm” -- thành một trong mười mấy nước nghèo trên thế giới, tham nhũng nhứt Á châu. Cái đống bầy nhầy CSVN để lại nếu so với Liên xô và Đông  Âu còn tệ hại hơn nhiều. Vật chất VN, như Ôn như Hầu tả, “tang thương đến cả hoa kia cỏ này”, môi trường muốn cải tạo lại phải tốn vô số tiền và hàng mấy chục năm chưa chắc làm nổi. Tinh thần, như Tản Đà than “này lúc cương thường đảo ngược ru”. Saigon Hà nội như Đức Huỳnh giáo chủ thấy trước, “Hà nội sau hoá ruộng sâu, Tàu man nó đến giăng câu đặt lờ. Saigon, Gia định ai ngờ, Nuốc đâu mà chảy lở bờ, gãy cây.” Lớp trẻ con cháu của “con cháu, các cụ cả” của CS đựơc thời thì khoa trương hưởng thụ, thất thế thì đi bán mình làm nô lệ kiểu mới gọi là ‘xuất khẩu lao động’, nô lệ tình dục cho Miên, Mã, Thái là các lân bang chậm tiến hơn VN thời Cộng hoà.

Trước thảm cảnh trần gian do chính CS gây ra cho đất nước VN, giới khoa bảng VN có hai thái độ. Trong nước, một số “nằm trong chăn nên biết chăn có rận” đứng lên đấu tranh đòi tự do, dân chủ, nhân quyền.  Ngoài nước, đứng lên thành phong trào quốc tế vận thành công. Đưa vấn đề Nhân Quyền VN vào Hành Pháp, Lập pháp các quốc gia định cư. Phong trào đấu tranh cho tự do, dân chủ, nhân quyền VN trở thành trở ngại trung tâm trong bang giao giữa Hà nội, Washington, Paris, Bonn, Tokyo.

Cuộc đấu tranh của đồng bào trong nước chống TC xâm lấn biển đảo mà CSVN không có hành động chống trả cụ thể, như thông đồng với giặc Tàu Cộng làm cho Đảng CSVN phân hoá, chia rẽ, đổ bể thêm. Làm cho Đảng xa rời quần chúng, kỳ thị Nam Bắc, chia rẽ lập trường xích lại gần Mỹ không tham vọng lãnh thổ và lập trường lệ thuộc TC. Khiến Đảng CS nghi kỵ đè ép Nhà Nước TC, coi ‘đám’ CS gốc Miền Nam là ‘ kỳ cục’ , dân Miền Nam ‘không lý luận’ tức ngu dốt, phải để cho Miền Bắc nắm chức tổng bí thư đảng, như Tổng bí thư Nguyễn phú Trọng  tuyên bố  khi độc diễn chức tổng bí thư đảng CSVN. Sau đó Tổng Trọng còn bắt chước Chủ Tịch Tập cận Bình bên TC mở chiến dịch bài trừ tham nhũng để triệt hạ phe đảng CS bên nhà nước còn sót lại trong chánh phủ và địa phương.

Tóm lại, Qui định 102 là pháp lịnh của phe đảng Nguyễn phú Trọng làm cho đảng viên không phân biệt phe Nhà Nước hay phe đối thủ của y trở thành chết chưa chôn, chỉ còn sống đời thực vật thôi.

Trong đấu tranh chánh trị CS không có thể thức thoả hiệp. Các phe đảng giành quyền thế theo nguyên tắc ai thắng ai, địch và ta một mất một còn. Nhưng cũng câu ‘sức ép càng nhiều thì sức bật càng cao’. Cuộc tranh giành của hai phe CS giữa Nhà Nước và Đảng, giữa hai phe Bắc-Nam có thể đưa CSVN đến bờ vực thẳm của cái hố sâu, chết chóc của Đảng Nhà Nước CS./.(VA)

__._,_.___

Posted by: Truc Chi <trucsonchi@yahoo.com>

Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen