Thông báo của tập đoàn Hilton Worldwide Holdings bán khách sạn danh tiếng Waldorf Astoria 121 tuổi ở thành phố New York cho một công ty bảo hiểm của Trung Quốc với giá gần 2 tỷ 3 USD tiếp tục được dư luận Mỹ phân tích và mổ xẻ về nhiều khía cạnh, nhất là về AN NINH.
Khách sạn 5 sao Waldorf Astoria, 47 tầng, cao 191m tại địa chỉ 301 Park Avenue, New York, NY 10022, nơi hơn nử thế kỷ qua các Tổng Thống Mỹ và Quốc Vương các nước Arập giàu có thường lui tới trong các kỳ họp chung của Đại Hội Đồng Liên Hợp Quốc, đã được rao bán cho công ty Anbang Insurance Group (có trụ sở ở Bắc Kinh) với giá 1,95 tỷ USD.
Ngay lập tức, sự kiện đã được giới chức chính phủ liên bang Mỹ đặc biệt quan tâm.
Ông Curtis Cooper, người phát ngôn của phái đoàn thường trực của Mỹ tại Liên Hiệp Quốc, ngay trong ngày 13/10 đã lên tiếng khẳng định, các cơ quan chức năng của chính phủ Mỹ đang xem xét kỹ lưỡng thương vụ này, từ nội dung bản hợp đồng tới kế hoạch sửa chữa tân trang khách sạn- nơi mà hơn 50 qua, các Đại Sứ tại Liên-Hiệp-Quốc đã cư ngụ, cũng là nơi mà Tổng Thống Barack Obama thường nghỉ mỗi khi tới New York kể từ khi ông lên cầm quyền năm 2009.
Mối quan ngại nhất của Mỹ là nguy cơ Trung Quốc sẽ sử dụng khách sạn này để tiến hành các hoạt động tình báo và gián điệp, cho dù bản hợp đồng nói rằng, sau khi bán lại cho Anbang Insurance Group, Hilton Worldwide Holdings vẫn tiếp tục “giúp” Anbang điều hành khách sạn này them 100 năm.
Theo Washington Post, đây là thương vụ mua bán đầu tiên của Anbang Insurance Group ở Mỹ.
Công ty này hiện nằm dưới quyền điều hành của Wu Xiaohui, con rể cố Chủ Tịch Trung Quốc Đặng tiểu Bình và do tập đoàn dầu lửa quốc gia SINOPEC rót vốn khi thành lập năm 2004. Năm 1974, khi thăm Mỹ lần đầu tiên với tư cách là Phó Thủ Tướng Trung Quốc, ông Đặng tiểu Bình cũng đã từng ở trong khách sạn này.
Khách sạn Waldorf-Astoria khi được nâng cấp lên 47 tầng vào ngày 1/10/1931 đã đi vào lịch sử với tư cách là khách sạn hung vĩ nhất và cao nhất thế giới vào thời điểm đó.
Thương vụ đình đám này dự kiến sẽ hoàn tất vào ngày 31 tháng 12 năm 2014, nếu có chậm trễ cũng không kéo dài quá ngày 31/3/2015.
Thông tin mới nhất cho biết bên dưới Waldorf-Astoria còn có một đường ngầm để các Tổng Thống Mỹ có thể trốn thoát trong những tình huống khẩn cấp.
Nhân đây tôi cũng xin gửi đến bạn lai lịch của khách sạn nổi tiếng này:
Những cơ hội trong đời: Một đêm mưa gió đầy trời cuối thu của năm 1890, một đôi vợ chồng già nọ bước vào sảnh đường rộng lớn của một đại khách sạn, hai ông bà bước đến quay tiếp tân để ghi tên lấy một phòng trọ. Người quản lý khách sạn ái ngại nói với hai vợ chồng này:
_Chúng tôi rất lấy làm hối tiếc, tất cả các phòng ngủ của khách sạn đều đã được đặt hết vào tối hôm nay vì chúng tôi có một cuộc tiếp tân lớn của một đoàn thể suốt trong tuần lễ này. Nếu như là lúc bình thường thì tôi rất sẵn lòng đưa ông bà sang nghỉ tại những khách sạn của những đồng nghiệp của chúng tôi ở ngay khu vực gần đây nhất. Thế nhưng trong một đêm mưa to gió lớn như thế này mà lại phiền nhiễu quí khách như vậy thì thật tế tôi không an tâm chút nào cả. Tuy rằng phòng này không sang trọng như những phòng khách hạng nhất nhưng tôi xin bảo đảm với hai vị là phòng ngủ này rất tươm tất, có đầy đủ tiện nghi, sạch sẽ và nhất là đúng tiêu chuẩn phòng ngủ của những khách sạn hảo hạng trong thành phố Philadelphia này. Tối hôm nay tôi trực đêm cho nên tôi chỉ cần nghỉ lưng trong phòng nghỉ ngơi nhân viên là đủ rồi.
Trước lời đề nghị hợp tình hợp lý và thái độ thành khẩn của người quản lý khách sạn, hai vợ chồng ông khách vui vẻ chấp nhận đề nghị này. Họ ngỏ lời cám ơn người quản lý tốt bụng và sau đó hai ông bà đã ngủ lại một đêm an lành trong phòng nghỉ của viên quản lý.
Ngày hôm sau, đôi vợ chồng già này thu dọn hành lý và đến quay tiếp tân để thanh toán tiền phòng. Người quản lý đã có mặt tại đó với bộ mặt tươi tỉnh. Ông ta nhận lấy chìa khóa phòng và ngỏ lời với hai vợ chồng người khách:
-Ông bà ngủ tại phòng nghỉ ngơi của tôi chứ không phải phòng ngủ của khách sạn cho nên chúng tôi không dám nhận tiền của ông bà. Hy vọng là ông bà đã có một đêm yên nghỉ ngon giấc.
Ông khách già tỏ ý hài lòng với cung cách đối xử lễ độ của ông quản lý khách sạn nên đã nói lời khen ngợi:
-Ông quả thật là mẫu người quản lý mà tất cả những ông chủ khách sạn trên thế giới này đều mong được dịp cộng tác. Không chừng một ngày nào đó tôi sẽ giúp ông cất một ngôi khách sạn lớn tại New York.
Ba năm sau, vào một buổi sáng mùa đông, ông quản lý khách sạn nhận được lá thư bảo đảm từ bưu điện. Người viết bức thư kể lại câu chuyện hai vợ chồng ông khách già đã trú ngụ trong đêm mưa gió và đã được sự tiếp đãi nống hậu của ông quản lý này. Trong bức thư còn kèm theo một thiệp mời và một vé xe lửa khứ hồi hạng nhất từ Philadelphia đến New York chơi một chuyến để hai vợ chồng già năm xưa có dịp thù tiếp ông.
Ông quản lý khách sạn nể lời nên đã sắp xếp đến New York một chuyến. Tại thành phố lớn nhất thế giới này, ông quản lý đã dò theo sự hướng dẫn trong thiệp mời để đến ngay góc đường 5th ave and 34th street để gặp vợ chồng người khách năm xưa. Ngay tại góc đường này là phòng tiếp tân choáng ngợp của một khách sạn cực kỳ sang trọng mới vừa dựng bảng khai trương. Ông khách năm xưa xuất hiện với bộ quần áo sang trọng bậc nhất đã vỗ vai vị quản lý vừa cười vừa nói:
-Ba năm trước, tôi đã nói tôi sẽ giúp ông cất một ngôi khách sạn và sẽ đặt dưới quyền điều hành của ông, không biết ông còn nhớ không?.
Ông quản lý há hốc mồm không nói nên lời:
-Ông là ai? Tại sao ông lại chọn tôi? Chẳng hay ông có kèm theo điều kiện gì cho chức vụ điều hành này không?
Ông khách già mỉm cười nói:
-Tôi tên là William WALDORF ASTOR, tôi mời ông đến đây để cai quản lấy khách sạn này mà không có một điều kiện nào khác cả. Tôi đã từng nói, ông chính là một mẫu người quản trị lý tưởng mà tất cả mọi người chủ khách sạn trên đời này đều mong có dịp được hợp tác cùng.
Khách sạn vừa mới khai trương đó là khách sạn WALDORF gồm có 450 phòng ngủ và hơn 1000 nhân viên phục vụ vào năm 1893 đã kết nối với khách sạn Astoria kế cận khai trương vào năm 1897 để trở thành tổ hợp khách sạn Waldorf-Astoria đã là một ngôi khách sạn lớn nhất thế giới thời bấy giờ. Còn ông William Waldorf Astor là một tỷ phú có rất nhiều bất động sản tại New York mà về thứ hạng nhì thì chỉ đứng sau dòng họ Rockefeller một chút mà thôi. Sau này khách sạn Waldorf-Astoria đổi địa chỉ sang 301 Park Avenue, còn vị trí đầu tiên tại góc đường 5th ave và 34th street được đập phá để xây dựng thành Empire State Building.
Ngày nay khách sạn Waldorf-Astoria tượng trưng cho những sự sang trọng bậc nhất của thành phố New York. Khách sạn này là nơi cư ngụ của hầu hết những vị nguyên thủ quốc gia đến thăm xứ Hoa Kỳ.
Bạn có biết người quản lý trong câu chuyện trên đây là ai không? Ông ta là GEORGE C. BOLDT, người đã có công đưa tên tuổi của gia đình Waldorf lên ngôi vị hoàng đế khách sạn trên thế giới. Song ông với việc điều hành hệ thống khách sạn nổi tiếng Waldorf-Astoria, ông cũng là chủ nhân của một hệ thống khách sạn nổi tiếng khác mà chính bản thân ông cũng là một trọc phú của nước Mỹ. Và ông cũng là người điều chế một loại “sauce”, đó là loại Salad dressing đặc biệt có tên là Thousand Islands.
XIN THƯỢNG ĐẾ PHÒ HỘ CHO HIỆP CHỦNG QUỐC HOA KỲ.
Mây-cao-Nguyên
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen