Mittwoch, 1. Januar 2014

Những ý kiến về việc trở về Việt Nam của “nghệ sĩ” Đính Hùng


Những ý kiến về việc trở về Việt Nam của “nghệ sĩ” Đính Hùng
Cao Lân
Vừa qua, trên các diễn đàn, nhiều người đã được nghe và nhìn thấy cuộc phỏng vấn của ông Bùi Dương Liêm với “nghệ sĩ” Đính Hùng.
Cao Lân tôi cũng vậy, nghĩa là đã theo dõi hết cuộc phỏng nói trên. Sau đó, tôi lại nhận được những ý kiến khác về sự trở về “thăm mẹ bị bệnh nặng” của ông Đính Hùng.
Trước hết, người viết xin trích lại  hai ý kiến của  Mũ xanh Delta81BCND và của TS Hồng Lĩnh như dưới đây:
From: Thanphong Delta81 <delta81bcnd@gmail.com>
Rất đồng ý với những điều TS Hồng Lĩnh đưa ra. Trong câu chuyện của ông Đinh Hùng không có gì là mới lạ cả, việc CSVN có những hành động khủng bố trên nhiều phương thức không phải hôm nay mới xảy ra mà nó đã có từ khi đãng CS ra đời do tên Hồ chí Minh một tội đồ của dân tộc đem vào cài xới đất nước Việt Nam. Rất tiếc là ông Đinh Hùng chưa tỉnh giấc mặc dù ông đã hứng chiụ 6 năm tù “cải tạo” dưới một chế độ phi nhân đầy thú tính. Càng tiếc hơn là ông Đinh Hùng lại là một sĩ quan QLVNCH, những lời tuyên thệ nơi Vũ Đình Trường vào tháng năm ngày trước đó ông đã vội quên cũng chỉ vì những lý do trong muôn ngàn lý do khác khi ông không còn coi liêm sĩ làm người là hệ trọng. Đây chỉ muốn nói đến vai trò của người quân nhân QLVNCH thôi chứ chưa nói đến việc sinh hoạt trong cộng đồng của ông Đinh Hùng.

Xót xa thay cho những lời nói đầy vẽ hào hùng của ông Đinh Hùng trong phần phỏng vấn do ông Bùi Dương Liêm thực hiện, ông Đinh Hùng không một chút nào ngại miệng khi ông nói đến ba niệm từ Tổ-Quốc, Danh-Dự, Trách Nhiệm của một người quân nhân VNCH. Thật ra nếu như ông Đinh Hùng hiểu và coi trọng ba niệm từ Tổ-Quốc đã giao cho thì không một lý do nào ông Đinh Hùng đệ đơn xin kẻ tội đồ của dân tộc (Sứ quán CSVN) cấp Visa cho ông về VN thăm gia đình (sẳn dịp đón giao thừa để vui Xuân) trước bao nỗi thống khổ ngút ngàn của dân tộc!
THỬ HỎI : Nếu như bọn CSVN tại phi trường không làm khó dễ gì ông trong chuyến đi của ông vừa rồi thì liệu khi trở lại Hoa Kỳ, một đất nước đã cưu mang những người tỵ nạn như ông, ông Đinh Hùng có can đảm lên đài để tố cáo những hành động khủng bố của bọn CSVN hay không ? Ông có bày tỏ lòng uất ức hay nỗi thương tâm của ông khi ông nhìn thấy trên quê hương VN yêu dấu đó còn ại biết bao nhiêu những người kém may mắn hơn ông đang dở sống, dở chết trong một nhà tù lớn đầy oan nghiệt hay không ? Hay ngược lại khi trở về Hoa Kỳ ông sẽ nín thinh, im lặng hầu để ông còn có dịp đi về VN thêm vào những lần khác với cùng một lý do.
HẾT Ý.
Mỉa mai thay chứng từ tỵ nạn
Mảnh giấy kia hết hạn từ lâu
Bao năm qua một số cúi đầu
Không hổ thẹn chầu xin nhập cảnh
Bẩm thưa bác độ này con rảnh
Xin được về thăm lại quê xưa
Thôn con có những luống dừa
Kính dâng biếu bác không chừa một cây
Nực cười cho lũ thơ ngây
Phản quân hại nước tội này khó tha
Mai kia chẳng có đâu xa
Cộng nô gục ngã loại này chạy đâu.
 Mũ xanh Delta81BCND.
Kế đến là ý kiến của TS Hồng Lĩnh:
Câu chuyện anh Đính Hùng chứa nhiều yếu tố quan tâm
TS Hồng Lĩnh
1.- Khi một người đã liều chết trốn khỏi CSVN để tị nạn và nay về VN, họ luôn trưng bày một lý do để biện hộ hay biện minh việc trở về của họ. Dầu là lý do nào đi nữa, họ cố quên đi lời thề lúc ký giấy xin tị nạn: “Không trở lại chốn đã bỏ ra đi”. Anh Đinh Hùng vi phạm đều ký kết trên: Hạ cấp tinh thần thỏa uớc di cư của năm 1951 và cố nuốt lời cam kết.
2.- Anh Đinh Hùng là một cựu quân nhân và anh đã đi tị nạn. Nay anh bảo là anh không ngờ CSVN đối xử như vậy. Sự kiện ấy chứng tỏ anh Đình Hùng chưa biết hay không muốn biết CSVN là thứ gì! Thật đáng đời cho anh là phải đợi CSVN cho một bài học nhắm thẳng vào cá nhân mới biết.
Phải nghiêm khắc với anh Đinh Hùng. Xem chuyện chống cọng là một trò chơi hay là câu chuyện của kè khác.
Nếu chống thật, anh đã không về VN dầu cho bất cứ lý do nào đi nữa. Dầu anh Đinh Hùng tự nhận là một nghệ sĩ đi nữa.
3.- Hồi VNCH, có một người di cư vào Nam và mẹ ở lại ngoài bắc. Anh nầy vào Nam và được một chức quan trọng tại Bộ Ngoại Giao.
 Bọn CSVN làm áp lực  bà mẹ ngoải bắc bắt bà biên thơ cho người con ấy: “ Con phải giúp họ hay phải thỏa mãn các yêu cầu của CSVN, nếu không, họ sẽ giết mẹ”. Vì lời kêu van ấy, ông ấy chấp nhận làm nội gián cho CSVN và chuyển cho chúng một số tài liện liên quan tới anh ninh. Tuy sau đó ông tà bị bắt.
Câu chuyện của anh Đinh Hùng không khác câu chuyện ấy: Vì mẹ bị đau nên chấp nhận phải quên cái ký kết cũng như mục tiêu của di cư lánh nạn CSVN. Anh Dình Hùng có thể phản bội khi có một lý lợi lộc cá nhân hay liên quan tới tình cảm riêng tư cá nhân.
4.- Nếu tất cả mọi người làm như anh Đinh Hùng, thời di cư tránh CSVN còn ý nghiã nào nữa không? 
5.- Trong câu chuyện của anh Đinh Hùng. Bọn CSVN thắng từ đầu tới cuối:
5.1.- Bọn CSVN qua anh Đinh Hùng muốn chứng minh: “Mấy ngưởi tị nạn chẳng có lý tưởng nào cả. Luôn hành động vì lợi ích cá nhân. Bất chấp tất cả, ngay cả lý tưởng di cư lánh nạn”. Chính cái lý tưởng nầy đã làm cho bao người phải rưng lệ trong việc dang tay đón nhận người tị nạn CSVN.
5.2.- Qua việc anh Đinh Hùng nói trên trên đài TV, CSVN dùng anh để gửi một thông điệp ra hải ngoại: “Muốn về VN du hí hay vì tình cảm gia đình, thời không được chống cọng”. 
5.3.- Con người VN có tính ích kỷ cá nhân. Hễ cái gì lợi cho cá nhân là làm ngay. Nên thông điệp kể trên sẽ có sức làm tê liệt các họat động chống cọng. Vì hầu hết các người tị nạn đã mất trí nhớ hồi ra đi và nay lại muốn về VN. Thiếu gì lý do để biện hộ hay biện minh. Cho nên thông điệp của CSVN nhờ anh Đinh Hùng chuyển ra sẽ có sức công phá việc chống cọng.
KẾT LUẬN:
1.- Anh Đinh Hùng cư xử không đúng trong tư thế di cư lánh nạn. Nếu lý do thương mẹ là quan trọng nhất. Sao không ở lại với mẹ mà lại di cư lánh nạn? Và các người không về không thương cha mẹ họ hay sao? Anh Đinh Hùng tuyên bố: “ Tôi đâu dấn thân như mấy người lập đảng đấu tranh. Tại sao CSVN lại cư xử với tôi như vậy”. Như vậy chứng tỏ cái “tư duy” chống cọng là việc của kẻ dại dột hay sao? Đinh Hùng ích kỷ.
2.- CSVN đang cám ơn anh Đinh Hùng đã chuyển ra hải ngoại bức thông điệp của CSVN: Từ nay bất cứ ai muốn về VN sẽ hết chống cọng”. Tuyệt vời phải khen VC đa mưu và anh Đinh Hùng tự đóng vai trò chuyễn hai thông điệp của CSVN.
3.- Anh Đinh Hùng phản lại tinh thần tị nạn CSVN. Sự phản bội ấy đã bị chính cái tinh thần ấy sửa phạt vì phản bội qua tay CSVN. Cái nầy phải biết ơn CSVN đã sửa phạt anh Đinh Hùng đúng mức. 
4.- Anh Đinh Hùng phản bội tinh thần ấy. Anh nên làm HARAKIRI để chứng tỏ là anh có tinh thần võ sĩ của người Nhật. Xin Cám ơn anh Đinh Hùng, nếu anh  giám làm HARAKIRI! 
4.- Sự phản bội nầy không thể biện hô với bất cứ lý do nào.
TS Hồng Lĩnh
o0o
Và bây giờ, là ý kiến của Cao Lân tôi. Tôi đồng ý với cả hai ý kiến trên của  Mũ xanh Delta81BCND và của TS Hồng Lĩnh. Riêng tôi, là một quân nhân Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa. Sau ngày Quốc Hận, 30/4/1975, tôi cũng đã phải nếm mùi tù “cải tạo” của đảng CSVN. Sau khi ra tù, rồi ra hải ngoại tỵ nạn Cộng sản. Kể từ đó, cho đến nay, và tôi sẽ không bao giờ trở về Việt Nam khi đảng cộng sản còn nắm quyền cai trị trên đất nước chúng ta. Là một Sĩ quan QLVNCH, tôi luôn khắc ghi: Tổ Quốc-Danh Dự-Trách Nhiệm cho đến giây phút cuối của cuộc đời mình, không bất cứ một lý do gì làm cho tôi thay đổi.
Trở lại với câu chuyện của “nghệ sĩ” Đính Hùng đã kể với ông Bùi Dương Liêm. Khi nghe qua, thì trước hết, phải nói rằng, ông Đính Hùng cũng là một Sĩ quan QLVNCH, từng ở  06 năm trong tù “cải tạo” của CS, mà lại không biết gì về Cộng sản ư? Đâu rồi, những lời lừa gạt, dối trá “10 ngày học tập cải tạo”; nhưng rồi ngay chính ông Đính Hùng đã ở tù tới 06 năm, còn vô số các Sĩ quan khác phải ở tù “cải tạo” đến trên dưới 10 năm, hoặc gần 20 năm nữa!
Tuy nhiên, tôi cũng phải nói thêm rằng, đảng Cộng sản VN đã từng nhiều lần lừa gạt những người Việt tỵ nạn Cộng sản tại hải ngoại, mà ông Đính Hùng là một trường hợp đã cho mọi người biết, vì chẳng riêng “nghệ sĩ” Đính Hùng, mà bất cứ ai, nếu không muốn cho họ về nước, thì không được lừa gạt họ, để họ phải tốn tiền mua vé máy bay về nước, rồi bị đuổi trở ra hải ngoại, lại còn cho vợ ông “nhập cảnh”, để cho cả hai vợ chồng của ông rơi vào cái tròng “khủng hoảng tinh thần”; điều đó, không chấp nhận được. Thế nhưng, chính ông Đính Hùng đã muốn về nước khi đảng Cộng sản vẫn còn cai trị đất nước, mà chẳng phải riêng ông, vì mọi người ai cũng biết những cảnh bắt bớ, tù đày, bỏ tù những người yêu nước, vô tội. Như vậy, là một Sĩ quan, từng ở tù “cải tạo” 06 năm, mà không biết gì sao? Hay ông Đính Hùng cho rằng đảng CSVN đã “canh tân, đổi mới?”!!!
Về “hoàn cảnh mẹ đau nặng nên phải về thăm” như ông Đính Hùng đã nói, thì khi mới nghe qua, có lẽ đa số sẽ thông cảm “vì chữ hiếu” của ông Đính Hùng, hoặc xa hơn nữa, có thể ông Đính Hùng và một số người khác có thể đem câu chuyện “Từ Thứ quy Tào”, để biện minh cho việc về nước Việt Nam Cộng sản của mình.
Nhưng, nên nhớ, nếu đem câu chuyện “Từ Thứ quy Tào” ra, thì cần phải biết Từ Thứ có tròn được chữ hiếu với mẹ hay không? Tác giả  Mũ xanh Delta81BCND  đã viết: Và các người không về không thương cha mẹ họ hay sao?”
Câu trả lời, là không có người con nào mà không biết thương cha, nhớ mẹ cả. Vì vậy, đừng nên đem những chuyện “hiếu thảo” ra để biện minh cho việc “cô Thắm về làng”. “Nghệ sĩ” Đính Hùng còn nói rằng, Việt cộng có giữ hình chụp của ông trong lần sinh hoạt cộng đồng nào đó, và cũng có giữ hình vợ của ông mặc áo dài cờ vàng, vì vợ ông là “Phụ nữ cờ Vàng”.
Câu chuyện ông Đính Hùng đã kể, không khiến cho tôi lấy làm lạ, vì tôi nhớ lại, ngày xưa, lúc còn CSVN còn bị “lệnh cấm vận”, thì mỗi năm, vào ngày Quốc Hận 30/4, thì có rất đông người tham dự các cuộc biểu tình chống Cộng sản cướp nước Việt Nam Cộng Hòa, tước đoạt nhân quyền, tự do của đồng bào trong nước…, nhưng sau khi được Hoa kỳ “bỏ lệnh cấm vận”, thì người Việt tại hải ngoại đã lũ lượt kéo nhau về nước, nên những cuộc biểu tình sau đó đã thưa dần, chỉ còn một số ít người tham dự, vì họ sợ bị Việt cộng giữ được hình ảnh đi biểu tình của mình, và để họ còn tiếp tục về nước thêm nhiều lần nữa!
Qua câu chuyện này, tôi rất đắc ý với TS Hồng Lĩnh hai câu sau:
“1. Qua việc anh Đinh Hùng nói trên trên đài TV, CSVN dùng anh để gửi một thông điệp ra hải ngoại: “Muốn về VN du hí hay vì tình cảm gia đình, thời không được chống cọng.
“2. CSVN đang cám ơn anh Đinh Hùng đã chuyển ra hải ngoại bức thông điệp của CSVN: Từ nay bất cứ ai muốn về VN sẽ hết chống cọng”. Tuyệt vời phải khen VC đa mưu và anh Đinh Hùng tự đóng vai trò chuyễn hai thông điệp của CSVN.”
Mặt khác, còn phải nói thêm: có những kẻ đã và đang “đao to búa lớn” chửi Việt cộng, chửi từ Hồ Chí Minh trở xuống cho đến những tên cộng sản cấp thấp. Thế nhưng, lại được đảng CSVN cho về nước một cách hoàn toàn tự do, được đi đến thăm viếng, ăn chơi… nhiều nơi tại Việt Nam, rồi an toàn trở ra “chửi” Việt cộng tiếp, điều đáng lưu ý là họ không chỉ về nước một lần thôi đâu, mà còn nhiều lần nữa kìa!
Tới đây, người viết xin lại trở lại với chuyện “chữ hiếu, thương cha nhớ mẹ” như tác giả Mũ xanh Delta81BCND đã viết: “Và các người không về không thương cha mẹ họ hay sao?”.
Và để trả lời về “chữ hiếu”, thì nhân đây, Cao Lân tôi xin chép lại một bài thơ  có tên là: “Lệ Xuân” của nhà báo, nhà thơ Thế Huy. Bài thơ ấy như sau:
“Lệ Xuân
Tết đến nơi nào rộn pháo Xuân,
Paris mây xám, tuyết rơi buồn.
Sông Seine lờ lững ngày Đông giá,
Tê tái lòng tôi, lạnh buốt thân.
Tôi đứng nơi này vọng cố hương,
Bên bờ xa tắp Thái Bình Dương.
Người  thân cách trở ngàn xa ấy,
U ám, âu sầu, bao xót thương!
Tôi nhận tin qua chuyện nát lòng,
Cha già, Mẹ ốm khóc chờ mong.
Bao năm xa cách niềm nhung nhớ,
Mẹ suốt ngày đêm luôn ngóng trông!
Mẹ hỡi! Con đành lỗi đạo thôi,
Niềm đau, hận tủi ngất mây đồi.
Cho con sống trọn đời trung nghĩa,
Chữ hiếu, nghìn năm môi mím môi!
Con chết,  xin người thiêu xác khô,
Gửi về bên Mẹ, rắc quanh mồ.
Cho con chuộc lỗi không về nước,
Đứng cạnh bên Người như ước mơ!
Tết đến làm con thêm xót xa,
Đau thương vong quốc kẻ không nhà!
Cho con khóc ngất hầu vơi lệ,
Đất nước mà con luôn thiết tha.
Dù sống một giây với kẻ thù,
Lòng con nghẹn uất đến ngàn thu.
Con đòi công lý cho người chết,
Con hận muôn đời quân Ác - Ngu!”
Thế Huy Paris
Đến đây, tôi tự thấy cần phải nói rõ, tác giả bài thơ là một Sĩ quan QLVNCH, người vượt thoát khỏi chế độ CSVN sau ngày 30-4-1975, và tác giả cũng có Cha và Mẹ bị kẹt lại Việt Nam. Thế nhưng, khi thân phụ bị tù Việt cộng, rồi bị bệnh qua đời, cũng như khi mẫu thân bị bệnh nặng trước khi tạ thế; nhưng tác giả đã quyết liệt không về nước, và cũng cần nói thêm, tác giả là một người đã thành công nơi xứ người, có công ăn việc làm vững chắc, nhà cửa cho thuê, vì e rằng, có thể có người sẽ cho rằng: “Thế Huy vì không có tiền về Việt Nam nên nói dóc”.
Và để tạm kết bài này, một lần nữa, tôi nhấn mạnh rằng: Những người đã và sẽ về Việt nam trong lúc đảng Cộng sản vẫn còn dùng bạo lực, khủng bố để cai trị đất nước, thì đừng bao giờ nói đến chuyện “đấu tranh chống cộng”, vì chỉ có những kẻ ấu trĩ mới tin là họ “đấu tranh chống chộng”. Bởi, chống Cộng thật thì không về nước; Về nước thì không chống Cộng thật!
Anh quốc, 29/12/2013
Cao Lân

Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen