Có cần giảm gởi tiền về giúp thân nhân, và ngưng du hí Việt
Nam?
Trong những lần ngồi uống cà phê và “lai rai” nơi hải ngoại, một số
anh em vẫn thường nói chuyện về VN:
-Việt nam bây giờ tốt hay xấu? Phát triển hay càng ngày càng lụn
bại? Và sắp sa vào vực thẳm? Nhất là quan tâm nói về đồng đội,
chiến hữu, và bà con dân chúng sinh sống ở quê nhà.
Một anh bạn, không được vui: - Tôi qua đây (qua Mỹ) gần 30 năm,
không lúc nào là không nghĩ về VN, nhất là bà con, anh em giòng họ.
Họ khổ, mình giúp họ. Tôi gởi tiền và quà đều chi: Gởi cho để làm
ăn sinh sống. Gởi tiền mỗi khi có thân nhân đau yếu, bệnh hoạn. Gởi
tiền xoay xài, cả gởi để cất nhà, sửa nhà, mua sắm đồ đạc, mua xe
v.v… Nhưng mà, hầu như gởi giúp hoài mà vẫn thiếu. Tôi cũng hết
hơi.
-Một anh bạn khác: Gởi thì họ xài, và càng xài, càng mong muốn gởi
thêm. Xài phí và còn đua đòi với người khác, làm sao mà đủ được.
Tuổi trẻ (cả người lớn) ở VN bây giờ cũng đều ăn chơi hưởng thụ mịt
mù. Tụi nó so sánh với nhau, đua đòi với nhau.
-Một anh khác: Thôi các ông ơi. Cái đám sâu dân mọt nước, cái đám
đại gia và con cháu đại gia: ăn xài trời long đất lở. Việt kiều mà
về ăn xài còn thua, đừng nói là con cháu bên nhà. So sánh, đua đòi
với tụi nó, chỉ có nước chết…
Đại khái là vậy. Lời ra tiếng vào. Nói toàn là nếp sống ở VN trong
những năm gần đây. Một đất nước đã thật sự đổi khác - đổi thay mọi
thứ - Đưa đất nước đến băng hoại, phí phạm của tiền, cuộc sống ăn
chơi, đua đòi: cứ chạy, cứ bơi, cứ bay, cứ nhãy, và… cứ lủi - lủi
vô… ngõ cụt.