VRNs (01.4.2015) –
Sài Gòn – Vào lúc 6 giờ 30 phút tối ngày 31/3/2015, tôi cùng vợ và con
trai (15 tháng tuổi) ra khỏi nhà đi ăn cơm tối bên ngoài thì thấy một
người mặc đồ Dân quân tự vệ đứng trước canh gác phòng trọ của tôi ở địa
chỉ 305/16 Trường Chinh, P14, quậnTân Bình, Sài Gòn. Chúng tôi gồm có:
Huỳnh Trọng Hiếu, Nguyễn Thị Ánh Ngân, Huỳnh Phương Ngọc và Bùi Thị
Nhung.
Cách
đó khoảng 20m nhân viên An ninh đang đi xe máy ngược chiều với chúng
tôi. Nhân viên an ninh này chúng tôi không biết tên,thường xuyên chỉ đạo
mọi vụ sách nhiễu đối với gia đình chúng tôi. Anh ta đã từng làm việc
với tôi hơn 3 tiếng đồng hồ trong đồn công an quận Tân Bình. Anh ta dừng
lại hỏi tôi đi đâu nhưng tôi không trả lời.
Đi
được vài mét nữa thì tôi nhận ra một nhân viên mật vụ khác đang chăm
chú theo dõi vợ chồng tôi. Tôi thấy đó là việc bình thường vì thời gian
gần thường xuyên theo dõi mỗi khi tôi ra khỏi nhà.
Viên công an P.14, Q. Tân Bình và bà tổ trưởng tổ dân phố sách nhiễu nơi ở của ông Huỳnh Trọng Hiếu đêm 31.3.2015
Khoảng
7 giờ, chúng tôi quay về thì gặp 3 nhân viên dân phòng đang đứng gác.
Một người trong số đó chặn chúng tôi lại và yêu cầu tôi phải làm giấy
tạm trú và nạp tiền phạt do UBND phường 14, quận Tân Bình ký quyết định
ban hành vào ngày 5/9/2014.
Chúng
tôi không trả lời. Tôi bảo anh ta đi về kèm theo lời nhắn sẽ không nạp
phạt vì lệnh xử phạt chúng tôi là hoàn toàn sai trái. Ba nhân viên dân
phòng nhìn chúng tôi hằn học rồi ra về.
Tôi
phát hiện 4 nhân viên mật vụ khác đứng canh gác trên các con hẻm dẫn
vào phòng trọ chúng tôi. Những người này tôi biết mặt vì họ vẫn thường
lai vãng ở trước phòng trọ chúng tôi.
9
giờ 20 phút tối ngày 31/3/2015, 3 nhân viên công an phường 14 và 1 phụ
nữ xưng là phó tổ trưởng tổ dân phố đập cửa phòng trọ chúng tôi đòi kiểm
tra nhân khẩu. Trong số 3 công an tôi nhận ra 1 nhân viên công an
phường 14, quận Tân Bình tên Thắng, người này thường xuyên đập cửa, kiểm
tra nhân khẩu phòng trọ chúng tôi.
Chúng
tôi không mở cửa vì không chấp nhận việc kiểm tra nhân khẩu vì điều này
hoàn toàn vô lý và phạm pháp, hơn nữa, chúng tôi không chấp nhận việc
cơ quan nhà nước làm việc ngoài giờ hành chính.
Bà
phó tổ trưởng tổ dân phố bất ngờ dở thái độ côn đồ, chửi rủa chúng tôi.
Một thanh niên cầm một cây gỗ dài khoảng 2 mét, vừa đe dọa giết tất cả
chúng tôi, vừa đập mạnh cây gỗ đập vào cửa phòng trọ. Công an sắc phục
và an ninh canh gác các con hẻm để không ai qua lại và tạo điều kiện
thuận tiện để bà tổ phó chửi rủa, tên côn đồ đập phá nhà trọ chúng tôi.
Sáng
ngày1/4/2015, sự việc lại tái diễn như buổi tối ngày 31/3. Lại chửi rủa
và đập phá. Đã 3 tiếng đồng hồ trôi qua, cho đến lúc tôi làm bản tường
trình này, nhiều công an sắc phục, an ninh thường phục vẫn canh gác
trước cửa nhà trọ và đe doạ giết chúng tôi. Chúng tôi không có cách nào
khác là phải cố thủ trong nhà. Công việc làm ăn của tôi bị gián đoạn. Vợ
tôi cũng không thể đi chợ mua thức ăn về nấu cho con trái 15 tháng tuổi
của tôi ăn dặm.
Chỗ
chúng tôi đang ở là nhà của nhà dòng Dòng Chúa cứu thế Việt Nam. Việc
công an cứ hai tuần nửa tháng lại đến đập phá nhà của nhà dòng gây khó
khăn cho chúng tôi trong việc thuyết phục nhà dòng chấp nhận cho chúng
tôi tiếp tục ở trọ.
Trong
thời gian một tháng sắp tới, chúng tôi có thể vài rời khỏi chỗ trọ này
và vì không chủ trọ nào có thể cho chúng tôi ở trọ, nên chúng tôi buộc
phải về quê, bỏ dở công việc làm ăn. Đây chính là tính toán của chính
quyền. Họ không muốn chúng tôi ở Sài Gòn tham gia các hoạt động hội nhóm
và đây cũng là cách “đánh kinh tế” mà họ từng doạ chúng tôi. Đây quả là
một chính quyền khủng bố!
Bất
chấp những sách nhiễu, chúng tôi vẫn sẽ tiếp tục các công việc của
mình. Tôi và nhiều anh chị em đang làm việc với nhau trong một nhóm XHDS
mới ra đời là Nhóm bảo vệ Tôn giáo và Sắc tộc (REM defenders) Chỉ mong
công luận lên tiếng ủng hộ và bảo vệ chúng tôi. Xin chân thành cám ơn.
Huỳnh Trọng Hiếu
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen