Đinh Lâm Thanh
Từ nhiều năm qua, thành phần
nằm vùng và
cò mồi công khai ra mặt
kêu gọi người Việt hải ngoại
bắt tay với Cộng Sản để chống Tàu và xây dựng Đất Nước. Và cách đây không lâu, một người
ẩn danh xuất hiện trong giới truyền thông đã tung ra bài viết đầu tiên trên diễn đàn với một tựa đề thật hấp dẫn “Hòa
giải là một nhu cầu có thật của dân tộc Việt Nam”.
Mục đích của tên này nhằm thăm dò dư luận với một nội dung gồm ba điểm:
1. Con người Cộng Sản đã thay đổi.
2. Bối cảnh Việt Nam đã thay đổi.
3. Nhu cầu tự giải cứu của Cộng Sản có thật.
Cuối cùng kết luận “Phải
đại thức tỉnh để hòa giải là một nhu cầu có thật của dân tộc Việt Nam”.
Tóm lại tất cả hành động trên của thành phần chủ trương hòa giải hòa hợp cũng như
những người cò mồi chỉ là âm mưu cổ võ cho thủ đoạn thôn tính cộng đồng người Việt hải ngoại của Cộng Sản Hà Nội.
Mới
đây, thứ trưởng ngoại giao Việt Cộng công du Bắc Mỹ Châu, không ngoài
mục đích
đi đêm với vài thành thiếu lập trường chính trị, mục đích chính của tên
thứ trưởng này là kêu gọi người Việt tự do hải ngoại bắt tay “hòa giải
hòa hợp” với chế độ Cộng Sản !
Câu hỏi đầu tiên của tôi muốn đặt ra trước tiên với thành phần
cò mồi hòa giải hòa hợp cũng như tất cả những ai đang hùa theo
chiêu bài này là, các ông các bà kêu gào người Việt Quốc Gia bỏ qua quá
khứ, bắt tay với Cộng Sản để xây dựng đất nước,
đó là quyền tự do ngôn luận của ông bà trong một xứ tự do. Nhưng các
ông bà có dám nói thẳng với Hà Nội là kẻ có lỗi, phải tỏ thiện chí trước
bằng cách
thú nhận tất cả tội ác tày trời của chúng đã gây ra cho dân tộc Việt Nam (nói chung) cũng như nhân dân miền Nam (nói riêng) từ ngày chúng đem búa
liềm từ Liên sô và Tàu cộng về gõ đầu siết cổ dân tộc Việt Nam?
Ông bà
có dám lên tiếng yêu cầu Hà Nội phá bỏ những nơi “trưng bày tội ác Mỹ-Ngụy” trên toàn lãnh thổ Việt Nam? Bỏ ngay các chương trình nhồi sọ trẻ em căm thù chế độ cũ qua tuyên truyền cũng
như trong sách giáo khoa?
Các ông các bà có dám đòi hỏi Cộng Sản phải trả lại đất đai tài sản đã cướp
của đất nước cũng như của dân chúng Miền Nam đồng thời ngưng ngay việc rút tỉa tài nguyên quốc gia và
đòi lại các phần đất-biển đã hiến cho Tàu cộng?
Các
ông các bà có cam đảm đề nghị bỏ chương trình kiều vận đầu độc và phá
hoại cộng
đồng người Việt tự do hải ngoại v.v... Nếu các ông bà là những người
yêu nước thật sự, có cái cam đảm của người làm chính trị và một chút
liêm sỉ con người để có thể tự hào ngửa mặt lên, thì làm hãy mạnh dạn
đòi hỏi Cộng Sản phải thực hiện những gì tôi đề
nghị trên đây trước khi mở lời vận động lá bài hòa giải hòa hợp với
cộng đồng người Việt Tự Do hải ngoại.
Tôi
hoàn toàn đồng ý rằng, là người Việt da vàng máu đỏ, cùng một bọc trứng
chui
ra thì giận hờn nào cũng phải nguôi, căm thù nào cũng có thể xóa bỏ sau
39 năm chấm dứt chiến tranh. Nhưng hành động này chỉ xảy ra khi bên có
lỗi phải tỏ thiện chí, thành tâm nhận lỗi, sám hối và phải chuộc tội
bằng hành động chứ không phải là những lời kêu
gọi suông, bịp bợm và giả dối.
Thực
tế đối với đảng Cộng Sản Hà Nội, một mặt chúng kêu gọi bỏ qua quá khứ,
xích
lại gần nhau để xây dựng đất nước nhưng mặt khác chúng đã làm gì? Tôi
thiết nghĩ, không những dân chúng Việt Nam mà toàn thế giới đều nhận ra
mối căm thù sâu đậm và những hành động bỉ ổi của Cộng Sản đối với chế độ
cũ. Từ việc dùng áp lực ngoại giao để đục
bỏ bia tưởng niệm thuyền nhân trên các quốc gia Mã Lai và Nam Dương,
san bằng đào xới các mộ bia anh hùng tử sĩ Miền Nam, trưng bày “tội ác
Mỹ-Ngụy” trong các bảo tàng viện, đầu độc nhồi sọ trẻ con căm thù chế độ
cũ và hàng năm tổ chức ăn mừng chiến thắng
trên xương cốt của hàng ngàn người dân vô tội trong biến cố mậu Thân
1968.
Ngoài
ra chúng còn cướp hằng tỷ Mỹ Kim từ trong nước đưa ra phá hoại cộng
đồng người
Việt nước ngoài... thì đây có phải là thiện chí của Cộng Sản muốn bỏ
quá khứ để mở đầu chương trình hòa giải hòa hợp hay càng gây thêm thù
oán? Muốn bắt tay nói chuyện hòa giải mà miệng ngậm nọc độc, tay để sẵn
trên cò súng, vai vác mìn, túi lận lựu đạn! Như
vậy, bàn chuyện bắt tay hòa giải thì con nít cũng thấy ngay cái trò hề
của bọn rừng rú, say máu, hung hăng... nhưng lại đội lốt ngoại giao để
đi cầu viện hòa giải với người Việt nước ngoài là thành phần mà chúng
(Việt Cộng) luôn luôn xem là kẻ thù không đội
trời chung!
Lịch sử chưa bao giờ xảy ra vấn đề bắt tay hòa giải hòa hợp
giữa Tự Do với Cộng Sản, mà giữa hai đối thủ chỉ có một mất một còn.
Nhưng
nếu ai cho rằng Việt Nam ở vào trường hợp ngoại lệ thì tôi xin nhắc một
điều
căn bản cần phải có, để làm nền tảng mở đầu bằng một sự cảm thông trước
khi gặp gỡ, đàm thoại, thương thuyết, rồi mới nói đến chuyện bắt tay
hòa giải: đó là Cộng Sản Việt Nam phải thành tâm ăn năn sám hối những
tội ác do mình gây ra đồng thời phải tỏ thiện
chí bằng hành động đúng theo các điều kiện tôi đưa ra ở phần trên. Đây
là điểm then chốt bắt buộc phải có trước khi đề cập các giai đoạn tiếp
theo.
Xin
nhắc lại, Cộng Sản Việt Nam là một đảng lì lợm, không liêm sỉ, láo
khoét, tráo
trở thì chắc chắn chúng không bao giờ ăn năn sám hối mà còn có thái độ
trịch trượng, cao ngạo chiến thắng của một đám cướp núi vô học vừa “đổi
đời”.
Vậy tại sao một số người ở hải ngoại vẫn kêu gào người Việt Tự Do bỏ qua quá khứ
bắt tay hòa giải? Đây chính là điểm quan trọng mà tôi có thể khẳng định rằng vấn đề hòa giải hòa hợp với Cộng
Sản sẽ không bao giờ xảy ra.
Vậy
các tổ chức và những ai thường hô hào hòa giải hòa hợp
với Cộng Sản, nếu thấy xã hội chủ nghĩa là thiên đường lý tưởng thì nên
trở về Việt Nam chung sống với chúng nó, đừng lợi dụng lòng bao dung
của cộng đồng người Việt để vinh thân phì gia rồi tuyên truyền thay cho
Cộng Sản.
Như tôi đã trình bày nhiều lần, không bao giờ có vấn đề hòa giải hòa hợp giữa Tự
Do và Cộng Sản, nghĩa là bắt tay giữa trắng với đen, giữa nước với lửa và giữa thiên thần với ác quỷ.
Cộng Sản cũng biết vậy nhưng tại sao chúng vẫn xúi giục
nhóm cò mồi đón gió ngày đêm hô hào cổ võ, vì đây là một vấn đề
sinh tử của đảng Cộng Sản. Chúng muốn mượn chiếc dù người Việt hải ngoại
để chống đỡ chế độ thêm một thời gian trước những biến cố có thể xảy ra
bất cứ lúc nào đối với Việt Nam.
Cộng Sản chỉ biết thương tiền của người Việt hải ngoại.
Trong
lúc chúng căm thù cộng đồng hải ngoại thì làm cách nào để chúng có thể
liều
mạng mở rộng vòng tay ôm những người vừa đố kỵ vừa lo sợ vào lòng!
Nhưng hiện giờ chế độ Cộng Sản đang đứng trước vực thẳm, chỉ có con
đường dùng xảo quyệt, tung hỏa mù bắt tay với cộng đồng hải ngoại nhằm
hy vọng kéo dài những ngày cuối cùng của chúng.
Thật
vậy, Cộng Sản Việt Nam đang bị sức ép giữa hai thế lực, một bên là quan
thầy
“xì thẩu đỏ” đang lấy thịt đè người, lăm le ăn tươi nuốt sống thằng đàn
em dễ bảo. Không biết lúc nào con cháu “bác Mao” kéo qua để “dạy cho
Việt Nam” thêm một bài học?
Nếu
chuyện này xảy ra thì lúc đó cơ nghiệp của đảng Cộng Sản chỉ còn cháo
trắng với
hột vịt muối. Một bên là ông bạn đồng minh “tư bản trắng” với trò đểu
cây gậy và củ cà rốt, nhân danh nhân quyền để thị oai và hứa hẹn lung
tung làm cho nội bộ đảng nghi kỵ, chia rẽ, chia phe đấm đá và thanh toán
lẫn nhau, thì giải pháp bắt tay với cộng đồng
hải ngoại, dù là bịp bợm, nhưng sẽ đạt được những mục đích quan trọng.
Tại sao đến giờ này vẫn còn những người hô hào hòa giải hoà hợp?
Tôi có thể khẳng định rằng, nhóm người này nếu không phải là Cộng Sản nằm vùng thì đích thực là hạng người
cò mồi đón gió đang vung
vít chường mặt ra, không ngoài mục đích đầu tư chính trị để tìm cách lọt
vào mắt “đỏ” của Hà Nội. Chúng hy vọng một mai kia, nếu có chút ít gì
thay đổi do Cộng Sản giật dây, thì chúng cũng
kiếm được chút cơm thừa do Hà Nội vãi ra. Gọi chúng là thành phần ăn cơm quốc gia thờ ma Cộng Sản thì thật chính xác.
Các
ông bà cò mồi hãy ghi nhớ: hòa giải hòa hợp chỉ là cái bánh vẽ đưa ra
để lừa
người nào còn mê ngủ. Cộng Sản không tin bất cứ một ai, dù là đảng viên
trung kiên cùng nằm gai nếm mật, chung mâm chung chiếu, họp hành ăn
nhậu với nhau hằng ngày... nhưng một khi vì một chút quyền lợi nào đó
chúng trở mặt xâu xé ám hại lẫn nhau như trường
hợp hiện nay giữa hai tên thủ tướng và chủ tịch nước! Huống gì thành
phần thường lên tiếng kêu gọi hòa giải mà người Việt tự do hải ngoại
liệt chúng vào loại “cá lòng tong”, gồm
những tên bất nhất, tham lam địa vị, ham ăn, mê tiền, phản thầy lừa bạn.
Ngoài ra chúng còn học được những cái ma giáo của tư bản thì không bao
giờ tạo được lòng tin của bọn “tào tháo” Cộng Sản ! Chẳng qua Hà Nội
dùng cò mồi hải ngoại không ngoài hai mục đích: đánh bóng chế độ và phá hoại cộng đồng.
Tôi
ngạc nhiên trong vụ ồn ào trên các diễn đàn điện tử vừa qua được nhiều
người
xuất hiện góp ý về vấn đề hòa giải hòa hợp, ngoài những tay chuyên
nghiệp thường nhảy vào xưng tên xưng tuổi còn có nhiều trí thức ỡm ờ
quay chiều ủng hộ. Thành thật xin lỗi để nói rằng những vị này cũng chỉ
là loại “cá lòng tong” dưới mắt của Hà Nội không
hơn không kém. Vậy “cá lòng tong” nên xét lại cho thân phận của mình để
khỏi mai một sau khi hai bàn tay đã bị dính chàm!
Tóm lại xin ghi nhận nằm lòng 4 điểm:
1.
Hòa giải hòa hợp với Cộng Sản là ủng hộ một chế độ “đảng bóc lột người”, bao che kẻ thù đã dùng kẽm gai súng đạn để cai trị trên
80 triệu dân Việt Nam từ trên nửa thế kỷ nay. Hành động hòa giải
chính là một hình thức pháp lý để hợp thức hóa sự tồn tại của tập đoàn
khát máu Cộng Sản trên đất nước Việt Nam.
2.
Hòa giải hòa hợp với Cộng Sản là mặc nhiên
đồng lõa vấn đề tham nhũng của chế độ Hà Nội, có nghĩa là hợp thức
hóa tất cả những gì mà Cộng Sản đã ăn cướp từ Tổ Quốc đến vơ vét của
người dân kể từ ngày chúng cướp chính quyền miền Bắc (1945) và xua quân
vào cưỡng chiếm miền Nam (1975).
3.
Hòa giải hòa hợp với Cộng Sản là một hành động phá hoại trực tiếp, bóp
chết các phong trào tranh đấu, làm mất niềm tin của những người đã và
đang xả thân hy sinh mạng sống đứng lên đòi tự do dân chủ trong nước,
đồng thời chính là ngọn giáo đâm thẳng vào cộng
đồng người Việt tự do hải ngoại.
4.
Hòa giải hòa hợp với Cộng Sản là phản bội lại Tổ Quốc,
Dân Tộc,
chính thể Việt Nam Cộng Hòa và tất cả những người đã nằm xuống trong
cuộc chiến chống quân xâm lăng Cộng Sản, là phản bội những người đã
chết cho Tự Do trong trại tù cải tạo cũng như trên các ngả đường trốn
chạy Cộng Sản. Chính những hy sinh xương máu của
những người chết bởi bàn tay Cộng Sản đã thức tỉnh lương tâm nhân loại
cũng như đầu tư tình cảm thế giới tự do để họ mở rộng vòng tay đón tiếp
và nuôi dưỡng những người mất tổ quốc, trong đó có thành phần mà ngày
nay đang cổ võ hô hào hòa giải hòa hợp cho
Cộng Sản.
Như
vậy, dù dưới góc cạnh nào, hòa giải hòa hợp với Cộng Sản chính là thi
hành mệnh
lệnh nghị quyết 36 của Cộng Sản Việt Nam trong chương trình kiều vận,
mua chuộc, nhuộm đỏ và phá hoại của kẻ thù đang nhắm vào tập thể người
Việt hải ngoại.
Tôi
đưa vấn đề này ra công khai và hoàn toàn chịu trách nhiệm của một người
cầm bút.
Đây là một vấn đề quan trọng trước hiện tình đất nước mà cộng đồng
người Việt Quốc Gia cần quan tâm, phải đưa lên hàng đầu trong chương
trình tranh đấu. Với một vài ý nghĩ nêu trên, tôi xin trở lại vấn đề này
một lần nữa và ước mong được hợp tác với những
người đồng quan điểm chống vấn để hòa giải hòa hợp, cũng như sẵn sàng
đối diện thảo luận công khai với những ai đón gió trở cờ, cổ võ cho
chương trình kiều vận của Cộng Sản...
Để kết thúc bài viết, một câu hỏi xin phép đặt ra cho cộng đồng người Việt Quốc Gia
hải ngoại.
Chúng ta chống tay sai Cộng Sản đội lốt tôn giáo, văn hóa, ngoại giao,
du học sinh và những người Cộng Sản đưa ra xứ ngoài vận động xóa bỏ hận
thù, tẩy chay cờ Quốc Gia, xin tiền vắt sữa đồng bào... thì tại sao
chúng ta không có thái độ
quyết liệt với những người đang có mặt ở hải ngoại, chúng vinh thân phì gia nhờ bám vào cộng đồng mà trở mặt
làm tay sai cho kẻ thù,
đâm trực tiếp vào ngay lưng chúng ta?
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen