Nguyễn Bá Chổi (Danlambao) - Sau khi hùng hổ xuất quân, một thời gian không bao lâu 8 vạn quân Dư Luận Viên đã bị “tan tác như hoa giữa đường”; ngoài một lớp nhỏ ôm đầu máu bỏ chạy, hoặc trở nên tiu nghỉu như mèo bị cắt tai, hầu hết “quân ta” đã “chiêu hồi” sang hàng ngũ “địch” nhờ phải đọc bài của “phản động” trong khi “tác nghiệp” mà nhận ra những sự thật không thể chối bỏ lâu nay bị giấu diếm hay phỉnh gạt.
Cuộc “Tổng công kích” của đại quân Dư Luận Viên đã hoàn toàn thảm bại, đáng lẽ giúp “đảng ta” rút kinh nghiệm, thay vì “thừa thắng xông lên” để thừa thua thụt lùi, nhưng chẳng những không chịu thụt lùi, Đảng lại lù lù một đống ra tuyên bố tuyên bu sắp mở cuộc “Tổng công kích đợt hai” bằng “Lực lượng 47” với 10.000 quân tinh nhuệ hơn, nói là để đánh bại bọn phản đông, song kết quả chắc chắn là để tự bắn vào mình một lần nữa.
Nhắc đến “Tổng công kích” lại nhớ đến “Tổng công kích, tổng khởi nghĩa” (TCK, TKN) Tết Mậu Thân 1968, do Hồ Chí Minh đích thân khai hỏa bằng 4 câu thơ “chúc Tết của bác”:
“ Xuân này hơn hẳn mấy Xuân qua,
Thắng trận tin vui khắp nước nhà.
Nam Bắc thi đua đánh giặc Mỹ,
Tiến lên! Toàn thắng ắt về ta!”
Và kết quả của hai đợt “TCK, TKN”, đã “toàn thắng ắt về ta” như bác mong muốn:
Về “Tổng Công Kích” thì “Quân ta” đã bắt được, trói gô, dẫn đi đập đầu,
chôn sống thành công được trên dưới 6.000 (Sáu Ngàn) đồng bào Huế và
một số Giáo sư, Bác sì ngoại quốc dạy học ở trường Y Khoa Huế.
Về
“Tổng Khởi Nghĩa”, thì “Bộ đội cụ Hồ” tức “Quân Giải Phóng” và đến nơi
đâu, là dân ta nơi đó bỏ chạy trối chết, về phía quân Ngụy.
Nhưng
thắng lợi to lớn nhất là “quân ta” nhờ “tổng công kích” vào thành phố
mà sáng mắt ra trước cảnh phồn vinh “giả tạo” của Ngụy còn hơn là khố
rách áo ôm thật sự của Cách Mạng XHCN Miền Bắc.
Từ đó mà ứng
nghiệm lời chúc của bác “Thắng trận tin vui khắp nước nhà” nhờ vào
“chiến lợi phẩm” tức chút “cặn bã tư bản”, như con búp bê biết nhắm mở
mắt, cái bàn là điện, cái quạt điện, cái bếp điện vân vân... mà bộ độ ta
“giải phóng” được và sống sót mang về Bắc làm quà.
Trở lại với
việc “Thành lập Lực lượng 47 là tự bắn vào mình”. Thì không khác gì lời
anh bác sĩ Bộ đội cụ Hồ nói với tác giả bài viết là một “Ngụy Quân” ngay
sau ngày bị phỏng hai hòn, “Có vào đây mới biết đồng bào ngoài ấy quá
khổ”, Mười ngàn quân của Lực lượng 47 có vào mạng đọc “phản động” để
“phản biện”, mới biết “đảng ta” mới chính là bọn phản động thứ thiệt.
Lấy một ví dụ về một trong Những sự thật về Hồ Chí Minh (https://youtu.be/tqBAYYLJkFY).
Khi “phản động” viết cô Nông Thị Xuân “phục vụ” bác Hồ để sinh Hồ tử”
là Nguyễn Tất Trung, sau đó cha già DT giao cho ông Vũ Kỳ nuôi, thì
chưng ra hình ảnh làm bằn chứng rõ ràng:
Muốn phản biện tức phủ
nhận điều mà hầu hết dân VN nay ai cũng đã “sáng mắt sáng lòng”, thì DLV
phải chứng minh hình ảnh trên đây là hình ghép, hay đến hỏi ông Vũ Kỳ,
hoặc cho xem kết quả thử DNA của Vũ Tất Trung đang sống sờ sờ với DNA
của cha già DT.
Đàng này DLV chỉ biết dùng lời thô tục để …”tác nghiệp”.
Hết 8 Vạn DLV nay đến 10 Ngàn Lực lượng 47 tiếp tục “tác nghiệp” kiểu
thua cả con “ chó sủa trăng” thì có mà sạt nghiệp chút vốn liêng cuối
cùng của Đảng (chứ ngồi đó mà “tác nghiệp”)
Tuy nhiên, dù mang
cái nhãn “hồng hơn chuyên” đã quá lỗi thời trước “làn sóng mới” Anh Tẹc
Nẹt, 10 Ngàn quân tinh nhuệ sắp bị đẩy ra, với trình độ nhân thức cao
hơn đạo quân Bát Vạn ô hợp trước đây, khi có dịp được đối diện trực tiếp
với Những sư thật không thể chối bỏ, họ càng dễ nhận ra cái ảo ảnh của
màu “hồng” ấy và càng sớm tự “thoát hồng”, bỏ của nợ CS chạy lấy người
cho ra cái giống người, “chiêu hồi” tức quay về chính nghĩa của “bọn
phản động”.
Tám Vạn DLV đã tự bắn vào chân mình; Mười Ngàn quân
Lực lượng 47 rồi cũng sẽ tư bắn vào thân mình. “Sông có thể cạn núi có
thể mòn, nhưng chân lý ấy không bao giờ thay đổi”.
03.01.2018Nguyễn Bá Chổi
danlambaovn.blogspot.com
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen