Tác giả: Nguyễn Văn Tuấn
KD: Đây là bài viết của Gs Nguyễn Văn Tuấn- “Bên thua cuộc”- viết về
ông Nguyễn Văn Thiệu- Tổng thống VNCH đã phải rút chạy, di tản, khi
đoàn quân CM tiền gần đến SG, và SG mong manh cơn thất thủ. Thuở
nhỏ, khi được học về chế độ “ngụy quân, ngụy quyền SG”, hay đọc
sách báo về nhân vật Nguyễn Văn Thiệu, lứa trẻ chúng mình chỉ toàn
thấy khái niệm “bán nước, tham nhũng, ôm chân Đế Quốc Mỹ” v.v…
Để rộng đường dư luận, tôn trọng tính thông tin đa chiều, Blog KD/
KD xin đăng tải bài viết này. Hy vọng nhận được những bài viết phản
biện bài viết này, trên tinh thần tôn trọng sự thật lịch sử, khách
quan và trung thực. Cho dù những nhân vật lịch sử- như ông Nguyễn
Văn Thiệu chẳng hạn, đã trở về với cát bụi.
————
Thế là cuối cùng thì ông Nguyễn Văn Thiệu cũng đã được giải oan. Số
vàng (16 tấn) ông để lại Việt Nam, nhưng chính quyền mới thì đem
bán số vàng đó. Vậy mà bao nhiêu năm qua, người ta tuyên truyền
rằng ông cựu tổng thống VNCH đem 16 tấn vàng ra nước ngoài! Sự việc
nói lên một lần nữa rằng những tuyên truyền dối trá rồi cũng sẽ có
ngày được chứng minh là dối trá.
Nguồn: Trên mạng
Thời đó (1975) 16 tấn vàng trị giá khoảng 120 triệu USD (hay 300
triệu USD hiện nay). Rất nhiều báo chí, phía VNCH cũng như phía
cộng sản, thời đó đều cho rằng ông Thiệu đã đem 16 tấn vàng ra nước
ngoài và sống cuộc sống xa hoa. Đến năm 2006, ngay cả đài BBC cũng
đưa tin như thế, và họ dẫn từ một nguồn tin từ Bộ Ngoại giao Anh.
Biết bao nhiêu lời nguyền rủa ông Thiệu trong suốt 20 năm. Người ta
cáo buộc rằng ông ăn cắp tiền của quốc dân để sống cuộc đời sung
sướng ở hải ngoại. Ngạc nhiên thay, ông cũng chẳng có đính chính gì
trên báo về những cáo buộc đó. Ông là một trong những lãnh đạo VNCH
rất kín tiếng khi ra nước ngoài.
Nhưng theo ông Huỳnh Bửu Sơn (hiện còn ở Việt Nam), người từng trực
tiếp giữ chìa khoá hầm vàng thời đó, nói rõ rằng số vàng đó để lại
nguyên vẹn cho chính quyền mới tiếp quản (2). Thật ra, khi tôi
google thì thấy có một video clip mà trong đó ông Nguyễn Văn Thiệu
đã khẳng định rằng ông không đem theo 16 tấn vàng ra nước ngoài
(3). Nay thì chúng ta đã rõ là số vàng đó được chuyển ra ngoài Bắc,
và chính quyền mới đem đi bán (1) để làm gì thì chưa ai biết.
Đây là minh oan thứ 2 cho ông Thiệu. Lúc tôi mới ra ngoài này, ông
Thiệu bị cộng đồng người Việt nguyền rủa dữ lắm vì trong một bài
phỏng vấn trên báo Đức về thảm nạn người vượt biển ông nói “Tôi
không có dính dáng gì đến họ”. Nhưng mãi đến khi ông Nguyễn Tiến
Hưng xuất bản cuốn sách “Tâm tư Tổng thống Thiệu” thì tôi mới biết
câu nói chính xác của ông Thiệu là “I have nothing to do FOR them” (tôi không làm được gì cho họ), chứ không phải “I have nothing to do WITH them” (tôi không có dính dáng gì đến họ) như anh kí giả Đức viết. Sau
này, đích thân anh kí giả Đức xin lỗi là anh nghe tiếng Anh không
tốt, nên để cho ông Thiệu bị hàm oan 20 năm trời. Hàm oan chỉ vì
chữ FOR và WITH. (Tiếng Anh phải nói là … lợi hại).
Người ta, ngay cả báo chí trước 1975, nói rằng ông Thiệu tham
nhũng. Nhưng thú thật nhìn lại thì chẳng thấy ông tham nhũng cái
gì. Ngay cả cái nhà của gia đình ông Thiệu (ở xã Tri Hải, huyện
Ninh Hải, tỉnh Ninh Thuận) xem ra rất bình thường chứ chẳng có gì
nổi trội (4-5). So với các quan chức ngày nay thì ông Thiệu xem ra
rất liêm chính.
Nghĩ lại, và một cách công minh, chính quyền VNCH thật ra là một
chính quyền khá tốt. Cái chính quyền đó đã xây dựng được những hạ
tầng cơ sở kinh tế đáng phục trong điều kiện chiến tranh, đã tạo
được một nền móng tam quyền tương đối tốt, đã gầy dựng được một hệ
thống giáo dục rất tốt, đã cố gắng giữ toàn vẹn lãnh thổ. Nhưng trớ
trêu thay, như John McCain nói, “the wrong guys won the war”, và số
phận của VNCH cũng chỉ đến thế. Đến khi chính quyền mới tiếp quản
thì mọi sự đều thay đổi theo chiều hướng xấu hơn. Cho đến nay, cái
chiều hướng xấu thêm vẫn chưa chấm dứt. Những “minh oan” như thế
này rất cần thiết để người thế hệ sau có cái nhìn công tâm hơn về
thành tựu của chế độ VNCH
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen