Le Nguyen (Danlambao) -
Lịch sử nhân loại từ cổ chí kim, từ đông sang tây và kể từ khi loài
người tiến bộ từ bỏ đời sống hang động, săn bắn hái lượm biết kết xã
thành lập quốc gia, biết dựng nên chế độ tổ chức cai trị nhà nước - xã
hội đã chỉ ra rằng không có bất kỳ chế độ lạc hậu lỗi thời hay độc tài,
tàn bạo nào tự nó rời bỏ quyền lực, trao quyền lãnh đạo đất nước cho cá
nhân hay tập thể tài năng đức độ xứng đáng hơn hoặc trả lại quyền
làm chủ đất nước cho nhân dân. Tất cả mọi cuộc thay đổi thể chế chính
trị do lạc hậu lỗi thời
hay do độc tài độc ác đều nằm dưới sức ép, sức đấu tranh kiên cường một
mất một còn của giai cấp bị trị lên trên giai cấp thống trị, buộc kẻ
cầm quyền phải thay đổi hay bị thay đổi và những cuộc thay đổi chế độ
chính trị, thông thường xảy ra theo một trong hai cách sau:
Một
là giai cấp cầm quyền thức thời biết lắng nghe ý chí nguyện vọng của
toàn dân và nhận ra nhu cầu thay đổi mô thức tổ chức cai trị cho phù hợp
với nhu cầu phát triển xã hội, quốc gia đòi hỏi nên tầng lớp thống trị
chủ động làm cuộc cách mạng thể chế không đổ máu để bảo toàn mạng sống,
bảo vệ
quyền lực chính trị lẫn của cải vật chất mà họ đã chiếm hữu trong lúc
nắm quyền lãnh đạo quốc gia.
Hai
là giai cấp cầm quyền ngoan cố, không thức thời cứ nghĩ rằng với sức
mạnh bạo lực khủng bố là chiếc đũa thần vạn năng, có khả năng đè bẹp
được mọi cuộc chống đối phản kháng, giữ vững được chế độ, thậm chí là
muôn năm trường trị nên lịch sử đã có những cuộc cách mạng vũ lực lật đổ
thay đổi thể chế chính trị đẫm máu, diễn ra rất nhiều lần trong quá khứ
xa cũng như gần trong giòng lịch sử chính trị của nhân loại.
Ngày
nay ai cũng thấy tổ chức cai trị quốc gia theo mô hình cộng sản là tồi
tệ nhất so với các mô hình tổ chức cai trị đã được áp dụng trong giòng
lịch sử chính trị của xã hội loài người. Nói thẳng ra chế độ độc tài
cộng sản là một chế độ phi nhân, hoang tưởng, phản động đi ngược lại
chiều tiến hóa của nhân loại, chống lại nhân loại và thế giới loài người
tiến bộ đã vất “lý tưởng cộng sản, xã hội cộng sản” vào thùng rác lịch
sử.
Thế
nhưng tầng lớp lãnh đạo chế độ độc tài cộng sản Việt Nam vì nhiều lý do
chủ quan cũng như khách quan, trong đó
có lý do tham lam quyền lực, tiền tài vẫn cố giương cao ngọn cờ xã hội
chủ nghĩa nhằm lường gạt những kẻ ngu muội như đại biểu quốc hội Nguyễn
Bắc Việt - một cá nhân không cá biệt trong tập thể ngu lâu, ngồi trong
cơ quan quyền lực cao nhất nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, đến
thế kỷ 21 vẫn còn mê muội lải nhải luận điệu ngu xuẩn điển hình:
“...Một,
phải xác định cho rõ nguyên nhân, phải biết đau lòng với tình hình hiện
nay của phong trào cộng sản, công nhân quốc tế. Hai nước xã hội chủ
nghĩa lình xình với nhau như thế này, ai có lợi?
Hai,
phải tiên định mục tiêu lý tưởng "dĩ bất biến, ứng vạn biến" như Bác đã
căn dặn. Đó là phải làm sao giương cao ngọn cờ độc lập dân tộc gắn liền
với chủ nghĩa xã hội. Đó là sợi chỉ đỏ xuyên suốt cho cách mạng Việt
Nam từ khi có Đảng đến nay. Xem nhẹ chúng ta sẽ chệch hướng.
Thứ ba, nắm chắc quan điểm đường lối, phương pháp cách mạng, pháp luật của
Việt Nam trong đấu tranh hiện nay sử dụng Luật biển, sử dụng Hiến pháp của chúng ta để đấu tranh.
Thứ tư, siết chặt kỷ cương thông tin trên báo chí, bảo đảm đúng định hướng và những việc cần làm ngay...”(*)
Phải
công nhận rằng đại biểu thạc sĩ Nguyễn Bắc Việt không phải là người duy
nhất ngu đảng, ngu xã hội chủ nghĩa, phục vụ trong cái gọi là cơ quan
quyền lực cao nhất nước. Nguyễn Bắc Việt cũng không phải
là cá biệt ngu lâu trong vũng lầy cộng sản chủ nghĩa, bị xích xiềng
trong vòng kim cô dối trá của tuyên giáo cộng sản. Nguyễn Việt Bắc cũng
không phải là “trí thức” xã hội chủ nghĩa điển hình cá biệt mà là số
đông phổ biến, có niềm tin mù quáng vào đảng, vào chế độ như số đông cá
thể có học hàm, học vị của lực lượng công an, quân đội, các cơ quan bộ,
ban, ngành...trong hệ thống tổ chức đảng, nhà nước cộng sản Việt Nam.
Chính
vì thực tế cuồng tín ngu dốt, ngu lâu của đại bộ phận cán bộ đảng viên
này nên thiểu số lãnh đạo tay sai bán nước cầu vinh biết đến cuối thế kỷ
21 không biết đã có xã hội
chủ nghĩa chưa? Mới có thể dẫn dắt những kẻ ngu đảng này vào con đường
tội ác chống lại tổ quốc, chống lại nhân dân để bảo vệ thiểu số tham
quyền cố vị, thiểu số vô đạo đức, chỉ có mục đích duy nhất là vì lợi ích
bản thân và phe nhóm.
Cũng
chính vì đám ngu dốt cuồng tín này đốt cháy thiện chí, kiên nhẫn của
không ít những người đấu tranh trong ngoài nước, trong ngoài đảng thức
thời nhận ra cộng sản là tội ác chống nhân loại, là thảm họa của đất
nước dân tộc Việt Nam và biết rằng chỉ có dân chủ hóa mới là con đường
đi đến tương lai cho Việt Nam, với khẳng định rằng đảng cộng sản không
có con
đường nào khác, dù sớm hay muộn phải thay đổi thể chế hay bị tiêu diệt
là điều không thể tránh được.
Do
đó đã có không ít người chủ trương đấu tranh ôn hòa trong thời gian gần
đây không còn kiên nhẫn với đảng, nhà nước cộng sản Việt Nam nên đã
xuất hiện trên thế giới ảo lẫn trong cuộc đời thật kêu gọi đấu tranh
theo khuynh hướng đối đầu bạo lực - mạng đổi mạng với an ninh mật vụ,
côn an côn đồ cộng sản, thậm chí kêu gọi người dân tự tạo bom xăng, bom
mìn tự chế, trang bị súng ống thanh toán ám sát, thủ tiêu các tên côn an
ác ôn chống lại nhân dân.
Gần
đây đã có một số cá nhân đoàn thể vạch ra ưu thế cũng như giới hạn của
phương pháp đấu tranh bạo động lật đổ chế độ độc tài, loại bỏ độc quyền
lãnh đạo của đảng cộng sản. Trong số góp ý gợi mở đường hướng tích cực
với nhiều suy tư cho phương pháp đấu tranh bạo động, có tác giả Vũ Đông
Hà viết như sau:
“...
Để bấm cò bạn phải có cái gì để bấm. Súng đạn có thể ê hề ở vùng biên
giới nhưng thị trường mua bán vũ khí cũng có không ít thành phần tình
báo, nắm rõ kẻ buôn người
bán và họ có thể là một người bán súng cho bạn. Họ có nhiệm vụ duy nhất
là theo dõi thành phần mua súng nhưng không phải là dân buôn thuốc
phiện, buôn gỗ, buôn lậu, cũng không nằm trong băng đảng nào. Đó là chưa
kể súng đạn đều có những căn cước riêng để từ một vỏ đạn bộ phận an
ninh chuyên nghiệp, được đào tạo có bài bản phăng ra xuất xứ. Nhằm có
thể thay đổi cả một thể chế độc tài, chắc bạn không phải người lơ mơ và
nghĩ rằng chỉ cần có tiền đi lơ ngơ tìm chỗ mua súng là sau đó bình an
bấm cò.
Có
súng, xác suất bạn
dựa cột sau khi bấm cò gia tăng theo tỉ lệ bấm cò của bạn. Nếu sau khi
bạn "làm thịt" được một tên côn an hay quan chức ác ôn chắc hẳn bạn phải
cho nhiều người biết chuyện đó để dấy động một phong trào tiêu diệt ác
ôn. Muốn vậy thì bạn phải có cách phổ biến "thành quả của bạn" và chứng
minh đây là một vụ trừ gian diệt bạo của bạn. Nếu không báo lề đảng sẽ
cho dân chúng thấy đây chỉ là một vụ giết người lẻ tẻ vì ân oán giang
hồ. Do đó, bạn không những chỉ là một xạ thủ có máu lạnh mà còn phải là
một chuyên gia thượng thặng hiểu rõ phương thức truy tìm đầu mối những
cú điện thoại, xuất xứ một thông tin, clip trên mạng của an ninh chuyên
nghiệp để có phương thức qua mặt chúng. Bạn phải trở thành một cao thủ
về an
ninh tình báo cao cấp hơn cả một tập đoàn chuyên nghiệp ngày đêm được
huấn luyện và chỉ tập trung vào lãnh vực này.
Nếu
bạn nhảy cấp, không cần tay chân, chẳng cần cò súng, thì bạn sử dụng
bom xăng, mìn tự chế. Xác xuất bạn mua những vật liệu nguy hiểm này mà
không để lại dấu vết, không bị truy ngược tung tích của bạn tùy thuộc
vào kiến thức nhà nghề không thua gì một tên khủng bố quốc tế cao cấp.
Bom xăng có thể dễ nhất cho bạn thay vì bom mìn có vật liệu chất nổ. Một
lần nữa, khâu khó nhất của bạn là phần quay cảnh dinh
thự của một tên quan chức đang nổ cháy và sau đó tung lên thế giới mạng
để bàn dân thiên hạ biết đến và tin rằng đó là thành quả của bạn.
Vượt
qua hết những thử thách trên, bạn hay nhóm của bạn sẽ thanh toán được
bao nhiêu tên côn đồ ác ôn? đốt được bao nhiêu tư dinh của quan chức?
làm nổ được bao nhiêu cái đồn của đám côn an? trước khi bạn ra pháp đình
mà chế độ độc tài với hơn 3 triệu đảng viên, quân đội, côn an vẫn tiếp
tục ngồi trên đầu trên cổ của những người đưa tiễn các bạn về bên kia
thế
giới...”(**)
Qua
trích dẫn trên không khó để chúng ta thấy ưu thế lẫn những giới hạn,
rủi ro nhất định trong phương thức đấu tranh bạo động với bom xăng, bom
mìn tự chế, súng cá nhân...như vừa bàn đến. Đấu tranh bạo động như thế
có rất nhiều khả năng là cuộc chiến lật đổ bạo quyền cộng sản sẽ giằng
co, kéo dài và không ai có thể xác định được thời gian chấm dứt. Nói thế
không có nghĩa là chúng ta bác bỏ phương cách bạo động xóa sổ chế độ
ngoan cố cộng sản với bom xăng, bom mìn tự chế, vũ khí cá nhân... mà với
mong muốn rằng, chúng ta cần khai triển kế hoạch, tập trung nguồn lực
của các cá nhân, tổ
chức có chủ trương sử dụng sức mạnh vũ lực đối đầu với độc tài cộng sản
sao cho hiệu quả!
Nghĩa
là bên cạnh sử dụng bom xăng, mìn tự chế, vũ khí cá nhân ám sát thủ
tiêu các phần tử ác ôn cấp thấp, cấp cơ sở của chế độ...chúng ta cần
phải bằng tất cả khả năng, trí tuệ tiếp cận, nhắm vào kho vũ khí khủng
của “quân đội nhân dân” đang sở hữu như bom mìn, tên lửa hiện đại của
chế độ và suy nghĩ làm sao, vận dụng như thế nào để tổ chức cho bằng
được đường dây “nội tuyến”. Từ đó lên kế hoạch ngắn hạn cho đến dài hạn,
là với vũ khí bom, mìn, tên lửa...thừa cơ hội cho nổ tung các cơ quan
đầu não, trụ cột của đảng cộng sản như bộ chính tri, bộ quốc phòng, bộ
công an...vào những dịp đảng tập trung nhân sự lãnh đạo cao cấp tham dự
đại hội trung ương đảng, họp quốc hội...
Nếu
đấu tranh bạo động, có làm được như thế, có thanh toán trọn gói, hốt
trọn ổ bộ đầu não lãnh đạo đảng cộng sản đương quyền, chúng ta mới có
thể tránh được thế giằng co, kéo dài có nguy cơ dẫn đến nội chiến lần
nữa cũng như nếu chúng ta sử dụng vũ khí hiện đại cho nổ tung bộ đầu não
của chính quyền trung ương, vẫn cần số đông quần chúng đồng loạt nổi
dậy tiêu diệt chính
quyền
địa phương và ý tưởng đó phải nằm trong chương trình hành động tổng
thể.
Do
đó muốn kết thúc chế độ độc tài cộng sản bằng con đường đấu tranh bạo
động một cách nhanh chóng thì phương án thanh toán bộ đầu não của đảng
cộng sản bằng vũ khí “bom tinh khôn, tên lửa hành trình...” hiện đại
nhất đang nằm trong tay “quân đội nhân dân” là không thể thiếu trong kế
hoạch, chương trình đấu tranh bạo lực xóa sổ đảng, nhà nước cộng sản
Việt Nam.
Quan
sát thái độ ngoan cố, ngu dốt chỉ thấy sức mạnh nằm trên nòng súng của
lãnh đạo cao cấp đảng cộng sản cùng với tác động, chi phối của Tàu Cộng
vào nội bộ Việt Nam cho chúng ta thấy xác suất thay đổi thể chế độc tài
cộng sản sang dân chủ trong hòa bình rất thấp và phương pháp cách mạng
vũ trang, thay đổi chế độ nằm dưới sự lãnh đạo của đảng tay sai bán nước
cầu vinh đang diễn biến từng ngày, đang tiến đến rất gần với bạo động
lật đổ. Điều quan trọng với những ai chủ trương đấu tranh bạo động là
làm như thế nào nhanh nhất, ít tốn kém xương máu nhất phải được suy
tính, đặt lên hàng đầu trong mọi kế
hoạch hành động loại bỏ đảng,
chế độ độc tài cộng sản trên đất nước Việt Nam trong tương lai.
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen