Lời tâm huyết của một nạn nhân CSVN, chân thành chia sẻ với tất cả các anh trong Quân Ðội Nhân Dân, các cấp, mọi binh chủng, ngành nghề, còn đang tại ngũ hay đã giải ngũ, những người xưa đã vượt Trường Sơn và người nay đang cầm súng bảo vệ cho Ðảng Cộng Sản Việt Nam, một đảng độc tài, tham ác, giết dân bán nước, đi ngược lại với ước mơ chân chính của toàn thể đồng bào.
Hỡi các bạn SVHS Việt Nam, vì tương lai của chính các bạn và quê hương VN chúng ta, xin các bạn trong và ngoài nước có thân nhân bằng hữu phục vụ trong QÐND, phổ biến giùm - Chân thành biết ơn các bạn.
Hỡi quân đội, các anh từng chiến đấu
Vượt Trường Sơn, anh đánh Mỹ ngày nào
Mảnh đất quê hương xưa giành bằng máu
Nay đảng dâng Tàu, anh để thế sao ???
Anh để thế sao ? Lòng anh đau chứ ?
ÐẢNG và QUÊ, anh phục vụ bên nào ?
Tôi biết anh vẫn đắn đo, tư lự
Dẫu thấy con thuyền Tổ Quốc nghiêng chao ...
Ðảng đã lừa anh, phản luôn Tổ Quốc
Máu xương anh đâu bồi đắp sơn hà
Mà phục vụ đảng độc tài bán nước
Ðể đảng giàu nhiều chục tỷ đô la !
Anh biết đấy, ngày vô Nam xâm lược
Trừ những anh thân xác bón cây rừng
Còn thương binh, không muốn làm chậm bước
Ðảng chôn sống người, mắt biển rưng rưng *
Anh biết đấy, ngày miền Nam buông súng
Vinh dự gì cho "giải phóng" không anh?
Miền Nam tự do, dân Nam hạnh phúc
Các anh vào, tất cả biến tan nhanh !
Ðảng bảo anh đi nối liền Nam - Bắc
Nhưng Bắc - Nam đảng băm nát tình người
Bắc trả thù Nam sau ngày “chiến thắng”
Người chết trong tù, kẻ chết biển khơi ...
Gần bốn chục năm giờ anh thấy đó
Ðất nước hoà bình đời vẫn thương đau
Chỉ mọt nước sâu dân là giàu có
Bộ đội các anh, cuộc sống thế nào ?
Anh thấy đó, đảng hiện thân: bọn cướp
Cướp của dân đen, vạn thứ, trăm đường
Cơm, áo, tự do, cửa nhà, vườn ruộng
Nhưng cõng Tàu vào, hiến đất quê hương !
Gần bốn chục năm quê nay nhỏ lại
Dân xác xơ vì đảng quá hung tàn
Xã hội loạn cuồng, thiếu niên băng hoại
Anh xem còn gì văn hóa Việt Nam ?!
Phải cấm đảng tù đầy người yêu nước
Họ là ai? Con cháu các anh mà !
Phải tố giác đảng ý đồ, mưu chước
Ðể giết tinh thần bất khuất dân ta
Ðể bức hại những mầm xanh tổ quốc
Ðã hiên ngang dũng cảm đuổi quân Tàu
Ðả chống đảng, lũ tà quyền nhu nhược
Bán nước giết dân chỉ cốt mình giàu
Mấy chục năm dài hy sinh xương máu
Ðể bây giờ đảng bịp thế sao anh ?
Hãy đứng cùng dân trừ loài thảo khấu
Cứu quê hương đảng phá đã tan tành !
Ðảng là một vết nhơ cần rửa sạch
Ðảng, độc trùng, cần phải diệt anh ơi
Ðảng quỉ quyệt không có gì so sánh
Ðảng còn ư ? ta chẳng được làm người!
Anh biết thế mà sao hoài lẩn tránh ?
Thực tế đây: mặt nạ đảng rơi rồi ...
Anh đừng để dân coi thường, xa lánh
Họ những mong anh dũng cảm xây đời !
Tổ quốc chờ anh diệt bày bán nước
Ðể cứu dân và cứu lấy sơn hà
Khi anh cùng dân đồng hành tiến bước
Thì quê mình, sông núi sẽ âu ca
Anh phục vụ ai? ÐẢNG hay TỔ QUỐC ?
Ai bán sơn hà ? ÐẢNG , lũ vô nhân !
Ai phản bội anh ? ÐẢNG, loài bạo ngược
Ai yêu quê mình? Thưa chính NGƯỜI DÂN !!!
Anh thấy rõ rồi, Ðứng lên, Quân đội !
Cùng dân lành mà giữ lấy quê hương
Tổ quốc lâm nguy đang chờ đang đợi
Mau đi anh, ta hát khúc lên đường !
Ngô Minh Hằng
*
theo "Hạnh Ngộ Bọt Bèo" của nhà văn XUÂN VŨ, ông đã tiết lộ rằng trong
những ngày đưa quân vào miền Nam xâm lược, cán binh VC chết và bị thương
rất nhiều. Tuổi họ trẻ lắm, từ 15, 16 đến 20, 21. Kẻ chết thì chôn vội
dưới gốc cây đã đành, những thương binh cụt tay, cụt chân hay bị thương
không còn sức chiến đấu, đảng cho băng bó tạm, sau đó đưa lên tàu chở ra
biển, bảo với họ là đưa sang Trung quốc điều trị. Nhưng đêm tối, giữa
lòng biển đen đặc mênh mông, người từng người đã bị quăng xuống biển.
Người làm nhiệm vụ ném thương binh xuống biển, có người điên và có người
bị thủ tiêu vì kể lại.
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen