Sonntag, 25. Januar 2015

Tâm Thơ Của Một Người Canadien Gốc Việt.

                Trần Mộng Lâm
 
Bill S-219 do TNS Ngô Thanh Hải soạn thảo đã được Thương Viện thông qua chỉ chờ Hạ Viện đem ra bàn cãi đã làm dư luận các người Canadiens gốc Việt chia làm 2 phe : Một ủng hộ, một phản đối. Rất nhiều bài viết đã được gửi vào hộp thư của tôi, không rõ vì mục đích gì, nhưng đa số các thư rác tôi nhận được có nội dung chụp mũ những người phản đối việc đặt tên cho ngày 30 tháng tư là journey to freedom day là ngoan cố, là cố tình chia rẽ, là làm lợi cho CS…v.v
 
Nhiều khi lời lẽ thô tục, hằn học, nhiều khi có ý khuyên bảo, là nên ký vào Thỉnh Nguyện Thư ủng hộ, để «nâng cấp» ngày 30 tháng tư lên cấp «quốc gia». Quốc Gia đây là Canada.
 
Là người Canadien, tôi cũng hiểu đây là một sự việc đã làm mất thì giờ, giấy mực một cách vô ích, vì được chấp nhận hay không, vẫn chẳng có gì thay đổi trong cuộc sống bình thường của Canada, về kinh tế, về chính trị, hay về bất cứ bình diện nào. Tuy nhiên, vì có những bài viết có tính cách quốc văn giáo khoa thư như vậy, tôi cũng phải viết đôi hàng, là sở dĩ có những ý kiến không đồng tình với Bill S-219 , chỉ vì những lý do sau :
1)      Người Việt tỵ nạn như chúng tôi rất là «sensitive» với hai chữ«giải phóng». Trước đây, chúng tôi đã khổ với «Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam». Trong khi ở tù CS, chữ giải phóng được lập đi lập lại, như giải phóng nhân dân Miền Nam khỏi sự kềm kẹp áp bức của Mỹ-Ngụy…v.v Trong dân chúng, người ta hát : Từ ngày Giải Phóng vô đây, ăn độn dài dài….chắc mọi người còn nhớ. Bời vậy, các chữ như freedom day, liberation day….làm chúng tôi e ngại. Việt Cộng gọi ngày 30 tháng tư là «Ngày Giải Phóng», nay người Việt tỵ nạn gọi một cách chính thức là «Jouney To Freedom day» thì chúng tôi có e ngại riêng là sao mà nó mài mại nhau. Chúng tôi không có ý ẩn ý gì mà chỉ nói lên những gì chúng tôi nghĩ, và không bắt ai phải nghĩ như chúng tôi. Xin đừng chụp mũ, cũng đừng cắt nghĩa cho tôi .
 
2)      Bill S-219 có những lời giải thích của tác giả nó, là sở dĩ không còn gọi là Black April day mà đổi ra như vậy là vì ông Thủ Tướng Harper của chúng tôi thấy chữ black quá «sensitive». Thưa ông Harper,nếu ông thấy chữ «black» nên tránh, thì chữ «jouney to Freedom» cũng không nên dung để gọi ngày 30 tháng tư, vì gọi như vậy quá là mỉa mai với mấy chục triệu người Việt Nam mất Tự Do kể từ hôm đó, 40 năm về trươc. Ông nghĩ đến người khác, sao ông không nghĩ đến người như chúng tôi hiện sống tại Canada nhưng không có may mắn đến gần ông.Tuy nhiên, là Thủ Tướng Canada, tôi hiểu là ông còn có bổn phận trong và ngoài nước để bảo vệ quyền lợi Canada, nhưng cũng xin được bầy tỏ lên đây ý kiến là sự gợi ý của ông trong việc thay đổi tên này rất là không đúng chỗ và đúng lúc, riêng tôi, thì rất bị thương tổn, vì vết thương 40 năm vẫn chưa lành.Tôi hiện nay tự do nhưng đồng bào tôi chưa có Tự Do !!!
3)      Chúng tôi là dân một quốc gia tự do. Canada vẫn tôn trọng sự Tự Do Tư Tưởng, Tự Do Phát Biểu. Xin những người thấy Bill S-219 tốt, thì cứ ủng hộ, nhưng để cho những người khác được yên, đừng dậy dỗ chúng tôi phải làm gì, và tránh gì.Chúng tôi không có bài học nào để học từ quý vị.
 
4)      Lá thư này không liên quan gì đến những hảo ý của TNS Ngô Thanh Hải, chỉ không đồng ý đến phương cách làm việc thôi. 
                Trần Mộng Lâm

Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen