Alan Phan
Sẽ
không bao giờ có một đêm dài hay một vấn nạn đủ sức để chiến thắng một
bình minh hay hy vọng – There was never a night or a problem that could
defeat sunrise or hope – Bernard Williams)
Trong
tháng vừa qua, một tin nhỏ từ Mỹ đã gây trận địa chấn trong giới đầu tư
Trung Quốc. Một sự kiện mà giới tài chánh toàn cầu hoàn toàn không quan
tâm, kể cả những
mạng truyền thông lớn.
Câu
chuyện bắt đầu từ năm 2012 khi công ty Ralls của Trung Quốc mua một
miếng đất và tài sản của Terna Energy tại tiểu bang Oregon và đem trang
thiết bị Trung Quốc qua Mỹ để vận hành một trang trại điện gió (wind
farm). Dự án gặp sự phản đối của dân địa phương (có lẽ vì tự hào dân
tộc) và vì toạ lạc quá gần một căn cứ hải quân Mỹ, nên ứng cử viên Tổng
Thống Romney lợi dụng vụ việc để công kích đối thủ Obama về chánh sách
đối đầu Trung Quốc. Trong thế phản đòn và xoa dịu dư luận, Obama ký một
sắc lệnh hành pháp (executive order) cấm khai triển dự án trên căn bản
an ninh quốc gia (national security) và bắt Ralls phải giải ngân, rút
khỏi dự
án trong vòng 9 tháng.
Theo
lời khuyên của luật sư, Ralls đút đơn kiện TT Obama về lạm dụng quyền
lực để vi phạm quyền hiến định (constitutional right) của công ty Trung
Quốc Ralls. Sau 2 năm tranh nghị giữa 2 bên, tháng vừa qua, Toà Án Liên
Bang đã đồng ý với Ralls và phán quyết là executive order của Obama
không có hiệu lực.
Đây
là một chiến thắng của một công ty cỡ trung của Trung Quốc trong tranh
chấp với một người được coi như là “nhiều quyền lực nhất thế giới” có cả
một chánh phủ siêu cường ở sân sau.
Vài
nhà đầu tư
Trung Quốc bình luận,” Nếu Ralls đút đơn kiện Tập Cận Bình, chắc toàn
bộ quản lý đang chia phòng giam với Chu Vĩnh Khang”. Còn ông bạn Mỹ của
tôi,” Bạn nghĩ có bao giờ Goldman Sachs hay Walmart thắng được trong một
toà án xã (đừng nói đến Trung ương hay thành phố) tại Trung Quốc?”
Tuy
vậy, các mạng truyền thông lớn của thế giới chỉ lướt qua tin này, vì
chuyện một phó thường dân thắng kiện Tổng Thống Mỹ là chuyện hằng ngày ở
huyện. Ngay cả trường hợp một người nước ngoài, đang bị Bộ Nội An
(Homeland Security) coi là “thế lực thù địch”.
Tác
động tài chánh của sự kiện gần như không
đáng kể (khoảng 6 triệu đô la), nhưng câu chuyện đã trở thành một huyền
thoại với các nhà đầu tư Trung Quốc. Nó trở thành một dấu ấn sâu sắc
trên tư duy của người dân Trung Quốc, về một xã hội minh bạch, công bằng
và pháp trị cho những người thấp kém yếu thế. Nó đẹp hơn cà tượng Nữ
Thần Tự Do luôn dang tay chào đón những tù nhân tự nguyện của các chế độ
phong kiến độc tài. Nó là biểu tượng cao quý nhất của sức mạnh mềm của
một thế giới mới cho một thế hệ mới. Nó là lý do chính tại sao dòng tiền
đầu tư tại Trung Quốc và mọi quốc gia khác dồn dập đổ về Mỹ.
Obama đã thua nhưng nước Mỹ và chủ nghĩa giãy chết của Tây Phương sống mạnh; đem hy
vọng hiếm quý cho mọi người dân trong những thiên đường đang mục nát.
A. P.
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen