Cuộc
chiến giữa một bên là Quốc Gia và một bên là Cộng Sản đã kết thúc 38
năm nay. Tiếng súng trên chiến trường không còn. Nhưng tiếng bút trên
khắp văn trường vẫn còn vang vọng. Bởi vì tư tưởng, con người của Quốc
Gia , dân tộc ngày càng được tôn trọng và đón nhận rộng rãi , dần được
bạch hóa sau nhiều năm bị cộng sản “ngậm máu phun người’. Ngược lại,
Cộng sản để có thể nắm quyền cũng tìm mọi cách từ chống đối thẳng thừng
đến việc dùng mưu mô chước quỷ để lừa gạt nhân dân. Cuộc chiến bằng bút
đến hôm nay càng khốc liệt hơn vì cộng sản đã gần đến lúc diệt vong,
chúng đang “chó chạy đường cùng” để cố vớt vát hi vọng tại vị , hạ cánh
an toàn. Chính vì vậy, tác giả trên quan điểm của một người xuất thân từ
gia đình , anh em,bạn bè là cộng sản. Nhưng tác giả không bao giờ chấp
nhận cộng sản sẽ nói rõ vài quan điểm của tác giả trong một số vấn đề
hậu 30/4 và tương lai.
Hận thù
Đảng
cộng sản và đội ngũ tuyên truyền của mình luôn cho rằng còn sự hận thù
nam bắc , thế lực thù đich với Việt Nam để chia rẽ sự đoàn kết đấu tranh
cho dân chủ tự do. Tôi xin nói rõ trong bài này để bạn đọc thấy bản
chất thâm độc của cộng sản .
Tại
sao lại hận thù ? Như tôi đã nói, luật nhân quả là điều mà tôi thấy rõ
ràng ở đây. Hận thù chỉ sinh ra khi có tội ác. Tôi xin hỏi đảng cộng sản
và những ai còn bi đảng cộng sản còn lừa bịp . Ai là người gây ra cuộc
cải cách ruộng đất ? Ai là người bóp chết văn sỹ yêu nước thông qua vụ
án xét lại và nhân văn giai phẩm? Ai đẩy mấy chục triệu thanh niện Nam,
Bắc tới cái chết vô nghĩa? Ai đầy đọa, bức hại hàng triệu quân dân miền
Nam? Ai đẩy hàng triệu người ra biển để làm mồi cho cá mập ? Ai thảm sát
5000 đồng bào Huế ??? Rất nhiều tội ác của cộng sản mà chúng ta đã biết
và rồi sẽ biết . Vậy tại sao những người có thân nhân chết oan uổng
trong những cái “ai” đó không có quyền hận thù? Tội ác của cộng sản cao
hơn núi Trường Sơn, nhiều như nước Biển Đông , tại sao nạn nhân của nó
không có quyền hận thù.
Hận
thù cũng là quyền của con người ! Vì sao? Con người tự do có quyền yêu,
ghét và hận cái gì đó. Tại sao có người vẫn cho rằng hận thù là sai
trái. Chỉ có điều xử lý hận thù thế nào, ở dưới phần “Tương lai” tôi sẽ
trình bày. Bây giờ , nếu người nhà của công an, an ninh hay các bạn trẻ
đang kêu gọi xóa bỏ “hận thù “ kia mà bị cộng sản thực hiện một trong
các tội ác nêu trên thì liệu có ai dám kêu “Xóa bỏ hận thù không “? Đừng
kêu những điều vô nghĩa vì bản thân mình cũng không làm được nếu mình
là họ. Trước khi nói, hãy đặt mình vào địa vị của các nạn nhân,thân nhân
nạn nhân, các bạn sẽ hiểu có thể bỏ hận thù hay không. Chúng ta là nạn
nhân của cộng sản, chúng ta có quyền được Hận Thù. Nếu xóa bỏ Hận thù
một cách chung chung theo kiểu kêu gọi của cộng sản chẳng khác nào
chuyện một tên ăn cướp vào nhà người ta cướp rồi bắt nạn nhân phải “xin”
không hận thù. Thật vô lý !
Hận thù giữa ai với ai ?
Thực
tế chẳng có hận thù nam bắc , cũng chẳng có hận thù giữa “thế lực thù
địch” và nhân dân Việt Nam. Tất cả chỉ là đòn tuyên truyền và định hướng
dư luận láo khoét của cộng sản. Thực tế, hận thù ở đây là giữa :Nhân dân Việt Nam không cộng sản và Cộng sản.
Nhân dân Việt Nam không cộng sản sau 80 năm bị đọa đày dưới ách cộng
sản đã không còn quyền con người (Hội họp về quyền con người bị bắt, bị
đánh), cũng không còn đất nước vì như chúng ta biết cộng sản Việt Nam
đã, đang và sẽ dần dần giao lại toàn bộ Việt Nam cho Trung cộng. Vậy thì
chỉ nhân dân Việt Nam không cộng sản hận thù sự ngu dốt, độc tài, ác
nhân của cộng sản mà thôi. Rõ ràng chỉ có một ranh giới duy nhất giữa
cộng sản và người dân. Không thể có chuyện mập mờ hàng hai, hàng ba với
loài quỷ được.
Hòa giải
Cứ
gần đến 30 tháng 4, hay khi bị các phong trào quần chúng dâng cao, đảng
cộng sản lại giở trò. Họ dùng hơn 700 tờ báo của họ và thậm chí cả một
bầy dư luận viên xâm nhập vào lề dân với luận điệu chữa ngượng, mị dân: Cần Hòa hợp, hòa giải.
Xin
nói rõ quan điểm của tôi như sau. Hòa hợp hòa giải là điều không tồi.
Nhưng hòa hợp , hòa giải thế nào và ai hòa hợp , hòa giải với ai? Như
phần trên tôi đã nói, cho đến bây giờ nhân dân Việt Nam không cộng sản
là một khối thống nhất. Bởi vậy nếu muốn hòa giải thực sự thì đảng cộng
sản phải hòa giải với nhân dân Việt Nam chứ không phải là hòa giải giữa
những người liện quan đến VNCH và những người không liên quan đến VNCH.
Trò hề của cộng sản là đánh tráo khái niệm nhằm mục đích lừa bịp.Cộng
sản nói rằng: Cần hòa giải dân tộc. Nhưng thực chất dân tộc Việt là Một,
chẳng có gì khác biệt nam bắc, trong nước, ngoài nước, có liên quan đến
VNCH và không VNCH. Dân tộc Việt không cần hòa giải mà chỉ là nếu có
thì cộng sản phải hòa giải với nhân dân Việt Nam. Ngày nay người dân
Việt Nam đã hiểu thực chất VNCH không phải là “ngụy quân, ngụy quyền”
như cộng sản tuyên truyền. Ngược lại, thân nhân và những người liên quan
đến VNCH cũng thừa hiểu không phải ai cũng là cộng sản cả. Bởi vậy nhân
dân Việt nam dù VNCH hay không cũng là một khối , cộng sản là một khối.
Cho đến nay, sự khác biệt tư tưởng, hành động và tư duy chỉ còn ở hai
khối này. Những ai còn đi hàng đôi hàng hai nên phải chọn cho mình một
Khối duy nhất: Hoặc chính nghĩa quốc gia, hoặc cộng sản. Không thể có
chuyện “gió chiều nào, che chiều đó” được.
Vậy
nếu như thế, hòa giải phải thế nào ? Nếu đảng cộng sản muốn hòa hợp hòa
giải với những người dân Việt Nam thì trước hết họ phải buông dao,
buông súng, thả những tù nhân lương tâm mà họ cho là “thế lực thù địch”,
trả lại quyền phản biện chính đáng cho chúng tôi và không đàn áp nhân
dân nữa. Nếu làm được những điều này, đó mới là điều kiện cần cho tiến
trình hòa giải. Điều kiện đủ còn sau nữa chưa cần bàn tới . Sở dĩ tôi
chỉ cần nêu điều kiện cần thôi vì tôi biết chỉ bằng ấy điều kiện thì
đảng cộng sản cũng không làm được. Vì bản chất của cộng sản là khát máu
và độc tài. Họ không bao giờ chấp nhận bỏ điều 4 hiến pháp thì làm sao
mà hòa hợp, hòa giải được. Tất cả những từ ngữ bóng bẩy đó chỉ là một
trò lừa gạt nhân dân không hơn không kém. Chuyện hòa hợp hòa giải của
cộng sản tưa như câu chuyện tên cướp cầm dao cướp của nhân dân như đã
nói ở trên rồi khi cướp xong hắn quay lại: hòa giải nhé, xong nhé…! Như
vậy, nếu cộng sản muốn hòa giải hãy làm những điều kiện cần như tôi vừa
nêu và phải xin lỗi nhân dân. Tuy nhiên, cá nhân tôi không tin có điều
đó. Cộng sản không bao giờ biết hối hận và sửa sai. Bởi vì cộng sản là
một thứ chủ nghĩa, một thứ tà đạo vô thần không trái tim mà cũng chẳng
tình người.
Tương lai
Như trên đã nói, hận thù là một điều đương nhiên phải có của những nạn nhân cộng sản với cộng sản. Đó là sự hận thù chính đáng.
Tuy nhiên, những ai còn đứng giữa hai làn “Dân” và “Đảng “ cần biết
rằng. Những người là nạn nhân cộng sản hận thù cộng sản nhưng bằng lòng
hận thù của một kẻ nhân bản. Sẽ chẳng có cuộc tắm máu cộng sản, sẽ chẳng
có nhà tù nào xảy ra như cách cộng sản đã đê tiện trả thù quân dân cán
chính VNCH vì chính chúng tôi đang lên án quá khứ khát máu của cộng sản.
Hơn thế nữa, tương lai của một đất nước Việt Nam sau này là một đất
nước dân chủ, tự do và văn minh, con người không thể làm những điều cộng
sản đã làm. Và hơn cả, nhân dân chúng tôi là những người có Phật, có
Chúa. Chúng tôi tin vào luật nhân quả, vào Chúa nhân ái. Chúng tôi không
vô thần như cộng sản, chúng tôi có trái tim của một con người chứ không
phải trái tim của một con thú như cộng sản.
Ngày
hôm nay, chúng tôi- những người đang đấu tranh cho dân chủ, tự do tại
Việt Nam đang lật lại những trang sử đã qua để cho thấy tội ác của cộng
sản và lật tảy các chiêu trò bịp bợm của chúng. Vạch trần bộ mặt của
cộng sản không phải là hận thù, cũng không phải là thành kiến mà là nói
lên sự thật. Và có chăng,nếu là hận thù cũng là chính đáng.Tôi
xin mượn lời của người anh hùng Hồ Ngọc Cẩn để nhắn tới ai đó còn cho
rằng chúng tôi sẽ trả thù cộng sản man rợ như cộng sản đã làm với nhân
dân Việt Nam “ Nếu chúng tôi thắng các anh (cộng sản) trong cuộc
chiến này, chúng tôi không đối xử với các anh như các anh đối xử với
chúng tôi”. Khi công lý và tự do chiến thắng hung tàn, công lý sẽ xét xử tội ác của cộng sản minh bạch và công bằng nhất.
Tương
lai của Việt Nam không thể có cộng sản . Lý do là hơn 80 năm nay cộng
sản đã gây bao nhiêu tội ác cho nhân dân Việt Nam . Cộng sản không hề
hối cải mà vẫn đang dùng lực lượng công an, an ninh để đàn áp nhân dân
Việt Nam. Quá khứ cũng chỉ ra rằng cộng sản luôn lật lọng như kiểu: Mặt
trận giải phóng miền nam, ký hiệp đinh Paris rồi xé ngay tức khắc… Như
vậy sẽ là nguy hiểm nếu không khai tử tên đồ tể độc tài và để cho những
biến tướng của chúng gây nguy hại cho nền dân chủ sau này. Hãy nhìn vào
nước Nga hiện tại để thấy điều ấy.
Quan
trọng hơn cả, trong một sân chơi dân chủ, đảng phái nào không có tự do,
không tôn trọng quyền con người sẽ phải loại bỏ. Đảng cộng sản từ khởi
thủy cho đến nay vẫn thế. Như vậy đảng cộng sản không thể nào được trong
xã hội dân chủ- cần phải loại bỏ nó.
Kết luận :
Đảng
cộng sản như một con vi trùng độc, như một loài cỏ dại, như một thứ ác
quỷ của nhân loại và chúng ta cần phải đánh đổ chúng mới có thể có tự do
cho nhân dân Việt Nam. Với tư cách một người dân Việt Nam, tôi không
chấp nhận bất cứ một vai trò nào của cộng sản trong nền chính trị sau
này và tôi tin rằng rất nhiều người đồng ý với tôi điều đó. Hãy học cách
Châu Âu đã và đang làm là đưa tư tưởng cộng sản và đảng cộng sản ra
ngoài vòng Pháp luật. Cuộc chơi dân chủ ở Việt Nam sau này không thể có
bóng cộng sản tồn tại.
Chính
vì vậy, ngay từ bây giờ chúng ta cần đoàn kết những ai đi cùng một lề
đó là lề Dân. Chúng ta sẽ đấu tranh tới cùng với lề Đảng. Và quan trọng
hơn, chúng tôi cũng sẽ không chấp nhận bất cứ ai đi ở giữa đường, gió
chiều nào che chiều ấy. Những người đó vì một lý do kinh tế, quyền lợi
hay chính trị có những hành động, phát ngôn nước đôi là những người đáng
khinh bỉ. Vì sao ? Vì chúng tôi là những người chiến đấu chống cộng sản
không bao giờ chấp nhận những kẻ lá mặt lá trái. Những ai cho rằng quá
khứ cộng sản có công, ngày nay mới sai lầm cần nhìn lại thực sự bản chất
của sự việc lịch sử để thấy rõ mình bị cộng sản lừa bịp ra sao. Muốn
nhân dân chúng tôi tin tưởng, những người đang đứng giữa đường cần dứt
khoát đoạn tuyệt với quá khứ sai lầm đi theo cộng sản và mạnh mẽ lên án
cộng sản. Và tôi mong rằng, những người đó cần phải chọn cho mình một
lề, lề của lẽ phải đó là: lề Dân Tộc !.
Đặng Chí Hùng
Viết lần đầu 14/05/2013
Chỉnh sửa 20/11/2014
Viết lần đầu 14/05/2013
Chỉnh sửa 20/11/2014
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen