Freitag, 26. August 2016

Tổ chức tiệc chia tay trước khi kết liễu đời mình bằng thuốc độc

Inline image 1



Betsy Davis và bạn bè tại buổi tiệc. (Nguồn: AP)

Vào đầu tháng Bảy, Betsy Davis đã gửi tới những người bạn thân thiết nhất và những người họ hàng một lời mời tới một bữa tiệc kéo dài hai ngày.

Trong email, chị viết: "Những tình huống này không giống với bất kỳ bữa tiệc nào bạn từng tham gia - bạn cần có sức bền cảm xúc, sự tập trung và cởi mở."

Và kèm theo đó là một quy tắc duy nhất: Không ai được khóc trước mặt chị.

Theo trang cbsnews.com  http://cbsnews.com/ , là một bệnh nhân ALS, hay còn gọi là bệnh Lou Gehrig, người nghệ sỹ 41 tuổi đã tổ chức buổi tụ họp này để nói lời chia tay trước khi trở thành một trong số những người dân California đầu tiên sử dụng thuốc độc để tự kết thúc cuộc sống của mình một cách hợp pháp theo luật mới quy định về việc tự tử có hỗ trợ của bác sỹ dành cho bệnh nhân nan y.

"Đối với tôi và tất cả những khách mời khác, cân nhắc việc này là rất khó khăn, nhưng chắc chắn chúng tôi sẽ ở đó vì cô ấy," Niels Alpert, một nhà kỹ thuật điện ảnh đến từ thành phố New York chia sẻ. "Việc dành ra những ngày cuối tuần đẹp đẽ rồi kết thúc bằng một vụ tự tử không phải là một điều bình thường, không phải là một việc xảy ra hàng ngày. Phía sau không khí vui vẻ và những nụ cười của chúng tôi vào cuối tuần đó là cái kết mà chúng tôi đã biết trước."

Davis đã lập ra một lịch trình chi tiết cho buổi tụ họp tổ chức vào ngày 23-24/7, trong đó có cả thời điểm chị sẽ rơi vào hôn mê và chia sẻ kế hoạch này cho những vị khách trong thư mời.

Hơn 30 người đã tới dự bữa tiệc tại một ngôi nhà có hiên bao quanh tại thị trấn Ojai vùng núi phía Nam California. Họ đến từ New York, Chicago và các nơi khác ở California.

Một người phụ nữ mang tới bữa tiệc chiếc cello. Một người đàn ông chơi harmonica. Bữa tiệc có cocktail, pizza từ nhà hàng ưa thích của chị Davis, và một buổi chiếu trong phòng Davis một trong số những bộ phim ưa thích của chị, "The Dance of Reality," với cốt truyện dựa trên cuộc đời của một đạo diễn phim người Chile.

Khi buổi tụ họp cuối tuần đi tới hồi kết, bạn bè hôn tạm biệt chị, đứng chung với nhau để chụp một bức ảnh, rồi trở về nhà. Davis ngồi trên một chiếc xe lăn, được đưa tới một bóng cây trên sườn đồi, nơi chị dùng một liều thuốc kết hợp giữa morphine, pentobarbital và chloral hydrate do bác sỹ của chị kê đơn.

Kelly Davis, chị em gái của Betsy, chia sẻ rằng chị thích ý tưởng tổ chức một buổi tụ họp này.

"Việc này đương nhiên là rất khó khăn đối với tôi. Giờ nó vẫn khó khăn với tôi," Davis chia sẻ. Chị đã viết về câu chuyện này trên tờ báo mạng Voice of San Diego. "Điều khó khăn nhất chính là thỉnh thoảng tôi lại phải rời khỏi phòng, vì cổ họng tôi cứ nghẹn lại. Nhưng mọi người đều hiểu. Họ hiểu Betsy phải chịu đựng ra sao và rằng chị đã chấp nhận đưa ra quyết định này. Họ tôn trọng điều đó. Họ biết chị ấy muốn buổi tụ họp ngày hôm đó phải vui vẻ."
image2.JPG

Davis đã tự kết liễu cuộc đời mình khoảng hơn một tháng sau khi bộ luật của bang California cho phép bệnh nhân nan y chọn cách tự tử có hiệu lực. Bốn bang khác cũng cho phép tiến hành những vụ tự tử có hỗ trợ của bác sỹ, trong đó Oregon là bang đầu tiên thông qua vào năm 1997.

Những người phản đối luật này cảnh báo rằng luật có thể bị lạm dụng như một lối thoát cho những người không được bảo hiểm hoặc e ngại chi phí chữa bệnh cao.

Marilyn Golden thuộc Quỹ giáo dục và bảo vệ quyền của người khuyết tật chia sẻ rằng cô muốn gửi tình cảm tới bất kỳ ai đang phải chống chọi với những căn bệnh nan y, song "vẫn còn có hàng triệu người ở California cảm thấy bị đe dọa bởi luật này."

Davis đã dành nhiều tháng lên kế hoạch cho cuộc chia tay của mình và cảm thấy tự chủ hơn sau 3 năm mất dần khả năng kiểm soát cơ thể của mình từng chút một. Họa sỹ, nghệ sỹ biểu diễn này đã không thể đứng, đánh răng hay gãi ngứa. Những người chăm sóc cho chị phải dịch lời chị nói cho người khác nghe, vì chị không còn phát âm được như bình thường nữa.

"Những người tham gia buổi tái sinh thân mến, tất cả các bạn đều rất dũng cảm vì đã tới tiễn tôi trước cuộc hành trình sắp tới," chị viết trong thư mời. "Không có luật lệ nào cả. Mặc những gì bạn thích, nói lên những gì bạn nghĩ, nhảy nhót, ca hát, cầu nguyện, nhưng đừng khóc trước mặt tôi. Ừ thì chỉ có một quy định đó thôi."

Trong bữa tiệc, những người bạn cũ đã được gặp mặt nhau, và Davis di chuyển từ phòng này sang phòng nọ trên chiếc xe lăn điện của mình tới hiên nhà để trò chuyện với các vị khách.

Chị cũng mời các bạn của mình vào phòng để thử những bộ quần áo chị đã chọn ra cho họ. Họ mặc thử chúng trong tiếng cười vui vẻ. Các vị khách cũng được mời chọn ra một "quà kỷ niệm Betsy" - một bức tranh, các sản phẩm làm đẹp, hoặc những món đồ lặt vặt khác. Kelly đã dán những mảnh giấy nhớ lên từng đồ vật, trên đó giải thích ý nghĩa của từng món.
image1.JPG
Betsy Davis trở thành một trong số những người dân California mắc bệnh nan y đầu tiên sử dụng thuốc độc để tự kết thúc cuộc sống của mình. (Nguồn: AP)

Trong bộ kimono Nhật Bản mà chị đã mua trong một chuyến du lịch sau khi nhận được kết quả chẩn đoán vào năm 2013, Betsy đã ngắm nhìn cảnh hoàng hôn cuối cùng trong đời mình và uống thuốc vào lúc 6 giờ 45 phút, với người chăm sóc, bác sỹ, chuyên viên massage và em gái Kelly bên cạnh. Bốn giờ sau, Betsy ra đi.

Những người bạn cho rằng đó là buổi biểu diễn cuối cùng của người nghệ sỹ - một tâm hồn táo bạo từng vẽ một bức tranh trên sân khấu bằng kem tươi.

"Điều mà Betsy làm đã mang lại cho cô ấy một cái chết đẹp đẽ nhất mà con người ta có thể có được," Alpert nói. "Bằng việc chủ động, cô ấy đã biến lời tạm biệt của mình trở thành một tác phẩm nghệ thuật"./.
 
Sent from my iPhone
__._,_.___

Posted by: "Dung Dinh" <dungdinh3575@sbcglobal.net>

Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen