Câu chuyện “VÁ CỜ”
Mũ ÐỏBùiÐứcLạc
-Này
cậu, tớ mới “Vồ” được một tác phẩm để đời, tớ biết chắc chắn nó phải có
giá trị, tớ rất tâm đắc! Vì nó là tác phẩm có thật: Người Thật-Việc
Thật. (Tại sao anh chụp được? tai đâu? Tôi biết rất rõ nhưng nó đi lạc
đề với bài này).Rất khó mà kiếm được hình ảnh
này! ! ! Trời nắng chang chang, cây cối không có nhiều, càng làm cho
chúng tôi vô cùng khó chịu, tôi có cảm tưởng như mỡ đang thoát ra, từ
những tế bào ngoài da! Cái khí hậu nắng mưa không thuận nhau, càng làm
cho con người nhìn nhau, thấy không mấy yên vui,
hùa theo tình hình chiến trường, đây là vùng mà chúng tôi cảm thấy nhức
nhối, thắng không ra thắng, mà bại thì chắc chắn khó xẩy đến với đoàn
quân Mũ Ðỏ. Có lẽ anh là người vô tư nhất! Anh vẫn hể hả kéo tôi vào
quán bên đường, chúng tôi vừa tự kéo ghế ngồi,
gái Qui Nhơn thật khéo chìu khách, cô chen đứng vào giữa hai chúng tôi
mời uống dừa tươi. Nhờ vậy không khí tươi mát hơn một chút. Trong lúc
chờ đợi tôi lên tiếng;
-Tác
phẩm của tớ, tác phẩm VÁ CỜ , vẫn chưa sao tìm được một người giống với
(người thật-việc thật) mà tớ đã chụp được, tác phẩm này tớ chưa dự thi
Quốc Tế, thì mất nước và mất luôn. Tớ sẽ cố gắng tìm cho được một người
mẫu giống với ‘người thật - việc thật‘. Sự
việc là nhưthế này: Ngày đó sau hiệp định Paris, chúng ta đang có chiến
dịch “Dành Dân Chiếm Ðất”, chiến dịch náy có là do hiệp định Paris nói:
Quân Ðội hai bên ai ở đâu, đất đó thuộc về mình, không được tiến chiếm
bất hợp pháp nữa. Biểu hiện viêc chiếm cứ
đất đai này là Lá Cờ của hai bên cắm lên trên mái nhà, hay trước sân để
nhận diện. Thế là chiến dịch cám cờ áo ạt các noi, chính quyền địa
phưởng cổ võ việc cắm cờ.
Nhờ
vậy Nguyễn Ngọc Hạnh đi về vùng xôi đậu “VỒ” được (tiếng của anh), tác
phẩm này, lúc đó vùng xôi đậu vẫn mất an ninh. Dân chúng hưởng ứng chiến
dịch cắm cờ, nhà nào cũng cắm cờ, một
gia đình nông dân nọ, lấy cờ ra cắm, lá cờ đã bị rách, nên chị ta lấy
kim
chỉ ra vá lá cờ cho lành lặn, trước khi cắm lên mái nhà của mình cho dễ
nhận diện, đó là lý do Nhiếp ành gia Nguyễn Ngọc Hạnh chụp được tấm
hình này,(ngày xưa tôi vô tâm không hỏi anh
chụp tại đâu? Ðến hôm qua tôi hỏi, thì anh như người cõi trên, đang ngồi
trước cửa phòng của mình, tại nursing home đường 12nd San Jose,
California. Ðây là lỗi của tôi, xin ta tội, nên tôi viết lại những gì,
tôi chắc chắn biết mà thôi.
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen