Dienstag, 30. Januar 2018

BẠN TRẺ NGÀY MAI RA TOÀ


Vào sáng ngày mai, 31/01/2018, sẽ diễn ra phiên xử sơ thẩm tại Trụ sở TAND thành phố Hà Nội đối với ba bị cáo là ông Vũ Quang Thuận, Nguyễn Văn Điển và bạn trẻ Trần Hoàng Phúc với tội danh Tuyên truyền chống nhà nước CHXHCN Việt Nam theo Điều 88 BLHS 1999, sửa đổi 2009.
Riêng bạn trẻ Trần Hoàng Phúc, sinh năm 1994, bị bắt khi đã học xong Khoa Luật quốc tế, Trường Đại học Luật TP HCM. Bạn sinh viên này có khoảng 500 chứng chỉ các loại về các khoá học, khoá đào tạo, từ trong nước đến quốc tế, trong đó có cả do Harvard cấp, với nhiều lĩnh vực hay chuyên ngành khác nhau. Bạn Phúc rất giỏi tiếng Anh, đã từng làm thư ngỏ trao đổi và kiến nghị gửi Tổng thống Obama đề nghị có quan điểm và cùng xử lý vấn đề thảm hoạ môi trường Biển do Formosa gây ra vào tháng 4/2016.
Đến đây, tôi lại nhớ tới ông Nguyễn Ái Quốc, đã cùng chí sỹ Phan Chu Trinh, Phan Văn Trường (do ông soạn thảo bằng tiếng Pháp vì lúc này ông Nguyễn Tất Thành chưa thạo tiếng Pháp) viết bản yêu sách gửi tới Versailles, Pháp, để yêu cầu chính quốc này phải thực hiện các đòi hỏi (Bản yêu sách 8 điểm):



1. Tổng ân xá cho tất cả những người bản xứ bị án tù chính trị;
2. Cải cách nền pháp lý ở Đông Dương bằng cách cho người bản xứ cũng được quyền hưởng những đảm bảo về mặt pháp luật như người Âu châu; xóa bỏ hoàn toàn các toà án đặc biệt dùng làm công cụ để khủng bố và áp bức bộ phận trung thực nhất trong nhân dân An Nam;
3. Tự do báo chí và tự do ngôn luận;
4. Tự do lập hội và hội họp;
5. Tự do cư trú ở nước ngoài và tự do xuất dương;
6. Tự do học tập, thành lập các trường kỹ thuật và chuyên nghiệp ở tất cả các tỉnh cho người bản xứ;
7. Thay chế độ ra các sắc lệnh bằng chế độ ra các đạo luật;
8. Đoàn đại biểu thường trực của người bản xứ, do người bản xứ bầu ra, tại Nghị viện Pháp để giúp cho Nghị viện biết được những nguyện vọng của người bản xứ.
Ông Nguyễn Ái Quốc đã từng bị xét xử vắng mặt ở Trung Kỳ với mức án tử hình. Sau đó với tên Tống Văn Sơ, bị bắt và xét xử ở Hong Kong, ông ấy đã được luật pháp văn minh và luật sư của Anh Quốc bảo vệ hết mình cùng một loạt sự lên tiếng của các tổ chức nhân quyền quốc tế, ông Hồ được thả và trục xuất theo một hướng và về một quốc gia không thể biết trước.
Bạn trẻ này là một người có vóc dáng cao lớn (1m82), tâm hồn trong trẻo, giàu nhiệt huyết, có tiềm năng và nhiều cơ hội để có thể tìm kiếm một công việc, cuộc sống tốt cho mình với một mức lương cao trong một môi trường cộng đồng nước ngoài và quốc tế. Bạn ấy cũng sống và trưởng thành trong một gia đình có truyền thống cách mạng, Ông ngoại là người hoạt động tình báo, Mẹ là giáo viên dạy văn. Tuy nhiên, bạn trẻ đã lựa chọn đi theo những gì chính bên trong mình mách bảo, từ trái tim đến lương tri cùng nhận thức của chính bản thân chàng trai đó thức tỉnh, trong khi những người trẻ cùng lứa tuổi khác thường thờ ơ, không bận tâm đến tình hình đất nước hoặc sống thiếu đi định hướng, khát vọng hay mưu cầu những giá trị hữu ích mà có thể cống hiến cho con người, xã hội và quốc gia.
Bạn trẻ đó, đang đối diện với bức tường đầy oái oăm và oan nghiệt, bị cáo buộc với một tội danh về “tuyên truyền”, một hình thức thuộc về quyền tự do ngôn luận, với vai trò là một người giúp sức, mà thực chất vô cùng mờ nhạt và không thực sự rõ ràng để có thể kết tội một cách thoả đáng.
Sau bạn trẻ cùng tuổi Phan Kim Khánh, một sinh viên khá xuất sắc Khoa quốc tế và từng là đoàn viên ưu tú của Trường Đại học Thái Nguyên, bạn Trần Hoàng Phúc lại trở thành tội nhân của những điều luật vô cùng mơ hồ, thiếu cơ sở khoa học pháp lý và thực tiễn đối với một xã hội văn minh.
Bạn trẻ ấy mong rằng, ngày mai ra toà, sẽ không bị ngắt điện khi chính bạn ấy đang thực hiện lời bào chữa. Bạn ấy cũng mong rằng, sẽ được tự bảo vệ mình như Fidel Castro đã từng tự hùng biện trong suốt 4 tiếng đồng hồ mà không bị cắt lời trong chế độ và chính quyền độc tài cái thời đã đem ông ta ra xét xử trước một phiên toà đầy tai tiếng đã được lưu lại cho sử sách mà sau này là niềm tự hào của chế độ cộng sản Cuba cũng như toàn quốc tế đánh già và nhận định.
Ngày mai, bạn trẻ ấy ra toà, với một nụ cười rạng rỡ, vô tư.

1 Kommentar:

  1. Đúng nhu bác hồ đã từng nói có tài mà không có đức chỉ là kẻ vô dụng, chàng sinh viên này rất giỏi điều đó không ai phủ nhận nhưng thiếu đi đường lối, thiếu đi đạo đứuc nên đã phải nhận lấy trái đắng, âu cũng là vết xe đổ cho thế hệ thanh niên sau tránh không dẫm lại

    AntwortenLöschen