Phải chăng là giấc mơ thôi
Quê hương sao mãi một trời u mê?
Bao năm biền biệt chẳng về
Trông màu cờ đỏ... phát ghê rợn người!
Cộng nô đảo lộn đất trời
Dựng xây chủ nghĩa... tả tơi cả hồn...
Nhân dân khốn khổ dập dồn
Thuyền nhân trôi xác bìển Đông dật dờ
Trẻ con sống cảnh bơ vơ
Cha đi cải tạo, mẹ vờ cam tâm
Nhớ nhung mang nỗi âm thầm
Nuôi con vất vả nín câm một mình
Đấng thiêng liêng đã vô tình
Bỏ quên đôi mắt không nhìn Việt Nam
Nước ta giờ bọn tham lam
Lạm quyền, ỷ thế bạo tàn hiếp dân
Giết người chẳng chút phân vân
Quê cha đất tổ từng phần hiến dâng
Thờ ơ trước lũ xâm lăng
Bọn Tàu ác độc, gian ngoan, lọc lừa.
Bao giờ Việt cộng mới chừa
Bừng cơn tỉnh dậy đuổi xua giặc Tàu?
Tháng Tư xương trắng máu đào
Mỗi khi tưởng niệm... lệ trào tiếc thương!
April 30
Nhung Truong
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen