Điền Phương Thảo
Đấu tranh cho quyền lợi của công nhân, biểu tình chống Trung Quốc
xâm lược, bảo vệ biển đảo và chống tội ác hủy hoại môi trường của
Formosa là những việc làm khiến chị Trần Thị Nga bị Tòa án Nhân dân
tỉnh Hà Nam kết án 9 năm tù giam và 5 năm quản chế vào chiều ngày
25.07.2017.
Có lẽ dư luận xã hội không quá ngạc nhiên với hình phạt và cái tội
danh “Tuyên truyền chống nhà nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt
Nam” của những phiên tòa dành cho những người bất đồng chính kiến,
những người đấu tranh cho một xã hội dân chủ, văn minh và công
bằng. Và, chính bản thân chị Nga cũng bình thản đón nhận bản án bất
công và bất nhân này. Theo tường trình từ facebook của luật sư Lê
Văn Luân, khi “được dẫn ra thùng xe về trại tạm giam, bà Nga hát
rất vang bài Trả Lại Cho Dân”. Tư thế của một anh hùng. Không phải
của một tội nhân.
Và chỉ với khí chất của một anh hùng, chị Nga mới có thể có lời nói
đầy tâm huyết và nghĩa khí rằng: “Nếu tôi bị bắt hay bị giết, đừng
lo lắng cho tôi, nhưng hãy lấy tôi như một viên gạch lót đường để
tiếp bước cho quý vị” .
Tôi trân trọng chị và những người như chị. Họ là những “viên gạch
lót đường” cực kỳ quý giá cho con đường đi đến một tương lai tươi
sáng cho đất nước. Tuy nhiên điều tôi băn khoăn là liệu mỗi một
người trong chúng ta đã, đang và sẽ làm gì để con đường ấy được
TIẾP BƯỚC ?
Mặc dù có thể nơi chị Nga sinh sống, nguồn hải sản vẫn chưa bị
nhiễm độc, nhưng điều đó không có nghĩa chị cho phép mình bình thản
và im lặng trước tội ác hủy diệt môi trường biển của Formosa. Chúng ta có thể TIẾP BƯỚC với sự VÔ CẢM, THỜ Ơ vì hàng ngày vẫn còn
được ăn tôm, ăn cá?
Dù gặp nguy hiểm cho bản thân nhưng chị Nga vẫn không thôi đòi hỏi,
khao khát một xây dựng một chính quyền thực sự do dân, vì dân. Có
câu: “ Chúa Trời không tạo ra quyền lực, nhưng quyền lực được tạo
ra từ sự tuân phục của người dân” . Chúng ta có thể TIẾP BƯỚC với sự TUÂN PHỤC, CHẤP NHẬN những gì bất
công xã hội hiện tại như một “duyên phận”, như người con gái phải
theo chồng dù lòng “không muốn yêu ai có được không?”
Chị Nga giúp những người công nhân đấu tranh đòi quyền lợi của họ,
đã mạnh mẽ lên tiếng bảo vệ cho nhiều trường hợp dân oan từ Bắc chí
Nam. Nghĩa là chị đã quan tâm đến giai cấp khốn cùng, thấp cổ bé
họng trong xã hội. Chúng ta có thể TIẾP BƯỚC khi tỏ ra hài lòng khi thấy cuộc sống này
thật bình yên và vui vẻ với rượu bia nhậu nhẹt, những game show, ca
nhạc, với cuộc sống hào nhoáng của giới nghệ sĩ, với những TƯ LỢI
kiếm được nhờ vào nền luật pháp vô minh này ?
Không thể kể hết những gian khó, những thiệt thòi mà chị Nga và gia
đình gánh chịu trên con đường đấu tranh. Chị bị đánh gãy tay trái
và vỡ xương bánh chè chân phải và những bước đi khập khiễng hiện
nay là di chứng của những lần bị tấn công hèn hạ và dã man. Chị bị
phá hoại tài sản, con cái bị bắt cóc, bị tạt mắm tôm giữa mùa Đông
giá rét khi đi thắp hương cho bà về. Chị Nga cũng hiểu rất rõ rằng
tù đày hay bị sát hại là những điều chị sẽ phải gặp.
Trong một clip, chị Nga từng chia sẻ rằng: “Công việc đấu tranh của
tôi và của nhiều người khác như tôi đã mang lại những kết quả nhất
định. Tuy nhiên kết quả chưa cao là do mỗi một người trong các bạn
chưa lên tiếng, chưa hành động, các bạn còn sợ ảnh hưởng công ăn
việc làm, còn sợ liên lụy gia đình, tôi không có gia đình, con cái
sao ? Tôi hành động vì chính bản thân gia đình và con cái của tôi
…” Vâng! Chúng ta liệu có thể TIẾP BƯỚC với tâm thế SỢ HÃI, HÈN NHÁT,
chỉ muốn sống an thân ?
Chị Nga đã nhận ra nguyên nhân khiến đất nước đứng trước họa xâm
lăng của Trung Quốc, khiến đạo đức xã hội suy tàn, bất công xã hội
tràn lan là do có những lãnh đạo tha hóa, vô đức, vô tài, và chị đã
dũng cảm lên tiếng phản đối. Chúng ta liệu có thể TIẾP BƯỚC nếu cứ mãi CUỒNG TÍN vào sự “quang
minh, chính đại” của tầng lớp lãnh đạo và cứ hãy luôn tin vào
“đường lối lãnh đạo đầy sáng suốt và tài tình” của họ?(NPH tô đậm
và tô mầu)
“Hãy dùng tôi như viên gạch lót đường để quý vị tiếp bước”. Viên
gạch lót đường này được kết dệt bằng cuộc đời hy sinh của một người
phụ nữ yêu nước và đầy lòng quả cảm. Đừng để sự hy sinh của chị trở
thành vô nghĩa, hãy là những viên gạch kế tiếp để xây dựng nên con
đường dẫn đến một nước Việt văn minh, an bình và thịnh vượng.
Điền Phương Thảo..
http://kekhopk.com/forums/index.php?showtopic=74186
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen