Tiến Sỹ NGUYỄN VĂN ĐỆ Hiệu Trưởng Đại Học Đồng Tháp (Sưu Tầm) - Có một câu chuyện rất hay phía sau nhiều bức tranh, bức điêu khắc trên thế giới về một ông già đang ngậm bầu sữa cô gái trẻ.
Bức điêu khắc và nhiều tác phẩm tranh ấy mang một cái tên chung:
Cimon and Pero, và nó mang một câu chuyện đậm tính nhân văn khiến
người ta phải khóc, chứ không phải che mắt ngoảnh đi. Pero là con
gái của Cimon. Hành động tưởng như ghê tởm ấy chính là tình cảm của
cô con gái dành cho người cha đang chết dần chết mòn của mình.
Nếu không hiểu câu chuyện phía sau, hẳn nhiều người sẽ lên tiếng
chế nhạo, cuời chê phía bảo tàng. Thật, làm sao có thể đặt một bức
tượng, bức tranh vẽ cảnh tượng nhục dục ghê tởm ấy ngay trong khuôn
viên bảo tàng nghệ thuật, vốn được biết dành cho sự tinh tế cao
sang.
Tới ngày hôm nay, bức "Cimon and Pero" lại một lần nữa khuấy động
mạng xã hội, từ Facebook đến Tumblr khắp nơi chia sẻ lại bức tranh
của danh hoạ Rubens cùng câu chuyện cảm động về tình cha con ấy.
Bức "Cimon and Pero" của danh hoạ Rubens vẽ năm 1640.
Câu chuyện mà tác giả kể đúng ở phần chi tiết cốt lõi: Pero đang sử
dụng bầu ngực của mình để cứu sống người cha đang phải chịu án tử
trong tù của mình. Tuy nhiên, thực tế, nguyên tác lại khác hơn một
chút.
Nguyên gốc câu chuyện có tên Roman Charity, được ghi lại trong cuốn
IV bộ Nine Books of Memorable Acts and Sayings of the Ancient
Romans ( 9 cuốn sách về hành động và câu nói đáng nhớ của người La
Mã cổ đại) của nhà lịch sử học Valerius Maximus viết vào những năm
30 Kỷ Công Nguyên. Hầu hết những câu chuyện trong sách đều dựa trên
các khía cạnh cuộc sống đời thường của người Hi Lạp cổ. Roman
Charity là chuyện về lòng hiếu thảo.
Bởi vậy, chi tiết nói Cimon là chiến binh anh hùng của Puerto Rico
là không chính xác.
Ở truyện gốc, không có Cimon và Pero, chỉ có một người đàn bà bị
Pháp quan kết án tử phải ngồi tù. Nhưng vì quản giáo thương tình đã
không bóp cổ chết ngay, chỉ để mụ phải dần dần chết đói sau chấn
song, đồng thời cho phép con gái vào thăm mụ, chỉ cấm không được
tiếp tế đồ ăn.
Nhiều ngày trôi qua, quản giáo ngạc nhiên vì mụ vẫn còn sống, chỉ
hơi mệt mỏi tiều tuỵ mà thôi. Thế là vị quản giáo bí mật theo dõi
những lần thăm mẹ của cô con gái kia có gì khuất tất hay không. Rồi
ông phát hiện ra trong cuộc thăm viếng, cô con gái vạch bầu ngực
của mình ra để mẹ bú sữa để bà không chết đói trong tù.
Chuyện đến tai Pháp quan không lâu sau đó, nhưng vì cảm động với sự
hiếu thảo của cô con gái dành cho mẹ, vị Pháp quan đã trình báo lên
Bồi thẩm đoàn và quyết định thả tự do cho người đàn bà về với con
gái.
Vốn đã là truyện thì thường có dị bản, mà "Cimon and Pero" chính là
dị bản của câu chuyện người mẹ bú sữa con gái trong tù bên trên.
Cimon có vai trò thay thế bà lão, còn Pero, vẫn mang nhiệm vụ cô
con gái hiếu thuận tìm mọi cách nuôi bố mẹ trong tù.
Cimon bị kết tội tử hình phải ngồi tù và đang bị bỏ đói trước khi
hành hình. Pero không muốn cha phải chịu khổ đau đã lén lút để cha
bú sữa trong những lần thăm cha. Cuối cùng vụ việc bị phát hiện,
nhưng vì sự đẹp đẽ phía sau hành động ấy, Cimon đã được trả tự do
cùng con gái hiếu thảo của mình.
Câu chuyện về lòng hiếu thuận La Mã đã trở thành cảm hứng sáng tác
cho rất nhiều nghệ sỹ ở thế kỷ 17, 18. Bức điêu khắc của Jean
Goujon là một trong số đó. Ngoài ra, còn có bức tranh sơn dầu của
danh hoạ Peter Paul Rubens.
Tạm gác câu chuyện nguyên tác, dị bản sang một bên, chúng ta bàn về
"hiệu ứng bức tranh" trước đã. Bạn có thấy, con người đã để óc phán
xét hoạt động quá dễ dàng? Thay vì tìm hiểu ngọn ngành, chúng ta
rất nhanh có thể chê bôi, bình luận biêu riếu hay thần tượng một
con người nào đó chỉ bằng những nhận định ban đầu. Chẳng hạn chẳng
mấy ai hiểu biết tận tường Hồ Chí Minh là ai, đã can phạm những tội
ác gì đối với tổ quốc, với dân tộc Việt Nam, mà chỉ nghe những lời
tán tụng theo kiểu tuyên truyền của chế độ cộng sản mà đã vội tôn
vinh Hồ Chí Minh như thánh như thần để tên tội đồ dân tộc Hồ
Chí Minh cứ theo đó mà trịch thượng tự xưng mình là Cha Già Dân Tộc
Tiến Sỹ NGUYỄN VĂN ĐỆ Hiệu Trưởng Đại Học Đồng Tháp (Sưu Tầm)
__._,_.___
Posted by: V0 Ngo <ngoquangvo@yahoo.ca>
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen