Montag, 27. Juni 2016

Nô lệ Việt Cộng


Đại Nghĩa (Danlambao) - Đảng Cộng sản thường rêu rao khoác lác có công đánh Tây đuổi Mỹ, nhưng thực ra họ chỉ là một đảng cướp chuyên làm trò đâm thuê chém mướn, đuổi Tây cửa trước rước Tàu cửa sau. Đuổi Mỹ rồi 20 năm sau trải thảm đỏ rước “Mỹ đi rồi Mỹ lại về”. Đảng cộng sản đã đưa nhân dân Việt Nam vào một cuộc chiến tranh tốn biết bao nhiêu xương máu, phí biết bao nhiêu tài nguyên của quốc gia, rốt cuộc rồi đưa dân tộc đến chỗ lạc hậu và nô lệ, nô lệ Việt cộng và nô lệ Tàu cộng.
 
Tiến sĩ Nguyễn Thanh Giang, một nhà bất đồng chính kiến lão thành ở Hà Nội trao đổi với đài BBC: 
 
“Tôi nhận thức ít nhất nếu không có tội thì đảng Cộng sản Việt Nam cũng không làm được cái gì hay cho đất nước...
 
So với Việt Nam, các nước không bị rơi xương, đổ máu có tự do, hạnh phúc hơn. Còn dưới ách đô hộ của đảng cộng sản Việt Nam thì đảng tự tung tự tác nên không chỉ đổ máu, mà còn phá tan hoang nền kinh tế, phá tan hoang đạo lý của dân tộc”. (BBC online ngày 1-2-2015)
 
Cỡi ách đô hộ của ngoại bang, CSVN trồng vào cổ người dân Việt Nam ách độ hộ nội địa còn tàn ác hơn, thâm độc hơn. 
 
Bất mãn trước sự đàn áp và bức bách nhân dân của tập đoàn lãnh đạo CSVN, một tướng lãnh của QĐND đã “bức xúc” nói lên cảm nghĩ của mình về cái đảng:
 
“Cưỡi lên đầu nhân dân còn kinh nhủng hơn địa chủ, tư sản…!?
 
Đó là lời nhận xét của Thiếu tướng Nguyễn Xuân Tỷ, Phó Giám đốc Học viện Quốc phòng, Đoàn Đại biểu Quốc hội tỉnh Bến Tre...
 
Ông Tý nói nguyên văn như sau: “Làm cán bộ mấy năm mà trong nhà có vài ba trăm tỷ đồng, thậm chí cả ngàn tỉ đồng thì lấy ở đâu ra nếu không tham nhũng. Có một đội ngũ giàu rất nhanh, cưỡi lên đầu nhân dân, còn kinh khủng hơn địa chủ, tư bản ngày xưa”. (DanTri online ngày 29-5-2015)
 
Đảng CSVN đưa dân tộc theo con đường XHCN lấy kinh tế quốc doanh làm chủ đạo, nhưng thực chất kinh tế quốc doanh đã phá sản vì sự thiếu kiến hiệu và sự lạm dụng để tham nhũng. Theo ông Hoàng Kim, một nông dân ở tỉnh Đồng Tháp cho biết chính những công ty quốc doanh đã là “cường hào mới” khiến cho:
 
Nông dân làm cực như trâu nhưng ngày càng bị bần cùng; doanh nghiệp trong Hiệp hội Lương thực Việt Nam (VFA) ngồi mát ăn lương cả tỷ một năm rồi đem lúa gạo của nhân dân bán một cách đần độn gần bằng giá thành sản xuất, mà, các doanh nghiệp này hầu hết là nhà của nước..
 
Đối với nông dân, VFA đang là cường hào mới bóc lột nông dân đến tận xương tủy, là cái ách đang quàng lên cổ nông dân, là khối ác tính đang ăn hết thu nhập của nông dân...”. (Boxitvn online ngày 16-11-2013)
 
Viết trong hồi ký, ông Vi Đức Hồi, nguyên Giám đốc trường đảng ở huyện Hữu Lũng tỉnh Lạng Sơn, người bị khai trừ khỏi đảng năm 2007 nói về cái đảng đang ngự trị trên đất nước Việt Nam như sau:
 
“Chẳng hạn đảng nói ‘xây dựng xã hội không có bóc lột’ thì chính đảng viên của đảng lại là những người trực tiếp bóc lột người; đảng nói ‘một xã hội có nền dân chủ gấp triệu lần xã hội tư bản’ thì chính xã hội ta đang mất dân chủ trầm trọng”. (RFA online ngày 15-11-2013)
 
Cựu Đại tá Phạm Đình Trọng, một sĩ quan của QĐND đã bỏ đảng vì ông đã nhận ra được sự cai trị độc tài dã man của cái đảng mà ông đã từng phục vụ, và ông nói lên cho mọi người thấy được bộ mặt thật vô ơn bạc nghĩa của triều đại cộng sản ngày nay như sau:
 
“Đầu tiên nhà nước độc tài man rợ đó tống vào tù những đại công thần đã mang cả cuộc đời chiến đấu hy sinh dựng lên nhà nước cộng sản: Tướng Đặng Kim Giang, Nhà cách mạng lứa tiền bối dựng lên đảng CSVN, dựng lên nhà nước CSVN Vũ Đình Huỳnh. Nhà triết học cộng sản Hoàng Minh Chính... Rồi lần lượt đến những trí thức, nhà văn, nhà báo con đẻ của chế độ cộng sản”. (Danlambao online ngày 3-3-2014)
 
Để bảo vệ quyền lực, đảng CSVN đã tạo ra một bộ máy thống trị khổng lồ với 11 triệu cán bộ, công chức hưởng lương, gây hao tốn nặng nề bằng tiền đóng thuế của người dân.
 
Theo Kinh tế gia Phạm Chi Lan trong cuộc trả lời phỏng vấn của tạp chí điện tử VietTimes bà cho biết:
 
“Con số những người chính thức hưởng lương hoặc lương hưu, trợ cấp từ ngân sách nhà nước là 7,5 triệu người, tương đương 8,3% dân số cả nước...
 
Chưa hết, nếu nhìn vào tổng số người hưởng lương và chế độ tương tự lương thì đó sẽ là con số khổng lồ, 11 triệu trên tổng số khoảng 92 triệu người, tính tại thời điểm 2016”. (BBC online ngày 10-6-2016)
 
Nhà cầm quyền cộng sản còn phí phạm nhân lực và tài lực do sử dụng công quỷ bằng cách tuyển dụng người dư thừa do phe đảng, con ông cháu cha, tham nhũng. Điển hình tính sơ hai tỉnh:
 
- Thanh Hóa có 161 xã thì đã “Thừa hơn 160 Phó chủ tịch xã” (DanTri online ngày 10-6-2016)
 
- Nghệ An có 198 xã thì “gần 200 phó chủ tịch xã dư thừa” nhưng lại đánh bùn sang ao:
 
“Nhưng cho đến nay, các huyện, thành thị thống kê, rà soát lại chỉ dư thừa 179 PCT xã này thuộc trường hợp phải tinh giản, được bố trí, sắp xếp công việc khác, không có ai bất bình xin nghỉ việc”. (PhapLuat online ngày 10-6-2016)
 
Theo báo điện tử Tuổi Trẻ đưa tin thì:
 
“Ông Vũ Văn Kiền (Ban pháp chế HĐND TP Hải Phòng) đặt vấn đề: ‘Tôi giật mình với con số thống kê của Sở Nội vụ hiện tại có 327 người trong diện hợp đồng ngoài chỉ tiêu biên chế. Ngân sách chi cho sự nghiệp chung thì giảm mà chi phí nuôi người lại tăng. Có lẽ bởi vậy mới có câu chuyện cán bộ sáng cắp cặp đi, tối cắp cặp về...” (TuoiTre online ngày 5-12-2013)
 
Tạo sức mạnh cho phe cánh cho guồng máy thống trị, CSVN thu nhận những thành phần “gia nô” để sai bảo khi cần. 
 
Ngay cả trong Quốc hội 96% đảng viên cộng sản cũng có những kẻ khi vào nghị trường chỉ lo chơi game hay ngủ gục, chỉ tỉnh giấc khi nhấn nút lảnh bao thơ...
 
Ông Trương Văn Quảng, một cán bộ phụ trách nhân sự ở một bộ tại Hà Nội cho đài RFA biết:
 
“Ông Quảng còn cho biết thêm rằng, bởi nhiều khi trình độ của người quản lý có hạn, họ cần nhận vào tổ chức mình những thành phần ‘tay chân’ để coi như có những người hậu thuẫn anh em, luôn đứng ra ủng hộ khi bầu cử, bỏ phiếu... Nghiễm nhiên thành phần đó là những kẻ ngồi chơi xơi nước, đi muộn về sớm, ăn cắp giờ công, đến nơi làm việc chỉ để lên mạng mua sắm, facebook, hết giờ về đi nhậu...” (RFA online ngày 31-10-2013)
 
Như những triều đại phong kiến thời trước, đảng CS chọn người theo cách cha truyền con nối dù cho bất tài vô tướng làm cho những người tài không được trọng dụng, cả nước có trên 225 ngàn cử nhân thạc sĩ không có việc làm khiến đất nước ngày càng thui chột.
 
Bộ máy cai trị của đảng CSVN toàn chứa những tên bất tài vô tướng như Trịnh Thanh Xuân từng giữ chức chủ tịch hội đồng quản trị của Tổng công ty cổ phần Xây lắp dầu khí Việt Nam (PVC):
 
“Chốt năm 2013: PVC lỗ hơn 3.200 tỉ đồng” xương máu của người dân lao động, ấy thế mà ông ta vẫn ngang nhiên được thăng quan tiến chức như diều gặp gió.
 
Bộ trưởng Vũ Huy Hoàng thì bổ nhiệm cho cậu con trai 25 tuổi làm Tổng giám đốc Tổng công ty Cổ phần Đầu tư tài chính Công đoàn dầu khí VN trong năm 2011 lỗ 155 tỉ đồng, năm 2012 lỗ 67 tỉ đồng” (TuoiTre online ngày 13-6-2016) rồi lại được bổ thăng làm Phó Tổng giám đốc Tập đoàn Bia Sabeco là một tập đoàn lớn của nhà nước.
 
Luật sư Trần Quốc Thuận, nguyên phó chủ nhiệm Thường trực Văn phòng Quốc hội Việt Nam nói:
 
“Chuyện bổ nhiệm con cán bộ vào chức vụ cao cấp đã có nhiều năm nay, nhất là trước Đại hội 12. Nổi cộm nhất là phải nhắc đến trường hợp hai con trai của cựu Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng.
 
Mấy ngày nay rộ lên trường hợp ông bộ trưởng trực tiếp bổ nhiệm con mình thì chuyện đó lộ liễu quá.
 
Có thể nhìn nhận hình thức bổ nhiệm con cán bộ là đặc quyền đặc lợi, cha truyền con nối, hay là tư bản phong kiến tại Việt Nam”. (BBC online ngày 15-6-2016)
 
Vì là tuyển dụng con ông cháu cha nên khả năng và tinh thần làm việc không có, người thì đông mà hiệu quả công việc thì không, chỉ gây phí phạm đồng tiền thuế của người dân. Ông Nguyễn Xuân Phúc khi còn là Phó thủ tướng đã từng nói rằng: 
 
“Có tới 30% số công chức không có cũng được, bởi họ làm việc theo kiểu sáng cắp ô đi, tối cấp ô về không mang lại bất cứ thứ hiệu quả công việc nào...”
 
Chủ nhiệm Văn phòng Vũ Đức Đam rằng: “cứ hình dung nếu ngân sách thu 100 đồng... có 65% chi cho thường xuyên, trong số này khoảng một nửa chi lương cho công chức, viên chức’, thì mới thấy một lượng ngân sách nhà nước đã bị lãng phí ra sao”. (RFA online ngày 31-10- 2013)
 
Ông Phó chủ nhiệm Ủy Ban Văn hóa Giáo dục Thanh niên Lê Văn Tiến cho biết rất nhiều cán bộ mà trình độ chỉ biết thuê người học hộ, thi hộ:
 
“Vậy cho nên đánh giá khái quát 30% cán bộ làm được việc, 30% phải cầm tay chỉ việc, hơn 30% còn lại cầm tay chỉ việc vẫn không biết làm. Áp lực bằng cấp vô hình chung đã làm cán bộ phải chạy điểm, chạy bằng, thuê thi thuê học”. (DanTri online ngày 26-3-2012)
 
Do chi tiêu lãng phí nhiều hơn thu nhập nên cựu Chủ tịch nước Trương Tấn Sang có lần đã nói “tốc độ nợ công tăng nhanh gấp 3 lần tốc độ phát triển GDP”. Trong lần Chủ tịch Sang làm việc với cử tri quận 4 Sài Gòn, ông Nguyễn Thành Công đề nghị Quốc Hội cân nhắc việc chi tiêu vì:
 
“Việc này ảnh hưởng đến thế hệ con cháu sau này. Để giảm chi cần phải giảm biên chế trong cơ quan nhà nước bởi nó đang là gánh nặng của ngân sách. Phải giảm từ trung ương đến địa phương, lẫn các tổ chức, đoàn thể”. (VNExpress online ngày 6-12-2015)
 
Nói về “Đẩy gánh nợ công cho đời con cháu”, PGS TS Ngô Trí Long, chuyên gia kinh tế hiện sống và làm việc ở Hà Nội nói với đài RFA như sau:
 
“Với một bộ máy cồng kềnh như của Việt Nam mà ngay đại biểu Quốc hội cũng nói là rất nhiều tổ chức cùng song hành như tổ chức đảng, tổ chức chính quyền, tổ chức các đoàn thể và tất cả đều ăn lương nhà nước, trong khi đó năng suất lao động thì thấp, đây là sự nguy hiểm”. (RFA online ngày 17-12-2015)
 
Người dân Việt Nam vừa phải nuôi một bộ máy cồng kềnh, vừa phải chịu đựng sự làm ăn thua lỗ của các công ty quốc doanh, lại gánh thêm sự chi tiêu lãng phí và tham nhũng của những ông bà cán bộ khiến cho “Một ông nông dân cõng 4 ông công chức béo thì chết”. Theo Đại biểu Quốc hội Đỗ Văn Đương (Sài Gòn) cho biết:
 
Một ông nông dân cõng 4 ông công chức béo thì chết, dân oán thán lắm. Làm quan có thời, về thì cần lấy cái đức cho mình. Thời gian tới phải coi trọng chống tội phạm tham nhũng”. (DanTri online ngày 2-3-2016)
 
Báo điện tử Dân Trí cũng đưa tin “Mỗi người Việt đang ‘gánh’ gần 23 triệu đồng nợ”. Nghĩa là già trẻ bé lớn đều mang nợ như nhau.
 
“Theo bảng cập nhật của Đồng hồ nợ công thế giới, nợ công của Việt Nam tính đến nay 18-3-2016 là 94,8 tỷ USD, tương đương ứng số nợ công trên đầu người của mỗi người Việt Nam là 1.039 USD/người (tương đương gần 22,8 triệu đồng)”. (DanTri online ngày 18-3-2016)
 
Báo “lề đảng” cũng phải “bức xúc” vì xe công được các quan chức sử dụng vào việc riêng đại trà, một cách vô tư; báo này đưa tin đoàn xe ô tô biển xanh đậu nối đuôi nhau đi ăn giỗ ở xã Vĩnh Tân - Sóc Trăng:
 
“Cứ đến chùa chiền ngày lễ hội, sẽ thấy xe công được phục vụ chuyện riêng như thế nào. Chưa kể không thiếu trường hợp sếp sai lái xe chở vợ đi chợ, đưa đón con đi học, thậm chí chở gia đình đi du lịch.
 
Ngắm đoàn xe công đi ăn giỗ ở Sóc Trăng, chợt nhớ đến con số khủng khiếp mà Cục trưởng Cục Quản lý công sản Trần Đức Thắng công bố, cả nước có khoảng 40.000 xe công (chưa kể xe tại các đơn vị vũ trang và doanh nghiệp nhà nước), tổng chi phí để nuôi số xe công này là 12.800 tỉ/năm. Tiền nuôi xe công quá lớn trong lúc xe công được sử dụng cho việc riêng như vậy, nước không nghèo sao đặng…
 
Đừng tưởng những đoàn xe công đi ăn đám giỗ, đi ăn đám cưới hay đi chùa là chuyện nhỏ. Nhiều chuyện nhỏ góp lại thành chuyện lớn, nhiều phung phí nhỏ gây ra đống nợ to”. (Lao Dong online ngày 21-12-2015)
 
Dân tộc Việt Nam ta tưởng chừng như đã thoát vòng nô lệ Tàu, Tây nhưng lại lâm vào vòng nô lệ cộng sản mà vẫn cúi đầu cam chịu. 
 
Đất nước Việt Nam đã có 41 năm hòa bình và thống nhất nhưng cựu Đại tá Phạm Đình Trọng phải chua xót viết bài “Một luận cương khai sáng”, ông cho biết:
 
Việt Nam hiện nay vẫn là nước nghèo hèn, lạc hậu nhất thế giới, và lịch sử Việt Nam đến nay chỉ là lịch sử nô lệ. Độc lập chỉ là thay nô lệ bên ngoài bằng nô lê bên trong. Và nô lệ bên trong tàn bạo nhất, khắc nghiệt nhất, tệ hại nhất nhưng cũng tinh vi nhất chính là nô lệ ý thức hệ cộng sản. Đó là thực trạng xã hội Việt Nam...
 
Số đông người Việt còn chưa nhận ra thân phận nô lệ nội tại vô cùng tinh vi, nô lệ Việt cộng, nhiều người còn vui sướng, hãnh diện trong thân phận nô lệ đó. Nhưng từ khi nô lệ trong nước chuyển thành nô lệ nước ngoài, nhất là nô lệ Tàu cộng, thì người dân mang dòng máu Việt Nam không ai còn có thể u mê, mơ hồ nữa”. (Boxitvn online ngày 2-8-2015).
 
27.06.2016

https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgCCunLC-J1Kgy7pRzfkbJ6xaBgTQYpx3_hvr1dKN47vW6G0qoStNGcK81oqHFLB-FenmR8tvrNg95qF5Rbg25c6pSyfrJhvpYYarQbTVKEd5xKRXiu1D7TUc-tOv7_UTwy1rhHiHTMXuI/s1600/1dlb.png
 

Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen