Thượng nghị Sĩ Ngô Thanh
Hải, người Canada gốc Việt Nam đệ trình dự luật S-219 lên Quốc Hội Canada để đề
nghị biểu quyết đặt tên cho ngày 30/4 là “Ngày Hành Trình Về Tự Do” đã dấy lên
nhiều cuộc tranh cãi gây chia rẻ cộng đồng Việt Nam ở Hải Ngoại.
Cũng được biết, nguyên
dư luật S-219 có tên là “Tháng Tư Đen” và sau này được đổi thành “Ngày Hành
Trình Đến Tự Do” không rõ vì lý do gì, không biết có phải do nguyên nhân từ
việc Thủ tướng cộng sản Việt Nam gởi thư phản đối với Thủ Tướng Canada về dự
luật S-219 này hay không
Dự luật S-219 nhắm vào mục đích nào? Chúng ta thử đọc lại những gì TNS Ngô Thanh Hải trình bày
"Đó là dự luật để tưởng nhớ tới hơn hai triệu
người Việt Nam bỏ nước ra đi với tư cách là tị nạn, là thuyền nhân. Thứ hai là
để tưởng nhớ 250 ngàn người Việt Nam đã bỏ mình trên biển cả hoặc là bị cướp,
bị bão hay điều gì đó. Thứ ba nữa dự luật này nhằm cám ơn chính phủ Canada đã
nhận một trăm hai chục ngàn người Việt Nam tỵ nạn vào cuối thập niên 70 đầu thập
niên 80 rồi sau này lên tới 300 ngàn người. Đồng thời cũng là cám ơn chính phủ
Canada đã mở rộng vòng tay để đón nhận thuyền nhân tỵ nạn của chúng ta tại đây.
Thứ tư nữa là cám ơn chính phủ, nhân dân Canada đã sponsor từ cá nhân, nhà thờ
đến các cơ quan thiện nguyện đã bảo trợ giúp đỡ cho chúng ta. Thứ năm là Canada
là một quốc gia mà trong thập niên đó, cuối 70 đầu 80 thì Canada là quốc gia
đầu tiên trên thế giới đã nhận người tỵ nạn do đó mà Cao Ủy Tỵ Nạn (UNHCR)
Canada đã trao giải Nansen cho Canada. Đạo luật này dựa trên 5 điều đó thôi.
Trước hết đứng trên quan
điểm người Canada, tôi tin là người Canada không hiểu là ngày gì? Vì cái tên
hoàn toàn không liên quan gì tới lịch sử nước Canada.
Nếu dự luật này có
mục đích để cảm ơn chính phủ và người Canada đi nữa thì
chính người Canada cũng không hiểu tại sao lại cảm ơn họ đúng vào cái ngày công
sản miền Bắc Việt Nam chiếm miền Nam Việt Nam, một nước hợp pháp có
tên là Việt Nam Cộng Hòa.
Trong ngày đó Canada đã không còn giúp Việt Nam Cộng
Hoà, đúng ngày đó người dân Canada cũng không hề nghĩ tới người
dân Việt Nam sẽ khốn khổ trong gông cùm cộng sản, cớ gì cảm ơn họ
trong ngày đó? Có nhiều ngày khác, đúng nghĩa hơn để cảm ơn họ, sao
không chọn?
Một buổi sáng vào ngày
30/4, một em bé Canada tình cờ đọc thấy ngày lễ này, sẽ hỏi mẹ đó là ngày gì,
và muốn cho con hiểu, bà mẹ cần phải am hiểu tường tận ngày 30/4 để giảng
giải cho con. Mà dù giảng giải
xong, đứa con vẫn ngạc nhiên, vì trong lịch sử thế giới rõ ràng ghi ngày
30/4 là ngày cộng sản miền Bắc Việt Nam tiến chiếm miền Nam Việt
Nam. Đứa trẻ sẽ nghĩ ngay rằng đó là hành trình về tư do của
người Việt Nam do sự thống nhất nước Việt Nam, hơn là chỉ nghĩ tới
hơn 2 triệu người Việt Nam bỏ nước ra đi.
Nếu đứng trên quan điểm
người Mỹ gốc Việt, tôi cũng không hiểu nốt. Ngày 30/4 là ngày đau thương
của người dân miền Nam Việt Nam và có thể nói là
ngày đem sự khốn khổ cho dân tộc Việt Nam. Trong ngày đó, hàng
trăm ngàn người bị giết, trong ngày 30/4 đó, hàng triệu người phải bị
tù đày. trong ngày đó, nhiều người đã phải tự tử, trong ngày 30/4 đó,
đa số dân miền Nam Việt Nam mất nhà cửa, mất bà con, anh chị em, mất
cha mẹ...mất hết, sao lại có thể gọi là ngày hành trình về tự do. Phải chăng là
hành trình của người miền Bắc vào miền Nam Việt Nam để tìm tự do? Tôi tin
người Canada, Pháp, Anh, Úc.... gốc Việt cũng cảm thấy khá thắc mắc như tôi.
Muốn hiểu, thì phải đọc
hết dự luật đó, mà dù đọc từ đầu đến cuối, cũng chẳng ai hiểu sao lại chọn ngày
30/4 để tưởng nhớ người Việt Nam bỏ nước ra đi, trong dự luật không hề
nhắc tới tại sao người Việt Nam phải bò nước ra đi, tại sao ngày 30/4 lại
là ngày hành trình về tự do? Một dự luật mà không hề giải thích đươc cái tên đặt ra
cho dự luật đó, thì quả là quái lạ
Muốn đặt một cái tên cho
một ngày lễ nào đó, cái tên phải dễ hiểu với tất cả mọi người, không phải ai
cũng phải tìm đọc cái luật đó mới hiểu được cái tựa đề.
Ngày Quốc Khánh, Ngày
Giáng Sinh, Ngày Nhân Quyền, tự thân nó đã nói lên tất cả. Ngày Hành Trình Đến
Tự Do trong những ngày lễ, dù không phải là lễ chính thức đi nữa, sẽ không giúp
ai hiểu được là…cái gì?
Nếu như đặt là Ngày Hành
Trình Đến Tự Do của Người Canada gốc Việt, thì sẽ dễ hiểu hơn nhiều, nhưng như
vậy là quá dài, và quá hạn chế.
Vậy thì TNS NTH nhắm vào
mục đích thực sự nào để đặt một cái tên như thế cho ngày 30/4? Ngày 30/4 là
ngày hành trình về tự do cho ai? Chắc chắn là không phải cho toàn dân việt Nam,
cho dân chúng miền Nam Việt Nam tỵ nạn công sản, càng không phải cho quân dân
cán chính Việt Nam Cộng Hòa, vì từ ngày 30/4, đa số họ … "hành trình"
vào… tù công sản từ ít nhất là 7 năm đến 17 năm hoặc hơn. Nhắc tới ngày 30/4,
người Việt Nam chỉ thấy đau thương, khốn khổ, chẳng ai thấy được hai chữ Tự do.
Và dù dự luật S-219 chỉ dành riêng cho người Canada gốc Việt Nam thôi, tôi e r ằng chính họ cũng không đồng tình, về nếu
ai đó đồng tình, xin giải thích thêm là ngày đó có gì vui, có gì
là ngày đi tới tự do?
Cũng từ hành động khác
lạ này, khác lạ là vì ngày 30/4 chẳng cần ai đặt tên, nó đã có cái tên dù không
đầy đủ, nhưng bao hàm ý nghĩa rất trung thực: Ngày Quốc Hận. Từ hành động
khác lạ này đã dấy lên nhiều tiếng nói phản đối và bỗng nhiên thành một cuộc
chưởi bới nhau giữa hai phe chống đối và binh vực. Cả hai phe ban đầu còn ôn
tồn, sau càng dùng những chữ xấu xa nhất để phang nhau.
Tôi không hề nghi ngờ TNS NTH có
khuynh hướng chính trị nào, nhưng tôi chỉ thắc mắc về cái tên được quý
vị đặt cho ngày 30/4, vì vậy xin được hỏi TNS NTH và những người ủng hộ dư luật S-219 rằng thì là:
1) Tới “Ngày Hành Trình Đến Tự Do”,
ngày 30/4 quý vị vui hay buồn?
2) Nếu quý vị buồn thì sao lại buồn
khi ngày 30/4 là ngày hành trình về tự do?
3) Nếu
không buồn thì phải vui, vì là ngày đến Tự Do mà, phải không? Vậy là quý vị rất
vui trong ngày 30/4 chăng?
Ở câu 2 và 3, tự thân
cái tên Ngày Hành Trình về Tự Do đã có sự mâu thuẫn của nó rồi.
Tôi xin hỏi thêm
1) Khi xác định một ngày nào đó là ngày
hành trình đến tự do, có phải là những ngày trước đó, không có tự do?
2) Sau này, con cháu quý vị đọc tới tên
ngày lễ này, con cháu quý vị có mường tượng được ngày này vui hay buồn? Lẽ dỉ
nhiên, với cái tên như vậy là phải vui. đúng không?
3) Ngay giờ đây, tới ngày 30/4, nếu quý vị
có lòng thương tưởng tới anh em Thương Phế Binh Việt Nam Cộng Hòa còn lây lất ở
Việt Nam, quý vị có thể viết một đôi câu thăm hỏi như bên dưới không?
Nhân "Ngày Hành
Trình Đến Tự Do" ngày 30/4, chúng tôi, TNS NTH và…. gởi lời thăm đến
quý anh TPB Việt Nam Cộng Hoà.......
Nếu quý vị viết vậy, thì
là quý vị dùng dao xoáy thêm vào vết thương từng hành hạ anh em TPB VNCH tới
giờ. Quý vị làm cho anh em Thương phế binh vốn quá khốn khổ, càng đau đớn thêm
Nếu quý vị không dám
viết vậy, thì là tự thân quý vị đã thấy cái tên NHTĐTD quá sai.
Viết tới đây, tôi bỗng
nhận ra, dự luật S-219 của TNS NTH không hề liên quan tới những người tỵ nạn
cộng sản, trong nội dung dự luật cũng không hề nhắc tới những chữ Tỵ Nạn công sản.
Dự luật S-219 chỉ dành cho những kẻ rời khỏi Việt Nam vì lý do kinh tế, những
kẻ chưa từng đau đớn vì ngày 30/4, mà không chừng trong thâm tâm, họ xem đó là
ngày cơ hội để họ được có nhiều tiền, có quyền cao chức trọng ở nước người.
Tóm lại, cái dự luật
S-219 chỉ dành cho những ai rời bỏ nước Việt Nam vì tìm nơi làm ăn béo bở hơn,
ra đi vì kinh tế, chứ không phải là tỵ nạn công sản. Vậy những ai, là người tỵ nạn công sản, chống làm sao được,
để bị chưởi rủa thê thảm như thế?
Chúng ta, những người
Việt Nam tỵ nạn công sản không cùng chung ý nghĩ với những người ra đi về kinh
tế, nên không hiểu được họ. Những người ủng hộ dự luật S-219 chỉ muốn vinh danh ngày 30/4, đặt cho ngày đó
một cái tên mỹ miều, bày ra cho người Mỹ hiểu, người Canada …. hiểu, hiểu rằng
họ đến Mỹ, đến Canada vì ..xin ăn và xin ăn rất thành công.
Với những người trước
đây từng bị tù công sản và nay qua được Mỹ hay Canada, hay các nước khác vì
lòng nhận đạo của các nước sở tại, cũng ủng hộ dự luật này, xin qúy vị hãy nghĩ
đến anh em bạn chúng ta, những thương phế binh, những bà con chúng ta còn ở quê
nhà… Nếu qúy vị khoe được với họ… là có tin …rất…”hồ hởi phấn khởi” và đáng
tuyên dương: Ngày 30/4 đã được Canada, Hoa Kỳ, Anh, Úc…. gọi là “Ngày Hành
Trình Đến Tự Do” và khi nghe được một cái tên như thế
cho ngày 30/4 mà bà con của quý vị, anh em TPB Việt Nam Cộng Hòa cũng vui
mừng với quý vị, tôi xin bái phục quý vị.
Ngày 30/4 là ngày riêng của dân tộc
Việt Nam, chúng tôi không muốn bất cứ nước nào đặt một cái tên cho ngày 30/4 để
làm gì sất, chúng tôi gọi ngày đó đúng bản chất của nó và chúng tôi có thể nói
tên gọi đúng tên ngày đó với bất cứ ai, mà không sợ bị hiểu lầm.
Những chữ thiêng liêng Hành Trình Về
Tự Do, chí để cho sau này, cho cái ngày mà bọn mafia cộng
sản ác ôn đang hà khắc cai trị dân Việt Nam biến
khỏi Việt Nam. Ngày hành trình về tự do chỉ là ngày, chúng ta
dù đang ở bất cứ nước nào, đang mang quốc tích nước nào cũng hân
hoan trở lại nơi chúng ta đã buộc phải ra đi. Đó là ngày thực sự nước Việt Nam giành lại Tự Do Đân Chủ. Chắc
chắn, ngày đó không cần phải là ngày
30/4 mà có thể bất cứ ngày nào.
Có thể chúng tôi và TNS NTH không
thấy được ngAày đó, nhưng tôi tin chắc sẽ có một ngày và ngày đó
thực sự là NGÀY HÀNH TRÌNH ĐẾN TỰ DO.
Xin hết,
Bảo Trâm Minnesota.
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen