TS.Mai Thanh Truyết
- Từ hơn 10 năm qua, mỗi lần có dịp là các Phát ngôn viên bộ Ngoại giao TC hay chính các lãnh đạo TC đều tuyên bố: “TC có chủ quyền tuyệt đối ở Biển Đông và các quần đảo liên quan, do vậy, Bắc Kinh có toàn quyền thành lập một thành phố ở Hoàng Sa và Trường Sa...”
- Từ hơn 10 năm qua, mỗi lần có dịp là các Phát ngôn viên bộ Ngoại giao TC hay chính các lãnh đạo TC đều tuyên bố: “TC có chủ quyền tuyệt đối ở Biển Đông và các quần đảo liên quan, do vậy, Bắc Kinh có toàn quyền thành lập một thành phố ở Hoàng Sa và Trường Sa...”
Chúng ta chỉ còn một con đường duy nhất là: “Hãy tìm cách đuổi Việt cộng về với Tàu cộng!” cho hợp với tâm cảnh của những Thái thú biết nói tiếng Việt.
Vì sao?
Vì ĐCSBV chính là nguyên nhân và là hậu thuẫn cho những lời tuyên
bố trên của TC. Chính họ là những thái thú biết nói tiếng Việt, làm
đại diện cho TC để cai trị đất nước Việt Nam.
Tàu cộng đang biến vùng Biển Đông từ năm 1988 trở đi, hay gọi nôm
na là đường lưỡi bò, từ vùng biển “tranh chấp” của nhiều quốc gia
như Việt Nam, Phi Luật Tân, Đài Loan, Mã Lai v.v... trở thành vùng
“chủ quyền không thể tranh cãi” của họ. TC đã âm mưu lập kế hoạch
từ trước và thực hiện tiến chiếm từng bước nhỏ. Thời gian chỉ mới
từ năm 2011 từ vụ cắt giây cáp tàu thăm dò địa chấn Bình Minh đã
leo thang tới việc thành lập cái gọi là thành phố Tam Sa và đặt bộ
chỉ huy quân sự tại đảo Phú Lâm, và mới đây nhất là đưa 50.000 tàu
cá có vũ trang xuống vùng Biển Đông đánh cá... như là vùng lãnh hải
của họ.
Các tàu đánh cá có vũ trang chính là đòn “giải ngũ” giả tạo 300.000
binh sĩ trong quân đội để “quân sự hóa” các tàu đánh cá trên.
Chắc chắn rằng khi đã ra kế hoạch tiến chiếm từng bước này thì Tàu
cộng sẽ không ngừng lại ở việc chỉ cướp cá mà thôi!
Hay hù dọa để lấy uy bằng cách hàng năm ra lịnh cấm đánh bắt cá ở
vùng biển Đông lấy lý do là để cho cá... đẻ, nhưng chính họ lại an
nhiên đánh bắt, điển hình là vừa qua, vào ngày 3/3/2017, hai tàu cá
TC đã xâm nhập vào hải phận vịnh Bắc Việt, mà chính cộng sản Ba
Đình vẫn tiếp tục rêu rao là đã đuổi được “tàu lạ” xâm nhập vào
biển Việt Nam!
2. Trước tình hình này thì Việt cộng đã làm gì?
- Kêu gọi Mỹ giúp ư?
Đảng CS Ba Đình sẽ không dám bao giờ ký những thỏa hiệp hợp tác
quân sự với Mỹ như các nước Nam Hàn, Nhật, Đài Loan hay Phi Luật
Tân vì sợ mất cái gọi là “độc quyền chính trị” và nhất quán với chính sách ba không của họ.
- Kêu gọi ASEAN giúp ư?
ASEAN là một tổ chức không đoàn kết, mỗi thành viên theo đuổi mục
tiêu riêng và toàn thể ASEAN cũng không thể chống nổi TC.
- CSVN mua vũ khí tối tân đánh TC để lấy lại biển đảo ư?
Cho dù CSVN có lấy hết ngân sách quốc gia đi mua vũ khí cũng không
đủ sức chống lại TC. Giải pháp quân sự không là lợi thế của Việt
Nam đối với TC.
- Kiện TC ra tòa án quốc tế qua Luật biển quốc tế UNCLOS 1982 ư?
Việc này chỉ là ước mơ vì trên thực tế, môi trường quốc tế chỉ là
dựa trên lý lẽ của kẻ mạnh. Chẳng có tòa án nào có đủ sức mạnh để
ép bất cứ nước nào tuân thủ luật; nếu thế thì sẽ chẳng có những
Iran, Bắc Hàn, hay tình hình rối bời ở Syria hiện tại. Cũng xin xem
gương của Phi Luật Tân kiện TC và tòa án đã xử ngày 2/7/2016 qua
thắng lợi cho Phi Luật Tân mà TC vẫn... phớt lờ không chấp nhận án
lệnh!
Nên nhớ, từ xưa đến nay, CSVN đã không bao giờ có ý định lấy lại
đất đai, biển đảo đã mất mà còn làm ngơ để Tàu cộng lấn chiếm dần
dần.
Vì sao?
Vì họ là những con người CS, không có khái niệm về chủ quyền quốc
gia, không có ý niệm về dân tộc. Tất cả, chỉ có đảng là trên hết.
Yêu nước, nghĩa là yêu đảng. Còn đảng là còn dân tộc. Đảng CSVN đã
“đánh đồng” chữ đảng và dân tộc.
Những điều này nói lên gì nếu không phải Việt cộng chính là tay sai
đắc lực cho Tàu cộng để xâm chiếm Việt Nam?
Vậy thì đã rõ ràng là nếu con dân Việt muốn giống nòi còn tồn tại
thì phải chính tay mình đuổi Việt cộng về Tàu!
3. Đuổi bằng cách nào?
- Trước hết phải nói đến một quyết tâm duy nhất. Phải xác định rạch
ròi là bổn phận đuổi Việt cộng về Tàu là nhiệm vụ của tất cả người
con Việt.
- Kế đến là phải xem xét khả năng. Khả năng của một dân tộc không
đến một cách tự nhiên mà cần phải khơi dậy tiềm năng sẵn có do lịch
sử tạo thành cho mỗi dân tộc. Đối với dân tộc Việt Nam, khả năng đó
là tinh thần chống ngoại xâm phản ảnh qua 1026 năm bị Tàu đô hộ!
- Tiếc thay, tinh thần chống ngoại xâm của dân Việt ngày nay đang
bị bụi bặm che mờ như: Nỗi sợ hãi của người dân đối với CSVN. Chính
Lm Nguyễn Văn Lý qua lá thư thứ hai ngày 8/3 đã nêu ra hai điều mà
cả người trong và ngoài nước cần suy gẩm. Đó là:
1- Quốc nội: Số ít chưa nhận ra đại họa Tàu Cộng. Trong số người dân đã nhận
thức được đại họa của Quốc Dân, thì đa số dân chúng quá ù lì thụ
động, kể cả hàng ngũ chức sắc các tôn giáo, nhân sĩ, trí thức, chỉ
thở dài thất vọng hoặc khóc, mà không biết nên làm gì.
2- Hải ngoại: Chưa tập trung vào 2 mục tiêu then chốt trong giai đoạn này là:
Chống Formosa - bảo vệ môi trường - bảo vệ Sự Sống & chống Tàu
Cộng. Suốt gần 5 ngàn năm qua, chống ngoại xâm luôn là lý do giúp
đoàn kết Quốc Dân Việt dễ hiệu quả nhất”.
Sự sợ hãi nầy đã đạt đến mức mà nhiều người sống trong xã hội Việt
Nam hiện tại được gán cho tên là “vô cảm”. Không những sợ hãi là
“sự việc bình thường ở huyện” ở trong nước, mà ngay cả ở hải ngoại,
sợ hãi cũng hiển hiện, như sợ chống cộng sẽ bị nhận diện và người
nhà ở Việt Nam sẽ bị làm khó. Thực ra sợ hãi và bất lực chỉ cách
nhau trong gang tấc và sự sợ hãi bề ngoài là phản ảnh của sự bất
lực. Ý thức và tin tưởng vào sức mạnh của chính mình và của toàn
dân thì sẽ rũ bỏ được sự sợ hãi.
- Tính ỷ lại vào người ngoài. Ỷ lại hay mất tự tin cũng xuất phát
từ cảm giác bất lực. Vì mất tự tin mà cho rằng vấn đề Tàu cộng xâm
lăng biển đảo của Việt Nam là phải do Mỹ hay quốc tế giải quyết,
còn dân Việt thì chỉ cần ngồi chờ thế giới đuổi Tàu cộng cho mình;
hay là chỉ cần đưa TC ra tòa án quốc tế là xong; hay “kiến nghị” Mỹ
dạy cho Tàu cộng một bài học! Có người còn “ngớ ngẩn” đến nỗi ra
“tuyên cáo kiến nghị (xin)” đảng CSVN hãy can đảm đứng lên đuổi Tàu
cộng hay “chỉ bảo” cho lãnh đạo CSVN biết phương cách đuổi Tàu cộng
như thế nào!
- Những trốn tránh bổn phận và trách nhiệm của một con dân như kể
trên thuộc bản chất cá nhân hay xã hội được xem như là một thuộc
tính ích kỷ, tính cục bộ quanh lũy tre làng.
Có vài biện hộ như:
- Chuyện đất nước không phải của cá nhân và mình, nếu có lo cũng
không lo nổi; chuyện đất nước để dành cho những người “có trách
nhiệm”(?);
- Hay tệ hơn nữa là nếu lo cũng vô ích thôi vì trước sau đất nước
cũng mất bởi Trung cộng qua bàn tay Việt cộng!
Ngoài ra, còn có những ý nghĩ thiếu căn bản như không phân biệt rõ
vấn đề Tàu cộng và Việt cộng: Hai vấn đề này chỉ là một mà thôi!
Để kết luận, chống Tàu là một phương cách duy nhứt để giải trừ ách
cai trị, bán nước của Việt cộng mà thôi!
15.03.2017
TS.Mai Thanh Truyếtc
__._,_.___
Posted by: "Patrick Willay" <pwillay@orange.fr>
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen