Mittwoch, 16. November 2016

CÁNH BUỒM ĐỎ

 CỦA EM KHÔNG CÒN NỮA
 ( Thơ phúc đáp của anh trai Nghệ An gởi Trần thị Lam Hà Tĩnh  )
          
Nhận thơ gởi đã từ lâu, lâu lắm  .
Nay vội vàng viết rất vắn hồi âm.
Cám ơn em đã trăn trở nhiều đêm :
“ Biển cá chết làm sao dân sống được” ?
 
Em mơ ước một ngày mai đất nước
Được ra khơi, dân an hưởng thái hòa .
Người nông dân vui cày cấy bốn mùa.
Kẻ ngư phủ được tự do lưới cá. 
 
Em mơ ước được về thăm biển cả,                     
Một lần thôi ôm sóng vổ đại dương .
Hít khí trời từ tám hướng mười phương.
Ôi tuyệt diệu bãi cát vàng bịn rịn .
 
Em mơ ước được một lần ra biển
Tận mắt nhìn sóng nước mặn nhấp nhô,
Cánh buồm nâu, ngạo nghễ lướt vào bờ ,
Riêng buồm đỏ của em giờ đã chết. (1)
.. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .  . . . .
Là  mô phạm, em hiểu nhiều quán triệt,           
Tự dối mình, là phỉnh gạt học trò   .              
Em nhắc chi cờ máu đỏ già Hồ
Thêm đắc tội cuốc mả mồ tiên tổ ?
 
“Cờ nhuốm máu ” đã gây nhiều sóng gió
Hãy quên đi , đừng giả bộ ngây thơ ?
Gieo vào đầu những em bé học trò
Còn trọ trẹ đọc  i tờ chưa rõ.
 
Hãy hy vọng ,  khi ngày mai hoa nở
Thì em ơi, ” cánh buồm đỏ ” không còn .
Thuyền nâu về , khoang đầy cá tươi ngon ,
Nghe máu chảy luân lưu hồn dân tộc.
 
 
 
NGUYỄN ĐÌNH HOÀI VIỆT
12/11/2016
(1)Phúc đáp thơ “ EM ƯỚC của cô giáo Trần thị Lam.
“Có cánh buồm đỏ thắm của em không “ ? 
 


EM ƯỚC VỀ VỚI BIỂN.
( Thơ cô giáo Trần Thị Lam Hà Tĩnh.gởi anh trai  Hoài Việt Nghệ An )
 
 
Em ước một lần về với biển chiều nay,
Đặt bàn tay lên trái tim nghe trùng dương rì rầm vọng về .
Em ước mình có thể giang tay ôm vào lòng những cơn sóng
Nghe nhịp đập liên hồi để biết biển hồi sinh.
Em ước một lần đứng trước biển lúc bình minh
Để đón những con thuyên khơi xa  vừa cập bến.
Nước da nâu, nụ cười, giọng Nghệ đầy thương mến.
Con còng gió hiên ngang trên bãi biển yên bình.
Em ước một lần về với biển để đứng nhìn
Những cơn sóng xô vào bờ cát trắng,
Giữa trời biển nguy nga cao rộng
Có “ cánh buồm đỏ thắm “của em không ?
Em ước một lần ngồi ngắm biểm đêm trăng
Nghe lại bản tình ca của những nàng tiên cá.
Bản tình ca dở dang dội vào ghềnh đá.
Thương bao nốt nhạc buồn buông xuống giữa thinh không.
Biển bây giờ hoang văng đến mênh mông
Nàng tiên cá đã hóa thành bọt biển.
Cánh buồm đỏ ra khơi không biết khi nào về bến ?
 
Trần thị Lam
Giáo viên chuyên ngành THPT Ha Tĩnh

Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen