“Bởi
chúng ta không thể thay đổi được thế giới xung quanh, nên chúng ta đành
phải sửa đổi chính mình, đối diện với tất cả bằng lòng
từ bi và tâm trí huệ”
“Ra
đời hai tay trắng. Lìa đời trắng hai tay. Sao mãi nhặt cho đầy. Túi đời như mây
bay.”
Thành
thật đối diện với mâu thuẫn và khuyết điểm trong tâm mình, đừng lừa dối chính
mình”.
“Sự
khác biệt giữa con người là do mức tiến hóa khác nhau qua các kiếp sống. Có khi
nào ta thù ghét một kẻ kém ta đâu? Suy luận rằng: “vạn vật đồng nhất”, ta sẵn
sàng tha
thứ cho
kẻ khác, vì họ không hiểu biết, không ý thức hành động của mình, vả lại họ và ta
nào có khác nhau đâu. Khi ta hiểu rằng: “nhất bổn tám vạn thù”, ta nhìn vạn vật
như chính mình, từ loài người qua loài thú, thảo mộc, kim thạch, và ý thức rằng
mọi vật đều có sự sống, đều có Thượng đế ngự ở trong, ta sẽ cởi
bỏ
thành kiến,
mở rộng lòng thương đến muôn loài”.
Là
con Phật, nếu không nói được những gì Phật nói, hãy im lặng như chánh pháp, đừng
nói những lời ác, xuyên tạc, bịa đặt, vu khống, làm tổn hại kẻ khác, nếu không
làm được những gì Phật làm, hãy im lặng và lắng nghe, quán sát, học hỏi những
thiện tri thức, đừng vọng động làm những điều thương tổn đến tha
nhân”.
“Ác
khẩu,
mãi mãi đừng để nó thốt ra từ miệng chúng ta, cho dù người ta có xấu bao nhiêu,
có ác bao nhiêu. Anh càng nguyền rủa họ, tâm anh càng bị nhiễm ô, anh hãy nghĩ,
họ chính là thiện tri thức của anh”.
“Người
mà trong tâm chứa đầy cách nghĩ và cách nhìn của mình thì sẽ không bao giờ nghe
được tiếng lòng người khác”.
“Khi
trong tay anh nắm chặt một vật gì mà không buông xuống, thì anh chỉ có mỗi thứ
ấy, nếu anh chịu
buông xuống,
thì anh mới có cơ hội chọn lựa những thứ khác. Nếu một người luôn khư khư với
quan niệm của mình, không chịu buông xuống thì trí huệ chỉ có thể đạt đến ở một
mức độ nào đó mà thôi.”
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen