anh Cung Thương: "gởi súng chotao!" (1)
chị Ngô Minh Hằng: "xin gởi trái tim!" (2)
Anh Chị ! Hằng - Thương mến,
thơ anh, thơ chị nấu chín nỗi đau tôi
nhưng mà,
tôi dị ứng súng đạn lấy gì chia cái anh đòi
tim tôi sợ đòn roi, quắt như cau khô, làm
sao theo chị?
Sài Gòn bụi bậm pha son phấn, lừa mị
tương lai
Hà Nội ngột ngạt, phẫn nộ, cuộc hiếp dâm quá dài
thơ anh, thơ chị làm tôi mất ngủ
đêm thao thức, ngày thơ thẩn, tôi tự nhủ…
ba gói mì ủ trong túi cả tuần rồi
đến chỗ dân oan, vài chục người ngơ ngác, họ khác gì tôi
chợt trong đầu "đàn bò vào thành phố…"
tôi điên lên, quên sợ
ba gói mì đến tay họ, vượt bọn công an
khiếp như vừa quăng lựu đạn
ơ ! tôi có gì vi phạm?
thưa anh Thương,
làm như tôi vừa chia thuốc nổ với những người tôi hằng thương hằng
nhớ
thưa chị Hằng
hãy mua dùm tôi một rổ cau khô thật tốt
tháng 9 này tiền đình Liên Hiệp Quốc
trái tim chúng tôi đó, nắm cho chặt, xin chị giúp chúng tôi
từng quả một
ném thẳng vào mặt nó!
ném thẳng vào mặt nó!
xin bà con bên đó
mỗi người một quả! phóng sinh chúng tôi! phóng sinh chúng tôi!
triệu trái tim ở nhà sẽ cởi trói mở ra đón mặt trời
mùa tự phát ! mùa tự phát !
không cần xe tăng tàu bò cho ngày toàn dân ca hát
cả nước vũ trang: mỗi nắm tay là súng, mỗi trái tim là đạn
đồng loạt xông trận: những vòng tay ngập hoa tươi, những nụ cười
tràn nước mắt, ngày vui !
bà con ơi! trong ngoài đồng khởi !
Sàigòn, ngày 3/9/2007
Văn Quảng
Tái bút:
xin gởi riêng Cung Thương
hãy dành máu, dành đạn
sẽ có ngày tôi cõng, anh bắn
khi tổ quốc phát lệnh: Bản Giốc! (3
__._,_.___
Posted by: Nmh5475@aol.com
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen