Để
tồn tại trong đời, hàng ngàn người Việt nam hiện tại phải làm những
nghề nghiệp quá nguy hại, không những cho bản thân mà ảnh hưởng cả cộng
đồng, tập trung nhiều nhất là ở các khu vực đông dân cư, ven thành phố.
Có
một nghề không mới nhưng kéo dài dai dẳng, phát sinh trong cuộc sống
hàng ngày nếu như không có sự quan tâm đúng mức của chính phủ Việt nam
và tiếng nói cộng đồng. Đó là nghề kiếm sống trên bãi rác.
Họ là những con người ngày ngày lầm lũi cúi mặt đào bới, tìm kiếm những thứ gì có thể đổi thành tiền trên “núi rác”.
Họ
ăn uống trên rác có ruồi nhặng bu đầy xung quanh, họ dừng bữa ăn dở khi
có xe rác đến, tất tả cầm đồ nghề, miệng vẫn còn nhai nhưng chân thì
chạy, mong mình là người chọn được nhiều rác “có giá” hơn so với đồng
nghiệp.
Hầu
hết các bãi rác lớn ngoại ô thành phố từ Bắc vào Nam nước Việt đều có
nhiều những người dân quanh khu vực sống nhờ rác thải từ thành phố tập
trung về. Thậm chí có những gia đình ở quê thiếu việc làm, không ruộng
đất, nhiều năm qua họ dìu dắt nhau đi hết bãi rác này đến bãi rác nọ để
hành nghề kiếm cơm từ rác.
Những bãi rác càng lớn càng mang lại cho nhiều người miếng cơm ăn, manh áo mặc, thoát đói nghèo tức thời.
Hàng
ngàn người ào ạt nhặt nhạnh ở một bãi rác từ hai giờ sáng, có bãi rác
họ đào móc đến tối mịt để đánh đổi sự sống còn hàng ngày cho chính họ,
cho gia đình họ.
Cuộc
đời, sức khỏe tương lai của họ chắc rằng cái giá phải trả còn lớn hơn
nhiều so với những đồng tiền kiếm được từ sống chung cùng rác.Họ vẫn
biết độc hại nhưng vì miếng cơm họ đành chấp nhận, làm quen với nước rỉ
mùi hôi thối nồng nặc, mùi hóa chất xộc lên tận óc tăng dần theo nhiệt
độ ngoài trời.
Nhiều
ngàn người đang đánh đổi sức khỏe mình vì sự sống còn đó, chắc họ sẽ
không miễn dịch các bệnh do tiếp xúc dài theo năm tháng cùng rác bẩn gây
ra. Bệnh đường hô hấp, bệnh đường tiêu hóa, bệnh da liễu, phụ khoa, các
bệnh truyền nhiễm khác từ họ sẽ lây lan ra khu vực theo cấp số nhân là
điều không tránh khỏi.
Một
trong những mầm mống sinh ra dịch bệnh cho cộng đồng là từ đây. Và
trong hoàn cảnh Việt nam thực tại, sự quá tải các bệnh viện dành cho
người thu nhập thấp chắc chắn có nguyên nhân trên không phải là nhỏ.
Nhiều
trường hợp đã chết bệnh vì rác, chết chém vì giành rác, giành quyền làm
cai bãi rác. Theo số liệu từ tổ chức khám bệnh miễn phí cho người dân
mưu sinh bằng nghề nhặt rác ở bãi Nam Sơn – Sóc sơn – Hà Nội, có kết quả
100% phụ nữ đều mắc bệnh phụ khoa, ung thư vú, viêm nhiễm, bệnh ngoài
da... Thậm chí người kiếm sống bằng nghề bới rác ở đây bị cộng đồng khu
vực tránh né, nhất là chẳng ai muốn cùng họ nên vợ nên chồng.
Đa
số người Việt nam hiện tại thờ ơ với những nguy hại lớn ảnh hưởng xã
hội nhưng lại xôn xao, phê phán, quan tâm những chuyện rất nhỏ gần như
mặc định xảy ra hàng ngày.
Hệ
lụy từ việc sinh nhai trên bãi rác phải trả giá là quá đắt cho những
người dân hành nghề trực tiếp và cho người dân khu vực. Việc làm này,
nghề này nên phải kết thúc, không để tồn tại vĩnh viễn, cần sự quan tâm
từ Chính phủ và được chia sẻ mạnh hơn nữa từ cộng đồng.
Nên
chấm dứt sự thật: một lượng rác lớn từ thành phố chở ra bãi rác, rồi
sau đó lại có một lượng rác nhỏ hơn nhưng độc hại hơn chở ngược về thành
phố. Và không ít hàng giả, hàng nhái, chai lọ, bao bì thực phẩm được
tái sử dụng từ những nguồn rác bẩn này.
Giải
pháp giải quyết công ăn việc làm cho người dân không thể từ bãi rác.
Hơn nữa càng không nên so sánh trên thế giới vẫn còn những nước có người
dân sống bằng nghề bới rác như thói quen lập luận đổ lỗi cho đất nước
vẫn còn nghèo.
Hiện nay, nhiều nước phát triển sản xuất nhiệt điện từ rác thải. Công nghệ này có nguồn nguyên liệu vô tận.
Các
nhà máy này góp phần giải quyết rốt ráo tình trạng ô nhiễm môi trường, ô
nhiễm nguồn nước, đang ngày càng trở nên trầm trọng, đang đe dọa cộng
đồng do sự bế tắc, trì trệ, và xây dựng các nhà máy xử lý rác thải thực
tế thiếu công suất, ít hiệu quả ở Việt nam.
Việt Nam là
nước đang thiếu điện trầm trọng cho những năm tới đây. Nên chăng Chính
phủ cần nghiên cứu, triển khai đầu tư xây dựng hàng loạt nhà máy sản
xuất điện từ rác thải của các thành phố, càng không nên quá cân nhắc
hiệu quả tài chính thay vì phải xây dựng những nhà máy sử lý rác thải vô
thưởng vô phạt.
Việc
làm này mang lại nhiều lợi ích cho xã hội, vừa khắc phục triệt để ô
nhiểm, giảm dịch bệnh, mang lại sức khỏe cho cộng đồng, giảm chi phí vô
hình cho nhiều thế hệ phải phòng chữa bệnh vừa đem đến công ăn việc làm
chính đáng cho nhiều người lao động.
Trên
những bãi rác, thấp thoáng hàng dài bóng người lầm lũi đang cố nhặt
thêm ít gạo nuôi gia đình, cho con ăn học.. với tâm trạng ngay ngáy lo
âu bãi rác này còn tồn tại được bao lâu khi đã quá đầy!
Văn Toàn
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen