[ChinhNghiaViet] VIẾT VỀ VIỆT DŨNG : NHƯNG CHIM ĐÃ GÃY CÁNH . BÀI CỦA NGƯỜI BUÔN GIÓ
Trung Tâm Nhà Văn Việt Nam Lưu Vong
và Liên
Hội Nhân Quyền Việt Nam ở Thụy Sĩ
kính
chuyển
Nhưng chim đã gãy cánh.
Tôi định không viết gì về anh, mặc dù những ca từ Chút Quà Cho Quê Hương, Lời Kinh Đêm hay Mời Em Về của anh đọng sâu sắc trong tôi lúc tôi chỉ mười mấy tuổi. Lúc tôi không ý thức nhiều về chính trị, nhưng thân phận con người trong lời ca của những nhạc phẩm mà anh sáng tác thật khủng khiếp. Có lẽ tôi chưa thấy một nhạc sĩ nào vẽ những nét vẽ về thân phận con người mà sự ám ảnh ghê gớm như Lời Kinh Đêm. Nhất là câu hỏi da diết với trời xanh, biển cả đang làm giống tố quăng quật những con thuyền mong manh giữa trùng khơi.
Biển ngây ngô
hay biển man rợ
Biển có buồn
hay biển chỉ làm ngơ.
Sở dĩ tôi
định không viết bởi tôi hèn. Tuy rằng trong thâm tâm tôi nếu có dịp sang Mỹ,
kiểu gì tôi cũng tìm gặp để chào anh một cái bắt tay. Tôi hèn chẳng phải tôi sợ
những người cộng sản đối nghịch với anh, họ làm gì tôi. Tôi hèn vì tôi sợ ''một
số người'' những người đấu tranh dân chủ. Họ sẽ chửi tôi tư cách gì viết về anh
hả thằng oắt con Bắc Kỳ. Mày định lăng xê cho bản thân mày à.? Họ chửi bạn tôi
hay thằng em Nguyễn Lân Thắng của tôi như vậy. Chỉ hành động ghé thăm nghĩa
trang Biên Hòa, thắp nén hương cho người đã khuất. Nguyễn Lân Thắng bị một số kẻ
tự nhận là hậu duệ của quân lực VNCH chửi bới. Họ cho rằng Nguyễn Lân Thắng
không đủ tư cách để thắp hương, để bén mảng đến nghĩa trang Biên Hòa nơi những
chiến sĩ QLVNCH an nghỉ...Cho nên tôi cũng sợ khi nhắc đến những người như các
anh.
Thuyền bấp bênh
cuộc sống mơ hồ
.....................................................
Người buông
xuôi về nơi đáy nước
Người có mộng
một nấm mồ xanh.