Barbara Walters viết về Jane Fonda :
Tuần này, đã 3 lần Jane Fonda nói về cuốn sách mới của bà ta ... và về bà ta vẫn cảm thấy khỏe mạnh vô cùng ở lứa tuổi 70.... Bà ta vẫn không biết những gì bà ta đã làm sai.... Cuốn sách của bà đáng lẽ ra không nằm trong liệt kê sách bán chạy nhất nếu nhiều người biết rõ được lý lịch đã phản bội tổ quốc của bà ta như thế nào.
Cám ơn tất cả. Nhiều người đã chết ở Việt Nam cho tự do của chúng ta. Lúc đó tôi đã không thích Jane Fonda và giờ đây tôi cũng chẳng thích bà ta. Bà ta có thể sống cuộc sống hiện tại của bà ta cách nào bà ta muốn và có lẽ bà ta có thể quên đi quá khứ, nhưng chúng ta KHÔNG CẦN PHẢI đứng bên lề mà không bình luận gì và nhìn thấy bà ta "được vinh danh" như là một "Người đàn bà của thế kỷ." (Tôi nhớ kỹ điều này). Với những ai đã phục vụ và/hoặc đã chết... ĐỪNG BAO GIỜ THA THỨ CHO MỘT TÊN PHẢN BỘI. BÀ TA QUẢ THỰC LÀ MỘT TÊN PHẢN BỘI!! Và giờ đây Tổng thống Obama muốn tôn vinh bà ta !!!!
NẾU QUÍ VỊ CHƯA TỪNG CHUYỂN TIẾP BẤT CỨ ĐIỀU GÌ TRONG ĐỜI QUÍ VỊ, XIN CHUYỂN TIẾP BÀI NÀY ĐỂ MỌI NGƯỜI SẼ BIẾT! MỘT TÊN PHẢN BỘI SẮP ĐƯỢC VINH DANH. XIN CHUYỀN BÀI NÀY ĐI KHẮP NƯỚC Mỹ.
Bài này dành cho mọi trẻ em sinh vào những năm 70 và sau đó không còn nhớ, và đã không phải mang gánh nặng mà cha mẹ và anh chị họ đã phải mang. Jane Fonda sắp được vinh danh như là một trong "100 người Đàn bà của Thế kỷ."
Barbara Walters viết: Không may là, nhiều người đã lãng quên và còn không biết bao nhiêu người khác chưa từng biết làm sao cô Fonda đã phản bội không chỉ ý thức hệ của đất nước chúng ta mà còn rõ nét đã phản bội các người đàn ông đã phục vụ và hy sinh trong Chiến tranh Việt Nam.
Phần một của bài này là về một phi công F-4E. Tên của phi công là Jerry Driscoll, một chiến binh đơn vị River Rat. Năm 1968, nguyên Chỉ huy trưởng Trường Thoát hiểm Không quân Mỹ là một tù binh ở Hỏa Lò Hà Nội, "Khách sạn Hilton Hà Nội."
Bị kéo lên từ một hố bẩn thỉu của ngục cá nhân, bị tắm rửa, cho ăn, và bắt mặc một bộ đồ ngủ sạch, ông được lệnh mô tả cho một khách Mỹ "hoạt động cho hòa bình" đến thăm viếng, cách "đối xử khoan hồng và nhân đạo" mà ông đã nhận được.
Ông đã khạc nhổ vào cô Fonda, đã bị đánh bằng dùi cui, và đã bị lôi đi nơi khác. Trong lần bị đánh đập vì lí do đó, ông ngã chúi vào chân của viên chỉ huy trại làm cho tên sĩ quan đó giận điên lên. Năm 1978, vị Trung tá Không quân vẫn còn bị đau vì nhìn thấy hai hình (điều làm ông vĩnh viễn chấm dứt sự nghiệp bay của ông) vì bị viên chỉ huy trại đánh đập điên cuồng bằng gậy gỗ.
Từ 1963 đến 65, Đại tá Larry Carrigan ở đơn vị 47FW/DO (phi cơ F-4E). Ông đã trải qua 6 năm trong "Hilton Hà Nội" ... ba năm đầu trong sáu năm đó gia đình ông chỉ biết ông bị "mất tích trong công vụ." Vợ ông sống trong niềm tin rằng ông vẫn còn sống. Nhóm của ông nữa cũng bị tắm rửa, cho ăn và cho mặc theo thường lệ trong việc chuẩn bị cho cuộc thăm viếng của "ủy ban hòa bình."
Tuy nhiên, họ đã có thì giờ để nghĩ ra một kế hoạch cho thế giới biết họ vẫn còn sống và vẫn sống sót.Từng người giấu kín một mẫu giấy tí xíu trong lòng bàn tay, với Số Xã hội của mình ghi trên đó. Khi diễu qua trước cô Fonda và một người quay phim, bà duyệt qua hàng người, bắt tay từng người và hỏi chuyện vụn vặt có chút khuyến khích như: "Ông không hối tiếc chuyện ông ném “bom trẻ nít” sao?" và "Ông có nhớ ơn cách đối xử nhân đạo nhận được từ những người nhân từ bắt giữ ông không?"
Tin rằng đó CHỈ LÀ chuyện đóng kịch, họ từng người đưa vào lòng bàn tay cô mẫu giấy của họ. Cô ta nhận hết chẳng bỏ sót ai.... Đến cuối hàng và một khi máy ngưng quay, trước cú sốc không tin được của các tù binh, cô quay viên sĩ quan chỉ huy và đưa cho hắn ta tất cả các mẫu giấy....
Ba người chết vì bị đánh đập bởi lý do đó. Đại tá Carrigan suýt là người thứ tư nhưng ông đã sống sót, đó là nguyên do duy nhất chúng ta biết đến hành động của cô ta vào ngày đó.
Tôi đã là một cố vấn dân sự về phát triển kinh tế ở Việt Nam và đã bị cộng sản Bắc Việt bắt tại Nam Việt Nam năm 1968 và bị cầm tù trên 5 năm. Tôi trải qua 27 tháng biệt giam, một năm nằm trong cũi ở Cambodia, và một năm trong 'hộp đen' ở Hà Nội. Đám bắt giữ Bắc Việt cố tình đầu độc và sát hại một nữ truyền giáo, một y tá tại trại cùi Ban Mê Thuột, Nam Việt Nam, mà tôi chôn trong rừng già gần biên giới Cambodia. Có một lúc, tôi chỉ còn cân nặng chừng 90 lbs (Trọng lượng bình thường của tôi là 190 lbs).
Chúng tôi đã là "tội phạm chiến tranh" của Jane Fonda. Khi Jane Fonda ở Hà Nội, tôi được viên sĩ quan chính ủy cộng sản của trại hỏi liệu tôi có muốn gặp cô ta. Tôi đã trả lời có, vì tôi muốn cho cô ta biết cách đối xử đích thực mà tù binh chúng tôi đã nhận được ... và khác biệt đến chừng nào với cách đối xử người Bắc Việt ám chỉ và cô ta rêu rao như là "nhân đạo và nhân từ." Vì chuyện đó, tôi bị ba ngày quì trên nền đá, hai cánh tay giang ra với một quả tạ thép nặng trên hai bàn tay, và bị đánh bằng gậy tre.
Tôi đã có cơ hội gặp gỡ Jane Fonda không lâu sau khi tôi được thả ra. Tôi hỏi bà ta liệu bà có sẵn sàng tranh luận với tôi trên truyền hình. Bà ta không bao giờ trả lời tôi.
Các kinh nghiệm tự thân này chẳng minh họa một ai đó sẽ được vinh danh như là thành phần của "100 năm của Phụ nữ vĩ đại." Chúng ta lại càng không quên "100 năm của Phụ nữ vĩ đại" không bao giờ nên kể luôn vào một tên phản bội mà bàn tay đã nhuốm máu của bao nhiêu người yêu nước. Có một số điều tôi phản kháng tự thâm tâm, nhưng sự tham gia của Jane Hà Nội vào phản bội rùm beng là một trong đó.
Xin bỏ thời gian chuyển tiếp đến cho càng nhiều người càng tốt. Nó cuối cùng sẽ đến computer của bà ta, và bà ta cần phải biết rằng chúng ta không bao giờ quên. RONALD D. SAMPSON, CMSgt, USAF 716, Trung đội Bảo trì, Trưởng toán Bảo trì DSN 875-6431, COMM: 883-6343.
Xin giúp đỡ bằng cách gửi email này đến mọi người trong hộp thư của quí vị.
Nếu đủ số người thấy điều này, có thể tình trạng của bà ta sẽ thay đổi.
------------------------------
Barbara Walters on Jane Fonda:
Jane Fonda was on 3 times this week talking about her new book...
and how good she feels in her 70's... She still does not know what
she did wrong... Her book just may not make the bestseller list if
more people knew.
Barbara Walters said: Thank you all. Many died in Vietnam for our
freedoms. I did not like Jane Fonda then and I don't like her now.
She can lead her present life the way she wants and perhaps SHE can
forget the past, but we DO NOT have to stand by without comment and
see her "honored" as a "Woman of the Century." (I remember this
well.)
For those who served and/ or died... NEVER FORGIVE A TRAITOR. SHE
REALLY WAS A TRAITOR!! And now President Obama wants to honor
her!!!! In Memory of Lt. C. Thomsen Wieland, who spent 100 days at
the Hanoi Hilton [infamous North Vietnam prison] --
IF YOU NEVER FORWARDED ANYTHING IN YOUR LIFE. FORWARD THIS SO THAT
EVERYONE WILL KNOW! A TRAITOR IS ABOUT TO BE HONORED. KEEP THIS
MOVING ACROSS AMERICA.
This is for all the kids born in the 70's and after who do not
remember, and didn't have to bear the burden that our fathers,
mothers and older brothers and sisters had to bear. Jane Fonda is
being honored as one of the "100 Women of the Century."
Barbara Walters writes: Unfortunately, many have forgotten and
still countless others have never known how Ms. Fonda betrayed not
only the idea of our country, but specific men who served and
sacrificed during the Vietnam War.
The first part of this is from an F-4E pilot. The pilot's name is
Jerry Driscoll, a River Rat. In 1968, the former Commandant of the
USAF Survival School was a POW in Ho Lo Prison, the "Hanoi Hilton."
Dragged from a stinking cesspit of a cell, cleaned, fed, and
dressed in clean PJ's, he was ordered to describe for a visiting
American "peace activist" the "lenient and humane treatment" he'd
received.
He spat at Ms. Fonda, was clubbed, and was dragged away. During the
subsequent beating, he fell forward onto the camp commandant 's
feet, which sent that officer berserk. In 1978, the Air Force
Colonel still suffered from double vision (which permanently ended
his flying career) from the Commandant's frenzied application of a
wooden baton.
From 1963-65, Col. Larry Carrigan was in the 47FW/DO (F-4E's). He
spent 6 years in the " Hanoi Hilton"... the first three of which
his family only knew he was "missing in action." His wife lived on
faith that he was still alive. His group, too, got the cleaned-up,
fed and clothed routine in preparation for a "peace delegation"
visit.
They, however, had time and devised a plan to get word to the world
that they were alive and still survived. Each man secreted a tiny
piece of paper, with his Social Security Number on it, in the palm
of his hand. When paraded before Ms. Fonda and a cameraman, she
walked the line, shaking each man's hand and asking little
encouraging snippets like: "Aren't you sorry you bombed babies?"
and "Are you grateful for the humane treatment from your benevolent
captors?"
Believing this HAD to be an act, they each palmed her their sliver
of paper.
She took them all without missing a beat... At the end of the line and once the camera stopped rolling, to the shocked disbelief of the POWs, she turned to the officer in charge and handed him all the little pieces of paper...
She took them all without missing a beat... At the end of the line and once the camera stopped rolling, to the shocked disbelief of the POWs, she turned to the officer in charge and handed him all the little pieces of paper...
Three men died from the subsequent beatings. Colonel Carrigan was
almost number four but he survived, which is the only reason we
know of her actions that day.
I was a civilian economic development advisor in Vietnam, and was
captured by the North Vietnamese communists in South Vietnam in
1968, and held prisoner for over 5 years. I spent 27 months in
solitary confinement; one year in a cage in Cambodia; and one year
in a 'black box' in Hanoi. My North Vietnamese captors deliberately
poisoned and murdered a female missionary, a nurse in a leprosarium
in Banme Thuot, South Vietnam, whom I buried in the jungle near the
Cambodian border. At one time, I weighed only about 90 lbs. (My
normal weight is 170 lbs.)
We were Jane Fonda's "war criminals". When Jane Fonda was in Hanoi,
I was asked by the camp communist political officer if I would be
willing to meet with her. I said yes, for I wanted to tell her
about the real treatment we POWs received... and how different it
was from the treatment purported by the North Vietnamese, and
parroted by her as "humane and lenient." Because of this, I spent
three days on a rocky floor on my knees, with my arms outstretched
with a large steel weight placed on my hands, and beaten with a
bamboo cane.
I had the opportunity to meet with Jane Fonda soon after I was
released. I asked her if she would be willing to debate me on TV.
She never did answer me.
These first-hand experiences do not exemplify someone who should be
honored as part of "100 Years of Great Women." Lest we forget...
"100 Years of Great Women" should never include a traitor whose
hands are covered with the blood of so many patriots. There are few
things I have strong visceral reactions to, but Hanoi Jane's
participation in blatant treason, is one of them.
Please take the time to forward to as many people as you possibly
can. It will eventually end up on her computer, and she needs to
know that we will never forget. RONALD D. SAMPSON, CMSgt, USAF 716
Maintenance Squadron, Chief of Maintenance DSN: 875-6431 COMM:
883-6343
PLEASE HELP BY SENDING THIS TO EVERYONE IN YOUR ADDRESS BOOK.
IF ENOUGH PEOPLE SEE THIS MAYBE HER STATUS WILL CHANGE.
__._,_.___
Posted by: Dinh Nguyen <dinh.nguyen60@yahoo.com>
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen