Anh Vũ, thông tín viên RFA
2015-06-18
2015-06-18
06182015-the-vn-new-wav-of-refug.mp3
Sau tám năm chờ đợi, chiều thứ Ba 25/11 vừa qua thêm 39 người
Việt cư trú bất hợp pháp tại Thái Lan đã đặt chân xuống phi trường quốc
tế Vancouver của Canada. Đây là đợt thứ nhì. Đợt đầu tiên với 28 người
đã tới Vancouver hôm 13 tháng 11, 2014.
<
Từ khi VN tiến hành cải cách về kinh tế vào năm 1986, cho dù nền
kinh tế đã phần nào phát triển. Tuy vậy trước việc chính quyền VN tiếp
tục, bóp nghẹt các quyền tự do dân chủ và tôn giáo, thì đến nay vẫn có
một làn sóng ngầm không ít những người đấu tranh tìm đường trốn khỏi VN
để xin tỵ nạn vì lý do chính trị và tôn giáo.
Cuộc sống hiện nay của họ ra sao và những người này còn sẽ tiếp tục đấu tranh hay không?
Trong bài thứ nhất, Anh Vũ sẽ giới thiệu về chặng dừng chân đầu tiên của những người tỵ nạn này ở Thái lan và Campuchia.
…Buộc phải rời bỏ quê hương
Sau khi chiến tranh VN kết thúc, do sự sai lầm trong các chính sách
chính trị và kinh tế của nhà cầm quyền cộng sản, đã dẫn đến một làn sóng
người VN lên đến gần một triệu người bỏ nước ra đi để tìm kiếm cơ hội
tỵ nạn ở nước ngoài.
Từ năm 1986, đảng CSVN phải thực hiện một cuộc cải cách kinh tế để
thoát ra khỏi bờ vực phá sản. Đời sống kinh tế trong nước có khá hơn,
cũng như sau đó các trại tỵ nạn của người Việt ở nhiều nơi trên thế giới
bị đóng cửa, các nước không còn muốn nhận thuyền nhân nữa; khi đó cuộc
khủng hoảng người tị nạn Việt nam tưởng như đã chấm dứt.
Tuy vậy ít người biết rằng từ đó đến nay, vẫn còn một làn sóng người
Việt nam tị nạn chính trị mới. Nhiều người trong số họ buộc phải bỏ nước
ra đi, mà các nước trong khu vực Đông Nam Á là chặng dừng chân đầu tiên
của họ.
Theo số liệu thống kê, hiện tại ở Thái lan đang có khoảng 950 người tỵ nạn, tương tự ở Campuchia cũng có đến gần 200 người.
Nói về lý do khiến bản thân phải chạy sang Campuchia để tỵ nạn, ông Hồ Văn Chỉnh cho chúng tôi biết:
Trước đây tôi ở tỉnh Vĩnh long, tôi đã bị chính quyền VN bắt cóc từ Campuchia đưa về VN bỏ tù. Sau khi tôi vượt ngục và trốn sang đây thì tôi bị kết án vắng mặt 17 năm, vì liên quan đến việc đấu tranh đòi quyền tự do dân chủ và đòi đa nguyên, đa đảngông Hồ Văn Chỉnh
“Trước đây tôi ở tỉnh Vĩnh long, tôi đã bị chính quyền VN bắt cóc
từ Campuchia đưa về VN bỏ tù. Sau khi tôi vượt ngục và trốn sang đây thì
tôi bị kết án vắng mặt 17 năm, vì liên quan đến việc đấu tranh đòi
quyền tự do dân chủ và đòi đa nguyên, đa đảng.”
Anh Hoàng Đức Ái một nhà tranh đấu ở Nghệ An bị truy đuổi nên buộc phải bỏ nước ra đi đến Thái lan, anh nói:
“Lý do tôi phải đến Thái lan tỵ nạn là do tôi là 1 trong 8 người ở Nghệ An đã rải truyền đơn tẩy chay cuộc bầu cử Quốc hội.”
Thân phận tỵ nạn này còn dành cho những người sắc tộc H’mông, vì bị
chính quyền đàn áp buộc họ phải từ bỏ tôn giáo mà họ tin theo. Một thầy
truyền đạo người H’mông đang tỵ nạn ở Thái lan, yêu cầu được dấu danh
tính cho chúng tôi biết. Ông nói:
Một gia đình dân tộc
theo đạo Tin Lành, từ vùng Tây Nguyên chạy sang Thái Lan xin tị nạn năm
2010. Sau đó gia đình của anh Siu A Nem và 7 người con khi đến Canada
tháng 7 năm 2014 (RFA)
“Quê quán của tôi ở VN là ở Lào cai, vì lý do ở VN tôi là một lãnh
đạo tôn giáo, đã đấu tranh cho quyền tự do tôn giáo cũng như tranh đấu
chống việc chính quyền cướp đất của cộng đồng người H’mông chúng tôi.”
Khó khăn nơi “đất khách quê người”
Những khó khăn của những người bỏ nước ra đi tìm đường tỵ nạn ở nước
ngoài khó mà kể hết, vì đối với họ tất cả đều mới lạ. Nói về những khó
khăn hiện nay, anh Hoàng Đức Ái ghi nhận:
“Khó khăn thứ nhất là về công việc, mình không có việc làm. Thứ 2
là chính quyền Thái lan họ không cho mình nhập cư, nên nếu mình ra ngoài
làm việc thì sợ họ bắt, vì nếu bị họ bắt thì chắc chắn sẽ nguy hiểm.
Thứ 3 là vấn đề ngôn ngữ, vì không có ngôn ngữ thì rất khó khăn cho
mình.”
Thầy truyền đạo người H’mông tiếp lời:
Quê quán của tôi ở VN là ở Lào cai, vì lý do ở VN tôi là một lãnh đạo tôn giáo, đã đấu tranh cho quyền tự do tôn giáo cũng như tranh đấu chống việc chính quyền cướp đất của cộng đồng người H’mông chúng tôiMột thầy truyền đạo người H’mông
“Ở Thái lan này thì cuộc sống nói chung cũng có nhiều cái khó khăn
lắm, một là mình phải cố gắng đi kiếm việc làm, song vì mình là người
sống bất hợp pháp nên người thuê mình làm họ ép giá rất là thấp. Cũng vì
Thái lan họ không ký cái Công ước Quốc tế năm 1951 để bảo vệ người tỵ
nạn, vì thế chúng tôi sang lánh nạn ở đây thì sự nguy hiểm luôn thường
trực 24/24.”
Những khó khăn thì chồng chất như vậy, song việc có được Cao ủy tỵ
nạn LHQ (UNHCR) cứu xét để cấp quy chế tỵ nạn cho những người tỵ nạn hay
không thì là cả một vấn đề lớn và cũng hết sức khó khăn. Anh Hoàng Đức
Ái khẳng định:
“Hiện tại, tình hình những người tỵ nạn ở Trung Đông hay những
người tỵ nạn ở VN cũng rất là nhiều, mà Cao ủy (tỵ nạn) ở đây thì làm
việc hết sức chậm trễ. Cho nên các hồ sơ tỵ nạn sau này càng lâu hơn vì
số người tỵ nạn ngày càng đông. Như lịch phỏng vấn của tôi cũng đã dời
lại 2-3 lần, bây giờ cũng đã hết 1 năm rồi.”
Kể cả những trường hợp đã được chấp nhận cho hưởng quy chế tỵ nạn ở
Campuchia, song quyết định đó cũng không có hiệu lực. Từ đó dẫn đến tình
cảnh những người này vẫn phải sống một cuộc đời vô tổ quốc từ nhiều năm
nay. Từ Campuchia, ông Hồ Văn Chỉnh nói với chúng tôi:
“Sau khi UN rút quân thì họ giao tôi lại cho phía Capuchia và họ
cấp cho tôi một cái giấy do Phó Thủ tướng ký, nhưng cái giấy này không
có hiệu lực gì hết. Bây giờ thì họ khong công nhận, mà họ chỉ công nhận
giấy nhập tịch thôi. Do đó hiện tại cuộc sống của chúng tôi cũng hết sức
khó khăn và ở Campuchia bây giờ chúng tôi không có tương lai gì hết.”
Tuy nhiên, ở miền đất mới đa số những người tỵ nạn vẫn không từ bỏ
công việc đấu tranh của mình, họ vẫn tiếp tục tham gia công việc đấu
tranh trong điều kiện có thể. Anh Hoàng Đức Ái bày tỏ:
“Đối với những người tỵ nạn như tôi hay một số người bạn ở đây,
hàng ngày vẫn theo dõi tình hình ở VN để tiếp tục đồng hành đấu tranh
với những người đấu tranh trong nước. Đặc biệt là đối với các bạn trẻ,
bằng những bài viết trên các trang blog.”
Hiện tại, tình hình những người tỵ nạn ở Trung Đông hay những người tỵ nạn ở VN cũng rất là nhiều, mà Cao ủy (tỵ nạn) ở đây thì làm việc hết sức chậm trễ. Cho nên các hồ sơ tỵ nạn sau này càng lâu hơn vì số người tỵ nạn ngày càng đôngAnh Hoàng Đức Ái
Thầy truyền đạo người H’mông cho chúng tôi biết hiện tại số người
H’mông tỵ nạn về vấn đề tôn giáo ở Thái lan có khoảng 350 người và ông
vẫn tiếp tục đấu tranh để bảo vệ quyền lợi cho bà con sắc tộc H’mông ở
trong nước. Ông nói:
“Tôi vẫn tiếp tục hoạt động về niềm tin tôn giáo ở đây. Trước tình
hình cộng sản VN đã ngăn cấm không cho đồng bào hoạt động tôn giáo tự
do theo ý muốn của người dân thì tôi cũng tìm hiểu các thông tin về vấn
đề này để viết các báo cáo để cho các tổ chức Nhân quyền biết, để lên
tiếng bảo vệ đồng bào H’mông của chúng tôi.”
Về nguyện vọng chung của những người tỵ nạn hầu như cũng giống nhau,
tất cả đều mong nhận được sự giúp đỡ của cộng đồng người Việt nam ở khắp
nơi trên thế giới và mong muốn nhanh chóng được đi định cư ở nước thứ
3. Ông Hồ Văn Chỉnh cho biết:
“Bây giờ cộng đồng thế giới hãy lên tiếng để giúp chúng tôi được
đi định cư ở nước thứ 3, vì chỉ có thế chúng tôi mới có tương lai cho
con cái sau này. Cho đến giờ tôi đã tỵ nạn ở đây 15 năm rồi, mà họ không
cho chúng tôi nhập tịch gì hết. Chẳng biết tương lai của chúng tôi sẽ
ra sao nữa.”
Được biết không phải chỉ có ở các nước Đông Nam Á, nhất là Thái lan
mới có những người VN tỵ nạn về các lý do chính trị và tôn giáo. Tại một
số quốc gia thuộc các châu lục khác hiện nay cũng có người tỵ nạn Việt
Nam.
Trong bài sau, mời quý vị đón nghe phần tường trình của thông tín
viên Tường An từ Paris, về cuộc sống của những người tỵ nạn đến từ VN ở
Âu châu và Úc châu.
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen