BNS Tự Do Ngôn
Luận
Dân oan kiêu hùng (trong cuộc biểu tình ngày 26-03-2014 tại SG). |
Trong cả hàng ngàn năm tồn
tại, dân tộc Việt Nam luôn có một kẻ thù trước mặt, một kẻ thù hùng mạnh hằng
nuôi mộng thôn tính dải đất hình chữ S để tiến xuống Đông Nam Á. Chính vì thế,
lịch sử nước Việt chủ yếu là lịch sử chống ngoại xâm phương Bắc này. Công lao
của các minh quân ái quốc, các anh hùng dân tộc chủ yếu là ý thức sắc bén về
hiểm họa Đại Hán và hành động quyết liệt ngăn giặc Tàu chui qua Nam Quan ải và
xâm nhập Bạch Đằng giang.
Sau chiến thắng của Mao đảng,
các lân bang Trung Hoa như Mông Cổ, Mãn Châu, Tây Tạng, Hồi Hồi lần lượt bị thôn
tính, và Việt Nam (lẫn Thái, Miến, Miên, Lào…) đều nằm trong kế hoạch bành
trướng của Trung Nam Hải. Là một lãnh tụ chính trị ở miền Bắc lúc ấy, lẽ ra Hồ
Chí Minh, kẻ từng viết “Dân ta phải biết sử ta. Cho tường gốc tích nước nhà Việt
Nam”, phải hiểu hơn ai hết về ý đồ tối tăm tàn độc của người Tàu, một ý đồ càng
tàn độc và tối tăm hơn bởi “tinh thần cộng sản” (là tinh thần bá chủ thế giới).
Khốn nạn thay, chính Hồ Chí
Minh lại là kẻ đầu tiên trong lịch sử dân tộc từ trên ngai vàng bước xuống mở
toang cửa nước, ôm lấy kẻ thù, gọi nó là thầy là anh và rước nó vào giữa lòng
đất Việt. (Trần Ích Tắc và Lê Chiêu Thống đã chỉ theo Tàu trong hoàn cảnh sợ bại
trận và bị bại trận). Từ đó kẻ thù truyền kiếp của Dân tộc mặc sức tung hoành
với sức mạnh tàn sát người Việt qua cuộc Cải cách ruộng đất (dưới sự điều khiển
của cố vấn Tàu và bắt chước Thổ địa cải cách), tàn phá văn hóa dân Việt qua vụ
Trăm hoa đua nở (học đòi Bách gia tranh minh của Mao chủ tịch), cướp đoạt sơn hà
nước Việt qua Công hàm bán nước (tán thành Tuyên bố Chu Ân Lai), xâm nhập dần
lãnh thổ Việt và trói buộc dần lãnh đạo Việt qua chương trình viện trợ người và
của cho “cuộc chiến đánh Mỹ cứu nước” (vì Nga và Tàu, như lời thề của Lê Duẩn).
Sau 1975, kẻ thù trước mặt
ngày càng sát mặt hơn nhờ hiệp định biên giới (1999) và hiệp định lãnh hải
(2000) giao thêm rừng thêm biển của Tổ quốc cho nó. Chưa hết, đứa con hoang của
Hồ Chí Minh (theo dư luận đồn đoán) là Nông Đức Mạnh, trong vai trò Tổng bí thư
đảng, dù chưa tham khảo ý kiến các nhà khoa học, kinh tế, văn hóa, quân sự, năm
2008 đã tự tung tự tác ký kết với Tàu cộng một bản tuyên bố chung ghi rõ: “…Hai
bên tăng cường hợp tác trong các dự án như: Bôxit Đắc Nông, các dự án thuộc
khuôn khổ ‘Hai hành lang, một vành đai kinh tế’ và các dự án lớn khác….”. Đúng
là cha nào con nấy! Được đà, Nguyễn Tấn Dũng, với vai trò thủ tướng Việt kiêm
thái thú Tàu, cũng hùng hồn tuyên bố: “Bôxit là chủ trương lớn của đảng”!?! Một
chủ trương nay gây thảm họa to lớn về kinh tế và môi trường, gây nguy cơ nghiêm
trọng về quốc phòng và an ninh. Bắt chước các thủ trưởng của mình, lãnh đạo các
tỉnh từ Nam chí Bắc (có lẽ cũng chưa bao giờ học lịch sử vì đa phần từ trên trâu
nhảy xuống, chạy vào rừng, ôm lấy khẩu AK đi ra và leo lên ghế quyền lực) hồ hởi
phấn khởi cho tặc Hán thuê mướn 300 ngàn hecta rừng đầu nguồn và rừng quốc phòng
nửa thế kỷ; xây dựng phố thị thôn làng ở Hạ Long, Hà Tĩnh, Quảng Nam, Đắc Nông,
Bình Dương… thành những tô giới, biệt khu mà ngay nhà cầm quyền Việt cũng không
thể xâm nhập; khai thác các loại mỏ ở Lai Châu, Lào Cai, Yên Bái, Cao Bằng, Nghệ
An, Lâm Đồng, Vĩnh Long, Bình Thuận… làm cho đất nước giờ cạn kiệt khoáng sản.
Đặc biệt nhất, nhờ tình sâu nghĩa nặng biểu hiện qua “16 chữ vàng, 4 chữ tương,
4 chữ tốt”, qua “hội nghị Thành Đô 2” năm 2012 với sự hợp tác toàn diện (chưa
từng có trong lịch sử nhân loại), kẻ thù của Dân tộc đã ung dung xây dựng cảng
kinh tế Vũng Áng (huyện Kỳ Anh, tỉnh Hà Tĩnh) từ năm 2006 và đang tiến hành xây
dựng cảng kinh tế Cửa Việt (tỉnh Quảng Trị).
Theo tường thuật của các nhân
chứng, “Kỳ Anh (Hà Tĩnh) đã được cầm quyền ĐCSVN bán cho Trung Quốc hơn 80 km2
thành khu căn cứ riêng mà chỉ có chức sắc Tỉnh ủy và Trung ương Đảng mới có thể
được cho vào. Trung Quốc xây tường và nhà cao tầng dọc quốc lộ 1 từ Kỳ Anh đến
Cẩm Xuyên hơn 20 km, chiếm hoàn toàn biển phía Đông quốc lộ 1, để làm gì cũng
không ai được biết. Dân Kỳ Anh mất đất, không việc làm. Trai thì cờ bạc, đề đóm,
chích choác ma túy. Gái thanh niên, trung niên cặp nón, ô… môi son, má phấn, mắt
xanh mỏ đỏ vẫy gọi khách đi xe bắc Nam, công khai làm điếm vì không có việc làm.
Đất ở, đất ruộng, cả mồ mả cha ông… nay ĐCS bán cho Tàu rồi. Được trai Tàu lấy
làm vợ là mơ ước của gái Kỳ Anh ngày nay, vì đi làm điếm còn khổ hơn. Người
Trung Quốc ở Kỳ Anh không cần theo luật CHXHCNVN là đi xe máy phải đội mũ bảo
hiểm, còn được công an cười chào thân thiện. Người Kỳ Anh mà đi xe máy không đội
mũ thì chỉ có đi theo ông Trịnh Xuân Tùng - Hà Nội thôi”. Tại cảng Cửa Việt hiện
thời cũng xảy ra tình trạng tương tự. Rồi theo đánh giá của các chuyên gia, với
những hiện tượng như thế, hai cảng kinh tế Vũng Áng lẫn Cửa Việt có nguy cơ trở
thành cảng quân sự của Tàu cộng và cùng với căn cứ hải quân Du Lâm của Trung
Quốc, dành cho tàu ngầm, nằm ở thành phố Tam Á, cực nam đảo Hải Nam (mối lo của
các nước ASEAN), làm thành một tam giác chắn ngay cửa ngõ vịnh Bắc Bộ. “Theo bản
đồ, từ Du Lâm đến Vũng Áng và Cửa Việt, có chiều dài đường chim bay khoảng
320-350 km, trong khi khoảng cách giữa Vũng Áng đến Cửa Việt theo quốc lộ 1A là
190 km. Ba đỉnh này tạo thành một tam giác; và với lực lượng hùng mạnh về tàu
ngầm lẫn tàu chiến, Trung Quốc rất dễ dàng chia cắt hai miền của Việt Nam ở khu
vực Vũng Áng và tỉnh Quảng Bình, kể cả đường bộ và đường biển. (Nên nhớ Quảng
Bình, nơi nằm giữa Vũng Áng và Cửa Việt, là vùng đất hẹp nhất trên dải đất hình
chữ S của Việt Nam, bề rộng chỉ hơn 40 km tính từ bờ biển đến biên giới
Việt-Lào)”. (Trích Nguyễn Hữu Quý, Trung Quốc đang có âm mưu gì ở Hà Tĩnh và
Quảng Trị?).
Sở dĩ kẻ thù trước mặt của Dân
tộc ngày càng sát mặt, sát nhà, sát cửa VN (mà trong lịch sử chưa từng có kể từ
Ngô Quyền), đó chính là nhờ kẻ thù sau lưng Dân tộc. Gọi nó là kẻ thù sau lưng
vì rất nhiều con Hồng cháu Lạc không hề để ý (bởi nó cũng từ bọc trứng Âu Cơ,
cũng da vàng máu đỏ, cũng cháu Lạc con Hồng), vì nó luôn tự vỗ ngực “đem lại độc
lập cho đất nước”, luôn tự tuyên bố “của dân, do dân và vì dân”, luôn tự khẳng
định “đội tiên phong của giai cấp công nhân, đồng thời là đội tiên phong của
Nhân dân lao động và của dân tộc, đại biểu trung thành lợi ích của giai cấp công
nhân, nhân dân lao động và của cả dân tộc”, luôn tự cho mình “gắn bó mật thiết
với nhân dân, phục vụ nhân dân, chịu sự giám sát của nhân dân, chịu trách nhiệm
trước nhân dân về những quyết định của mình”. Gọi nó là kẻ thù sau lưng vì khi
xuất hiện trước quốc dân, nó toàn nói những lời nồng nàn yêu nước, toàn hứa
những điều tốt đẹp vĩ đại; vì khi xuất hiện trước quốc tế, nó toàn trình bày
những chương trình phát triển, toàn báo cáo những thành tựu rực rỡ; vì khi ra
tay đàn áp dân lành, nó toàn mặc thường phục, đeo khẩu trang, vì khi xử án bất
công các nhà dân chủ, nó toàn gán tội hình sự, lỗi phá hoại. Gọi nó là kẻ thù
sau lưng vì khi nhân dân trưng ra bằng cớ rành rành về sai lầm và tội ác, nó giả
vờ nhỏ vài giọt nước mắt, nói ít lời xin lỗi, hứa kiểm điểm đôi điều; điêu ngoa
hơn là trốn tránh trách nhiệm của mình, đổ vấy tội lỗi cho người khác, chuẩn bị
đào thoát ra ngoại quốc; hay tàn độc hơn là thủ tiêu đồng lõa để bịt đầu mối, tố
cáo ngược để giam cầm người vạch tội, dùng cả hệ thống truyền thông để đổi trắng
thành đen, để tự tô son trát phấn là quang vinh, là vĩ đại… Tất cả đã khiến cho
hàng triệu con dân Việt vẫn dửng dưng không thấy vấn đề, vẫn thản nhiên chẳng
màng nguy hiểm.
Kẻ thù sau lưng đó, kể từ Hồ
Chí Minh, đã tàn phá cơ cấu làng xã họ tộc làm giềng mối ngàn năm cho xã hội, đã
tiêu hủy đạo đức gia phong làm nền tảng vạn thuở cho giống nòi; đã giết chết
hàng vạn nông dân giỏi biết làm giàu cho đất nước, đã đày đọa hàng ngàn trí thức
lớn biết tô bồi văn hóa Việt. Thế nhưng vẫn có những con người cho đấy là cuộc
cách mạng xã hội long trời lở đất! Kẻ thù sau lưng đó đã lôi cả nửa nước vào
cuộc thí nghiệm “xây dựng xã hội chủ nghĩa” đầy thất bại và điên khùng, vào cuộc
trường chinh “đánh cho Mỹ cút, Ngụy nhào” đầy huyết lệ và vô nghĩa. Thế nhưng
vẫn có những con người lấy làm vinh dự được “xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước”. Kẻ
thù sau lưng đó đã khiến nửa nước còn lại phải sống trong lo âu vì pháo kích vào
làng, vì mìn chôn giữa lộ, vì chất nổ trong rạp hát, vì đạn bắn giữa ngày xuân.
Thế nhưng vẫn có những con người lấy làm đắc chí được tham gia vào “công cuộc
giải phóng Dân tộc”!
Kẻ thù sau lưng đó đang nấp
dưới một bản Hiến pháp mới gọi là “hình thành từ ý muốn nhân dân” nhưng đè bẹp
mọi nhân quyền và dân quyền của đồng bào bằng những độc quyền và ưu quyền của
đồng đảng; đang nấp dưới những bộ luật đầy mỵ dân và dối láo, từ Luật đất đai
với nguyên tắc lường gạt: “Mọi tài nguyên đất nước đều thuộc về toàn dân”, Luật
giáo dục với nguyên tắc phỉnh phờ: “Một nền giáo dục xã hội chủ nghĩa có tính
nhân dân, dân tộc, khoa học, hiện đại, lấy chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Hồ
Chí Minh làm nền tảng”, Luật báo chí với nguyên tắc gian trá: “Báo chí là cơ
quan ngôn luận của các tổ chức xã hội, là diễn đàn của nhân dân… Nhà nước tạo
điều kiện thuận lợi để công dân thực hiện quyền tự do báo chí, quyền tự do ngôn
luận”…
Trong thực tế, kẻ thù sau lưng
đó đang lấy từng mảng đất nước dâng cho kẻ thù trước mặt bất chấp sự phản đối
của nhân dân như ở Hà Tĩnh và Ninh Thuận trong những ngày này; đang sách nhiễu,
giam cầm, truy tố, đầu độc các công dân dám phản đối kẻ thù trước mặt như Cù Huy
Hà Vũ, Điếu Cày, Nguyễn Xuân Nghĩa, Bùi Minh Hằng, Đinh Đăng Định hiện nay…,
đang xóa bỏ ký ức, đục bia kỷ niệm, cấm cản truy điệu những công dân đã bị kẻ
thù trước mặt sát hại trong các cuộc xâm lược một thời; đang tìm cách ru ngủ
công dân bằng những giáo khoa sử thiếu sót, những lối nói tránh né, những thái
độ bạc nhược, những lời lẽ tâng bốc tình hữu nghị đối với kẻ thù trước mặt, và
với tình trạng dân Tàu được để cho vào nước tràn lan, có thể đang chuẩn bị cho
kẻ thù trước mặt tiến hành kế hoạch sát nhập như Nga vừa làm tại vùng Crimea bên
bờ Hắc Hải.
Việt ngữ có từ “chung lưng đấu
cật” để chỉ thái độ đoàn kết hợp tác khi có khó khăn nhiều phía, kẻ thù nhiều
mặt. Đây chính là lúc toàn thể người Việt trong và ngoài nước cùng nhau thực
hiện điều đó. Hai kẻ thù khốn khiếp của Dân tộc đang chung tay đồng lõa xâm lăng
bán nước, lẽ nào chúng ta chẳng chung lưng đấu cật đánh đuổi chúng đi
???
BAN BIÊN
TẬP
Bán Nguyệt San TDNL số 192
ngày 1/4/2013
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen