.......Trong 2 năm phục vụ tại Nam Việt Nam,
cùng sát cánh chiến đấu và làm việc với lực lượng của miền Nam, tôi học hỏi
được rằng các sự khủng bố của cộng sản trong bài nầy không phải là các biến cố
tai nạn chiến tranh lẻ tẻ mà là do một chương trình tàn sát có chủ định sẵn,
và đó là lý do khiến chúng tôi đã đáp ứng lại lời kêu gọi trợ giúp của Nam
Việt Nam mà chúng tôi tin những nổ lực cứu giúp quốc gia nầy của chúng tôi rất
đáng giá, cần thiết, và chủ yếu» ......
Lời tường
thuật của Trung Tướng Walt khi ông còn ở Viet
Nam
Trung Tướng Walt viết :«Bài tường thuật nầy đã
diễn tả một cách trung thực bản chất thực sự của kẻ thù tại Nam Việt Nam. Tôi
đã chứng kiến cảnh một em bé trai 2 tay bị chặt đứt. Tôi đã nhìn những chiếc
đầu người bị bêu trên đầu cọc và những thân hình bụng bị mổ toang ra.
Trong 2 năm phục vụ tại Nam Việt Nam, cùng sát cánh chiến đấu và làm
việc với lực lượng của miền Nam, tôi học hỏi được rằng các sự khủng bố của
cộng sản trong bài nầy không phải là các biến cố tai nạn chiến tranh lẻ tẻ mà
là do một chương trình tàn sát có chủ định sẵn, và đó là lý do khiến chúng tôi
đã đáp ứng lại lời kêu gọi trợ giúp của Nam Việt Nam mà chúng tôi tin những nổ
lực cứu giúp quốc gia nầy của chúng tôi rất đáng giá, cần thiết, và chủ yếu»
.
Viên Xã Trưởng cùng với bà vợ như người điên cuồng, một trong các đứa con của 2 người, một bé trai mới 7 tuổi, đã bị mất tích từ 4 ngày, họ tìm đến Trung Tướng Lewis W Walt để cầu cứu vì tin rằng đứa bé đã bị Việt Cộng bắt cóc, rồi thì đột nhiên, thằng bé thoát ra khỏi rừng, chạy băng qua các đồng lúa để trở về làng. Thằng bé vừa chạy vừa khóc. Mẹ nó chạy vội ra, ôm lấy nó vào lòng. Cả 2 bàn tay đứa nhỏ bị chặt đứt và trên cổ có đeo một cái bảng có ghi những dòng chữ cảnh cáo cho cha nó. Nếu ông ta hay bất kỳ người nào trong làng cả gan đi bỏ phiếu trong kỳ bầu cử tới sẻ chịu những điều tệ hại hơn nữa cho các đứa con còn lại của ông ta.
Tại một xã khác không cách xa Đà Nẳng là bao, Việt Cộng cũng đưa ra lời cảnh cáo tương tự. Tất cả những người dân được tập trung lại trước nhà viên Xã Trưởng, kể cả người vợ của ông ta đang bụng mang dạ chửa và 4 đứa con để chứng kiến cảnh khủng bố dã man của bọn chúng. Lưỡi ông Xã trưởng bị cắt, và hạ bộ cũa ông ta cũng bị thiến rời ra, đem nhét vào trong mồm trầy trụa máu rồi khâu lại. Trong khi ông ta chết, bọn VC xoay ra hành hạ bà vợ bằng cách dùng dao rạch bụng bà ta ra. Đứa trẻ 9 tuổi bị chúng dùng một que nhọn xuyên qua từ tai bên này sang tai bên kia. Hai đứa kia cũng bị giết chết một cách tương tự. Chỉ còn đứa bé gái 5 tuổi được bọn chúng cho thoát chết, rồi nó chỉ còn biết cầm tay người mẹ đã chết mà gào khóc.
Trung Tướng Walt đã đến trụ sở một quận lỵ , một ngày sau khi quận này bị VC và bộ đội miền Bắc tràn ngập. Một số binh sĩ VNCH không bị chết trên chiến trường đã bị bắt. Chúng trói những binh sĩ này lại rồi bắn vào mồm hay vào sau gáy họ. Vợ con của họ và trẻ em mới 2 hay 3 tuổi, bị bọn chúng đưa đi diễu hành trên đường phố trần truồng trước khi bị chúng đưa ra hành quyết. Có người cổ họng bị cắt đứt, có người bị chặt đầu hay bị mổ bụng, xác họ được đem bêu trên các hàng rào kèm theo với những tấm bảng cảnh cáo dân làng, nếu tiếp tục ủng hộ chính quyền Sài Gòn, cũng sẽ bị chung một số phận tương tự. Những hành động khủng bố như vậy không phải là những hành động lẻ tẻ mà là do một chính sách có chủ định sẵn của chúng.
Trong khi đó, có những người thơ ngây và chống đối Hoa Kỳ trên khắp thế giới, vì bị mê hoặc bởi những luận điệu tuyên truyền của Cộng Sản, nên đã đánh trống khua chiêng, rêu rao chống lại cái họ gọi là tính chất vô luân của Hoa Kỳ trong cuộc chiến tại Nam Việt Nam như oanh tạc bằng không quân hay xử dụng tới bom Napalm ( thực ra rất hạn chế cho những truờng hợp thật cần thiết mà thôi ) gây ra nhiều thiệt hại cho dân chúng, ngày cũng như đêm, trong nhiều năm chinh chiến. Cộng Sản đã chỉ nêu nhiều hành động mà chúng cho là tàn bạo, dã man của miền Nam Việt Nam nhưng đã quên rằng chính chúng đã phạm vào những tội ác kinh tởm ghê gớm. Tính tới cuối năm 1967, chúng đã phạm vào khoảng 100 ngàn trường hợp khủng bố, chống lại người dân miền Nam Việt Nam qua những chuỗi dài hành động bạo tàn vô tận như tra tấn, sát hại chẳng khác gì dưới thời đại của Đức Quốc Xã.
Những hành động khủng bố được bắt đầu từ khi lãnh tụ độc tài Hồ Chí Minh củng cố được quyền lực tại miền Bắc, trước ngày lịch sử 1954 chiến thắng Pháp tại Điện Biên Phủ, Hồ đã cho thi hành một chiến dịch tàn bạo đối với chính nhân dân của y.
Viên Xã Trưởng cùng với bà vợ như người điên cuồng, một trong các đứa con của 2 người, một bé trai mới 7 tuổi, đã bị mất tích từ 4 ngày, họ tìm đến Trung Tướng Lewis W Walt để cầu cứu vì tin rằng đứa bé đã bị Việt Cộng bắt cóc, rồi thì đột nhiên, thằng bé thoát ra khỏi rừng, chạy băng qua các đồng lúa để trở về làng. Thằng bé vừa chạy vừa khóc. Mẹ nó chạy vội ra, ôm lấy nó vào lòng. Cả 2 bàn tay đứa nhỏ bị chặt đứt và trên cổ có đeo một cái bảng có ghi những dòng chữ cảnh cáo cho cha nó. Nếu ông ta hay bất kỳ người nào trong làng cả gan đi bỏ phiếu trong kỳ bầu cử tới sẻ chịu những điều tệ hại hơn nữa cho các đứa con còn lại của ông ta.
Tại một xã khác không cách xa Đà Nẳng là bao, Việt Cộng cũng đưa ra lời cảnh cáo tương tự. Tất cả những người dân được tập trung lại trước nhà viên Xã Trưởng, kể cả người vợ của ông ta đang bụng mang dạ chửa và 4 đứa con để chứng kiến cảnh khủng bố dã man của bọn chúng. Lưỡi ông Xã trưởng bị cắt, và hạ bộ cũa ông ta cũng bị thiến rời ra, đem nhét vào trong mồm trầy trụa máu rồi khâu lại. Trong khi ông ta chết, bọn VC xoay ra hành hạ bà vợ bằng cách dùng dao rạch bụng bà ta ra. Đứa trẻ 9 tuổi bị chúng dùng một que nhọn xuyên qua từ tai bên này sang tai bên kia. Hai đứa kia cũng bị giết chết một cách tương tự. Chỉ còn đứa bé gái 5 tuổi được bọn chúng cho thoát chết, rồi nó chỉ còn biết cầm tay người mẹ đã chết mà gào khóc.
Trung Tướng Walt đã đến trụ sở một quận lỵ , một ngày sau khi quận này bị VC và bộ đội miền Bắc tràn ngập. Một số binh sĩ VNCH không bị chết trên chiến trường đã bị bắt. Chúng trói những binh sĩ này lại rồi bắn vào mồm hay vào sau gáy họ. Vợ con của họ và trẻ em mới 2 hay 3 tuổi, bị bọn chúng đưa đi diễu hành trên đường phố trần truồng trước khi bị chúng đưa ra hành quyết. Có người cổ họng bị cắt đứt, có người bị chặt đầu hay bị mổ bụng, xác họ được đem bêu trên các hàng rào kèm theo với những tấm bảng cảnh cáo dân làng, nếu tiếp tục ủng hộ chính quyền Sài Gòn, cũng sẽ bị chung một số phận tương tự. Những hành động khủng bố như vậy không phải là những hành động lẻ tẻ mà là do một chính sách có chủ định sẵn của chúng.
Trong khi đó, có những người thơ ngây và chống đối Hoa Kỳ trên khắp thế giới, vì bị mê hoặc bởi những luận điệu tuyên truyền của Cộng Sản, nên đã đánh trống khua chiêng, rêu rao chống lại cái họ gọi là tính chất vô luân của Hoa Kỳ trong cuộc chiến tại Nam Việt Nam như oanh tạc bằng không quân hay xử dụng tới bom Napalm ( thực ra rất hạn chế cho những truờng hợp thật cần thiết mà thôi ) gây ra nhiều thiệt hại cho dân chúng, ngày cũng như đêm, trong nhiều năm chinh chiến. Cộng Sản đã chỉ nêu nhiều hành động mà chúng cho là tàn bạo, dã man của miền Nam Việt Nam nhưng đã quên rằng chính chúng đã phạm vào những tội ác kinh tởm ghê gớm. Tính tới cuối năm 1967, chúng đã phạm vào khoảng 100 ngàn trường hợp khủng bố, chống lại người dân miền Nam Việt Nam qua những chuỗi dài hành động bạo tàn vô tận như tra tấn, sát hại chẳng khác gì dưới thời đại của Đức Quốc Xã.
Những hành động khủng bố được bắt đầu từ khi lãnh tụ độc tài Hồ Chí Minh củng cố được quyền lực tại miền Bắc, trước ngày lịch sử 1954 chiến thắng Pháp tại Điện Biên Phủ, Hồ đã cho thi hành một chiến dịch tàn bạo đối với chính nhân dân của y.
Hầu hết tại các làng mạc miền Bắc, những đoàn cán
bộ võ trang điều động dân chúng tới để chứng kiến những vụ tự thú của các địa
chủ mà chúng cho là cường hào ác bá. Rồi thì tới lượt các nhà trí thức, các
giáo viên, nói tóm lại tất cả những ai có thể là nguồn chống đối mai sau này,
cũng được chúng gom lại để làm bản tự thú về những tư tưởng lầm lẫn trong quá
khứ.
Tiếp theo là những toà án nhân dân được thiết lập để xét xử họ. Có nhiều trường hợp các nạn nhân đã bị hành quyết, bị chặt đầu hay bị hành hạ, trói tay, trói chân thẩy xuống các hố tập thể và vùi đất, đá lên cho tới chết.
Hồ lại còn tái diễn những hành động khủng bố này từng định kỳ một. Có khoảng từ 50 ngàn và 100 ngàn người được coi như đã bị giết chết một cách tàn nhẫn trong các cuộc tắm máu như vừa kể trên. Trong thập niên 1950, Hồ cũng đã dẹp tan những cuộc nổi dậy tại Bắc Việt Nam, đặc biệt nhất là vụ nổi dậy của nhân dân Quỳnh Lưu, tỉnh Nghệ An tháng 11/1956, và ngay cả tại Nam Ðàn là nơi sinh quán của họ Hồ. Vì dân chúng nổi lên chống lại sưu cao thuế nặng, nên Hồ phải đưa quân đội tới đàn áp. Khoảng 6 ngàn nông dân, không võ trang, đã bị tàn sát.
Sau khi đã củng cố được Miền Bắc rồi, Trung Ương đảng Bộ Ðảng Cộng Sản Việt Nam họp tại Hà nội ngày 13/03/1959 đưa ra quyết định phải có hành động chống lại Miền Nam Việt Nam, hợp lực với những cán binh nằm vùng đã ở lại Miền Nam sau khi Pháp thất trận năm 1954. Nhiệm vụ loại bỏ các nhà lãnh đạo tại Miền Nam, thanh toán tất cả những ai có thân nhân phục vụ, trong quân lực VNCH, các nhân viên dân chính, cảnh sát, hoặc tất cả những ai không chịu đóng thuế cho chúng.
Một du kích quân VC bị bắt đã cho biết các hoạt động của nhóm 8 người của y tại các làng mạc miền Nam như sau: Lần đầu tiên chúng tôi vào làng này, chúng tôi đã hạ sát 4 người đàn ông mà huyện uỷ của chúng tôi nói họ là những phần tử phản động rất nguy hiểm đối với chúng tôi. Một người đã theo Pháp, tham gia vào trận chiến chống lại chúng tôi và rồi bây giờ lại ủng hộ chính quyền miền Nam. Một người khác đã có cảm tình với quân đội chính phủ và 2 người khác là địa chủ và họ đã bị chặt đầu.
Trung Tướng Walt cũng cho biết về chính sách cách mạng của Việt Cộng khi chúng vào 2 ngôi làng khác. Trong một trường hợp , một em bé gái 15 tuổi đã cung cấp tin tức của Việt Cộng cho toán TCLC của Tướng Walt , em đó sau này bị VC bắt cóc đem vào rừng, hành hạ, tra tấn trước khi chặt đầu em, như để cảnh cáo cho những người khác trong làng. Những kẻ sát nhân kia không ai khác là người anh ruột của em bé gái nạn nhân , cùng với 2 đồng chí của y.
John Hubbell & Nguyễn Hữu Nguyên chuyển
dịchTiếp theo là những toà án nhân dân được thiết lập để xét xử họ. Có nhiều trường hợp các nạn nhân đã bị hành quyết, bị chặt đầu hay bị hành hạ, trói tay, trói chân thẩy xuống các hố tập thể và vùi đất, đá lên cho tới chết.
Hồ lại còn tái diễn những hành động khủng bố này từng định kỳ một. Có khoảng từ 50 ngàn và 100 ngàn người được coi như đã bị giết chết một cách tàn nhẫn trong các cuộc tắm máu như vừa kể trên. Trong thập niên 1950, Hồ cũng đã dẹp tan những cuộc nổi dậy tại Bắc Việt Nam, đặc biệt nhất là vụ nổi dậy của nhân dân Quỳnh Lưu, tỉnh Nghệ An tháng 11/1956, và ngay cả tại Nam Ðàn là nơi sinh quán của họ Hồ. Vì dân chúng nổi lên chống lại sưu cao thuế nặng, nên Hồ phải đưa quân đội tới đàn áp. Khoảng 6 ngàn nông dân, không võ trang, đã bị tàn sát.
Sau khi đã củng cố được Miền Bắc rồi, Trung Ương đảng Bộ Ðảng Cộng Sản Việt Nam họp tại Hà nội ngày 13/03/1959 đưa ra quyết định phải có hành động chống lại Miền Nam Việt Nam, hợp lực với những cán binh nằm vùng đã ở lại Miền Nam sau khi Pháp thất trận năm 1954. Nhiệm vụ loại bỏ các nhà lãnh đạo tại Miền Nam, thanh toán tất cả những ai có thân nhân phục vụ, trong quân lực VNCH, các nhân viên dân chính, cảnh sát, hoặc tất cả những ai không chịu đóng thuế cho chúng.
Một du kích quân VC bị bắt đã cho biết các hoạt động của nhóm 8 người của y tại các làng mạc miền Nam như sau: Lần đầu tiên chúng tôi vào làng này, chúng tôi đã hạ sát 4 người đàn ông mà huyện uỷ của chúng tôi nói họ là những phần tử phản động rất nguy hiểm đối với chúng tôi. Một người đã theo Pháp, tham gia vào trận chiến chống lại chúng tôi và rồi bây giờ lại ủng hộ chính quyền miền Nam. Một người khác đã có cảm tình với quân đội chính phủ và 2 người khác là địa chủ và họ đã bị chặt đầu.
Trung Tướng Walt cũng cho biết về chính sách cách mạng của Việt Cộng khi chúng vào 2 ngôi làng khác. Trong một trường hợp , một em bé gái 15 tuổi đã cung cấp tin tức của Việt Cộng cho toán TCLC của Tướng Walt , em đó sau này bị VC bắt cóc đem vào rừng, hành hạ, tra tấn trước khi chặt đầu em, như để cảnh cáo cho những người khác trong làng. Những kẻ sát nhân kia không ai khác là người anh ruột của em bé gái nạn nhân , cùng với 2 đồng chí của y.
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen