Sau ngày MẤT NƯỚC 30/4/1975, những nạn nhân “đau khổ và âm thầm
nhất” là vợ con của các cựu Quân Nhân VNCH, có lẽ tới con số 2
triệu người, họ phải chịu cảnh chết chóc, kỳ thị và đàn áp của chế
độ Cộng Sản tàn bạo và nham hiểm. Trời có thấu chăng cho những
người bị “thất thế” này?
Với bài thơ “Đầy Gánh Đau Thương”,Nhà Thơ Trần Quốc Bảođã nói lên một phần nào “hoàn cảnh bi thảm” khi người vợ đi thăm
nuôi chồng trong các trại tù cải tạo tại Miền Bắc, Miền Trung VN,
và để riêng tặng Đại Úy Nguyễn Văn Khôi, PB. PvTuan. 08 Oct. 2017.
Nhà Thơ Trần Quốc Bảo
ĐẦY GÁNH ĐAU THƯƠNG
Tặng các Bà Vợ Quân nhân tù cài tạo
Hai quang, một gánh
Tôi đi bán bánh chợ chiều
Bán thì chẳng được bao nhiêu
Chồng tôi là một quân nhân
Tù đầy cải tạo ngục trần bao năm
Chắt chiu được đôi ba trăm
Tôi mua thực phẩm đi thăm nuôi chồng!
Tay dẫn con, vai gánh gồng
Trại tù hiểm trở, băng sông vượt đèo
Thương chồng, chẳng quản gieo neo
Chồng tôi, vì Nước xả thân
Mẹ con tôi cũng góp phần thê lương!
Tôi ngồi bán bánh đầu đường
Bánh thì bán hết, đau thương vẫn đầy!
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
Địa chỉ điện thư của Tác Giả:
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen