“Ngày 20 tháng Chạp (tháng 12)”
DTDB
Đông về trước lễ Giáng Sinh
Hai Mươi Tháng Chạp ngày mình cưới nhau
Trước hai họ... cúi đầu chào
Má hồng... em thẹn, lao đao cả người!
Mắt anh rạng rỡ sáng ngời...
Hoa lòng rộ nở mỉm cười đón dâu
Theo anh lính chiến đến đâu?
Hồn rưng rưng nhớ luyến sầu tuổi thơ
Màn đêm xuống tự bao giờ
Yêu thương ôm ấp mịt mờ sương đêm
Ngoài song sáo gió ru êm
Trăng khuya tròn sáng, sao hôm rộ
trời
..................................
Đã bao năm thoáng qua rồi
Chợt đi, chợt đến nửa đời có nhau
Nhớ hồi anh bỏ trầu cau...
Nhớ ngày đám cưới lòng xao xuyến
lòng
Thuyền hoa em bước theo chồng
Lứa đôi đằm thắm, tình nồng đẹp
duyên
Bây giờ nắng xế chiều nghiêng
Hoa râm mái tóc ưu phiền dung nhan
Tiếc thương một thuở mộng vàng
Soi gương ngắm bóng ngỡ ngàng xuân
xanh
Mười hai bến nước mộng lành
Có chồng lính chiến em đành ngược
xuôi
Ngày buồn nối tiếp ngày vui
Cũng không lo ngại có tui có mình!
Đôi ta như bóng với hình
Bốn vùng chiến thuật chúng mình
lao đao
Bao phen gió nổi sóng trào
Bàng hoàng ngó lại trắng phau mái
đầu
Mây ơi, bảng lảng về đâu?
Có chia vơi bớt nỗi sầu hai ta
Quê hương cách trở phương xa
Làm thân chùm gởi tuổi già chồng
thêm
Nơi đây đời sống êm đềm
Mà sao nỗi nhớ đêm đêm lại về?
Nhớ thời tuổi dại ở quê
Những chiều tan học trên đê nắng
vàng
Những ngày Tết, lễ, chay đàn...
Hội hè đình đám dân làng an vui
Sau mùa gặt hái thảnh thơi
Hát hò hòa tiếng chơi vơi sáo diều
Tù và trổi bến đìu hiu
Mây in đáy nước, nắng chiều mông
manh
Ngày xưa hởi, thuở xuân xanh!
Ấp yêu trong giấc mộng lành lên
ngôi
Đã qua, mấy chục năm rồi
Nỗi đau... cố quốc bồi hồi xót xa!
.....................................
Năm dài, tháng lụn, ngày qua
Hiểu ai, ai hiểu hơn ta với mình
Thăng trầm, bươn chải... mưu sinh
Buồn vui cay đắng bên mình có ta
Thế gian là chốn ta bà...
Trời thương nên để bên ta có mình
Qua bao khốn khổ điêu linh
Đau thương, hạnh phúc... có mình có
ta
Hai Mươi Tháng Chạp lại qua...
Tình chồng nghĩa vợ... mặn mà bên nhau.
DƯ THỊ DIỄM BUỒN
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen