Vào lớp học cứ tưởng mình già chát!
Nào ai ngờ có hai bạn còn gân
Một bạn nhỏ hơn tôi đến hai tuổi
Bạn kia cùng độ lệch nhưng chẳn bảy mươi
Vào phòng thể dục của trường cũng cùng suy nghĩ
Cứ tưởng mình tập lâu nhất hơn người
Nào ngờ gặp đúng hai kiện tướng
Bà "cúp thùng thiếc"(*) vẫn tập tỉnh bơ
Anh kia hai tròng mắt kiếng tối thui
Dựng cây gậy cạnh bên, anh chạy, đi, thoải mái Cuối tuần thỉnh thoảng xem triển lãm
Hình ảnh trong tranh khác gì cảnh đời thường
Đôi lúc nghe phê bình chuyện văn chương người khác
Chuyện giấy mực và xã hội thực tế khác gì nhau
Nhưng có chuyện không hẳn là vui thú
có lẽ là chuyện buồn vươn vấn mãi không thôi
Người cao tuổi khi rảnh lo cho cháu
huớng dẫn những người con yêu dấu...
trở lại quê hương xây dựng đất nước nay mai
nhưng sẽ không cản trở vì đập rồi mới xây được tốt!
Đúng là không vui thú!...
Chuyện làm sao vui khi nước nhà không ổn định
Ngàn năm xưa lệ thuộc đã qua đi
Nhưng một ngàn năm nữa cho những lớp người thừa kế
Lớp người sẽ ra đi sẽ không còn gì để nói
Nhưng những thế hệ sắp tới kia sẽ nhận được những gì...?!
Đặng Quang Chính
Vallhall Arena 24.11
26.11.2016
11:32
26.11.2016
11:32
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen