Ngày 9 tháng 12 vừa qua, 127 người được gọi là “nhân sĩ” của chế độ
tự xưng “Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa VN” (CHXHCNVN) đã gửi một bức
thư ngỏ cho những cơ quan thẩm quyền cao nhất của Đảng Cộng sản VN
(CSVN) để thỉnh nguyện một số điều mà một số người cho là hết sức
quan trọng, có thể làm thay đổi lịch sử VN, trong đó có những phần
chính như sau:
Thực tiễn của nước ta cũng như trải nghiệm của nhiều nước trên thế
giới đã cho thấy rõ sai lầm và thất bại của đường lối xây dựng chủ
nghĩa xã hội theo chủ nghĩa Mác - Lênin. Công cuộc đổi mới ở Việt
Nam trong nhiều năm qua về thực chất đã từ bỏ những nguyên lý cơ
bản về xây dựng nền kinh tế xã hội chủ nghĩa theo chủ nghĩa Mác -
Lênin. Vậy mà các văn kiện trình Đại hội XII của Đảng Cộng sản Việt
Nam vẫn nhấn mạnh lấy chủ nghĩa Mác - Lênin làm nền tảng tư tưởng,
kiên định theo con đường xã hội chủ nghĩa, đặt độc lập dân tộc, xây
dựng nhà nước pháp quyền và nền kinh tế thị trường phải gắn với chủ
nghĩa xã hội.
2- Trong bối cảnh quốc gia và quốc tế hiện nay, Đảng Cộng sản Việt
Nam phải đặt lợi ích quốc gia dân tộc lên trên hết và dựa hẳn vào
nhân dân, tự giải thoát khỏi ý thức hệ giáo điều, tự giải phóng
chính mình khỏi tình trạng tha hóa của một đảng độc quyền toàn trị,
dứt khoát từ bỏ đường lối xây dựng chủ nghĩa xã hội theo chủ nghĩa
Mác - Lênin, chủ động tiến hành cải cách chính trị triệt để và toàn
diện theo con đường dân tộc và dân chủ. Hơn lúc nào hết, nước ta
vừa có điều kiện, vừa bắt buộc phải tiếp thu và vận dụng sáng tạo
các giá trị của văn minh nhân loại để xây dựng Việt Nam thành một
nước phát triển trên nền tảng dân chủ với kinh tế thị trường, nhà
nước pháp quyền và xã hội dân sự, phát huy sức mạnh đoàn kết, hòa
giải dân tộc, giữ vững độc lập tự chủ, bảo vệ chủ quyền và lãnh thổ
quốc gia.
Đại hội XII là cơ quan lãnh đạo cao nhất của Đảng Cộng sản Việt Nam
vừa có trách nhiệm, vừa có thẩm quyền đề xướng cuộc cải cách chính
trị trong hòa bình, với tinh thần khép lại quá khứ, không hồi tố,
phát huy dân chủ với tất cả sức mạnh đoàn kết của toàn dân tộc. Ý
chí quyết tâm chuyển đổi thể chế chính trị của Đại hội XII cần được
biểu thị bằng những hành động cụ thể như đổi tên đảng (không gọi là
Đảng Cộng sản); đổi tên nước (không gọi là Cộng hòa xã hội chủ
nghĩa); trả lại tự do cho những người khác chính kiến đang bị giam
giữ; chấm dứt sự trấn áp và ngăn chặn nhân dân thực hiện quyền tự
do dân chủ theo Hiến pháp. Đó là những việc có thể làm ngay, quy tụ
được lòng người, khơi dậy niềm tin và khí thế đồng tình ủng hộ của
nhân dân đối với công cuộc đổi mới chính trị và kinh tế ở tầm cao
hơn.
3- Sự nghiệp chuyển đổi thể chế chính trị gắn với đổi mới kinh tế
để Việt Nam trở thành nước phát triển trên nền tảng dân chủ đòi hỏi
phải tiến hành từng bước với nhiều công việc nặng nề và phức tạp
như sửa đổi Hiến pháp; xây dựng mới và hoàn thiện hệ thống luật
(đặc biệt là luật bảo đảm thực hiện quyền tự do dân chủ của nhân
dân đi liền với xây dựng kỷ cương xã hội, luật về đảng chính trị và
đảng cầm quyền, luật về đất đai theo chế độ đa sở hữu…); xây dựng
bộ máy cầm quyền tinh gọn với ba nhánh quyền lực (lập pháp, hành
pháp và tư pháp) độc lập, trong đó Quốc hội được bầu cử thật sự dân
chủ, có thực quyền và chuyên trách; hoàn thiện các định chế của một
nền kinh tế thị trường đầy đủ với môi trường cạnh tranh bình đẳng,
lành mạnh; cải cách để nâng cao chất lượng giáo dục và đào tạo
nguồn nhân lực, phát triển khoa học công nghệ; đồng thời, có đối
sách đúng đắn để giữ gìn và phát triển quan hệ hòa bình, hữu nghị
với các nước láng giềng và các nước khác, đặc biệt là các nước phát
triển cao, ngăn chặn mưu đồ bành trướng của Trung Quốc, từng bước
thoát khỏi sự lệ thuộc vào Trung Quốc cả về kinh tế và chính trị,
xã hội.
Để hoạch định và thực thi có hiệu quả những công việc đó, yếu tố
quyết định là những người đảm nhiệm cương vị lãnh đạo của Đảng Cộng
sản Việt Nam và Nhà nước, trước hết là những chức vụ chủ chốt, phải
là những người có tinh thần kiên quyết đổi mới thể chế cả về chính
trị và kinh tế, có năng lực chỉ đạo xây dựng và điều hành thực hiện
các chương trình và biện pháp hình thành thể chế mới; có bản lĩnh
kiên quyết bảo vệ độc lập, chủ quyền quốc gia. Muốn vậy, công tác
nhân sự tại Đại hội XII phải thật sự dân chủ. Các đại biểu Đại hội,
với cương vị và trách nhiệm là thành viên của cơ quan lãnh đạo cao
nhất của Đảng Cộng sản Việt Nam cần làm đúng quyền hạn của mình,
bãi bỏ những quy định của Ban Chấp hành Trung ương khóa XI về công
tác nhân sự không đúng Điều lệ đảng dẫn tới sự chi phối, thậm chí
áp đặt của cấp ủy sắp mãn nhiệm đối với nhân sự của cơ quan lãnh
đạo nhiệm kỳ mới; yêu cầu Đại hội được bầu trực tiếp Tổng
bí thư, và danh sách đề cử không chỉ có một người. Đại hội
XII phải bầu được Ban Chấp hành Trung ương khóa mới đủ sức đưa đất
nước vượt qua những khó khăn thách thức để phát triển nhanh hơn,
bền vững hơn và bảo vệ vững chắc độc lập, chủ quyền quốc gia. Kiên
quyết không giao phó trọng trách cho những người mang nặng tư tưởng
bảo thủ, giáo điều, đặt lợi ích riêng lên trên vận mệnh dân tộc,
tham nhũng hoặc tài sản giàu có bất minh, thiếu bản lĩnh, không có
khả năng xử lý những vấn đề do thực tiễn của cuộc sống đất nước đặt
ra.
Tuy đối mặt với những thách thức mới rất gay gắt, nhưng với sự cổ
vũ và bài học chuyển đổi thể chế độc tài sang dân chủ một cách hòa
bình ở nhiều nước, đặc biệt là ở Myanmar mới đây, Đảng Cộng sản
Việt Nam đang có cơ hội thuận lợi hơn bao giờ hết để đưa đất nước
chuyển sang giai đoạn phát triển mới. (ngưng trích)
Bức thư trên đây đang được phổ biến rộng rãi ở trong và ngoài nước
Việt Nam trên các mạng điện tử, được nhiều người vỗ tay khen hay,
và phục các “nhân sĩ”. Thật ra, những điều nói trên không có gì mới
lạ, không cần phải là “nhân sĩ” mới biết, và một người dân thường
cũng có thể biết nhiều hơn, biết rõ hơn.
Đây cũng không phải là lần đầu tiên các “nhân sĩ” lên tiếng thỉnh
cầu “đảng” sửa sai. Trước đây đã có vài cái kiến nghị “bức xúc” như
kiểu trên đây nhưng đều có số phận như nhau: đàn bầu mà gẩy tai
trâu. Chúng không bao giờ tới mắt người nhận, hay người nhận không
buồn đọc. Và các tác giả, những “nhân sĩ can đảm”, cũng không bị
công an nhân dân mời tới “làm việc” gì cả, hay bị công an giả dạng
“đầu gấu” đánh bể mặt sứt môi và đem ra tòa án nhân dân xét xử về
tội “lợi dụng quyền tự do” chống lại nhà nước XHCN vân vân và vân
vân với những bản án hàng chục năm tù.
Có người cho rằng chuyện các “nhân sĩ” làm kiến nghị này nọ chỉ là
màn lừa bịp do VC bày ra nhằm tô màu cho chế độ gian ác để chứng
minh với nhân dân dễ bảo như bầy cừu rằng nước ta cũng có tự do dân
chủ đấy thôi! Bằng cớ là trong khi 127 “nhân sĩ” đòi đổi tên đảng và đổi tên nước
vẫn bình an vô sự thì Luật sư Nguyễn Văn Đài bị tống vào tù, bất
chấp sự la ó phản đối từ nhiều nơi trên thế giới, dù ông Đài cũng
không làm gì hơn là vạch ra những cái xấu xa, tệ hại của chủ nghĩa
cộng sản mà đảng CSVN đang áp đạt lên đầu lên cổ nhân dân Việt Nam.
Vậy thì 127 “nhân sĩ” ký tên dưới thư ngỏ là những ai?
Phần đông trong số 127 người này đều là những “cựu” hay “nguyên”
quan quyền sau nhiều năm trung thành với “đảng”, giúp “đảng” củng
cố quyền lực để hại dân phản nước bây giờ bị chối bỏ trong thư ngỏ,
mà người đứng số 1 trong bản danh sách là “Nguyễn Trọng Vĩnh, Thiếu tướng Quân đội Nhân dân Việt Nam, nguyên Ủy viên dự khuyết
Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam, nguyên Phó Ban Tổ chức Trung ương Đảng khóa Ba, nguyên Đại sứ đặc mệnh toàn quyền Việt Nam tại Trung Quốc từ năm
1974 đến 1987”, hiện ở Hà Nội.
Tiếp theo sau đó là Nguyễn Mạnh Can, nguyên Phó ban Tổ chức Trung ương, Hà Nội, là Nguyễn Đình An, nguyên Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Quảng Nam - Đà Nẵng, Đà
Nẵng, là Trần Bang, cựu chiến binh, kỹ sư, TP HCM, Huỳnh Kim Báu, nguyên Tổng Thư ký Hội Trí thức Yêu nước Thành phố Hồ Chí Minh, TP
HCM, là Bùi Văn Bồng, Đại tá Quân đội Nhân dân Việt Nam, nhà báo, nguyên Trưởng ban Đại diện báo Quân đội Nhân dân khu vực
miền Tây Nam bộ, Cần Thơ, là Tống Văn Công, nguyên Tổng Biên tập báo Lao Động, TP HCM, là Nguyễn Thu Giang, nguyên Phó Giám đốc Sở Tư pháp TP HCM, TP HCM, là Lê Công Giàu, nguyên Phó Bí thư thường trực Đoàn Thanh niên Cộng sản Thành phố
Hồ Chí Minh, nguyên Phó Giám đốc Tổng Công ty Du lịch Thành phố
(Saigontourist), TP HCM, là Chu Hảo, nguyên Thứ trưởng Bộ Khoa học và Công nghệ, Hà Nội, là Nguyễn Gia Hảo, nguyên thành viên Tổ Tư vấn của Thủ tướng Chính phủ Võ Văn Kiệt, Hà
Nội, là Diệp Đình Huyên, nguyên giám đốc đài Phát thanh Truyền hình tỉnh Lâm Đồng, hưu trí,
Đà Lạt, là Tương Lai, nguyên thành viên Tổ Tư vấn của Thủ tướng Võ Văn Kiệt, nguyên
Viện trưởng Viện Xã hội học Việt Nam, TP HCM, là Nguyễn Văn Ly (Tư Kết), nguyên Thư ký của Mai Chí Thọ, TP HCM, là Tạ Cao Sơn, Đại tá Quân đội Nhân dân Việt Nam, nguyên Phó Tham mưu trưởng
Quân khu 2, Hà Nội, là Nguyễn Kim Sơn (tức Huy Văn), Đại tá, cựu Đội viên Cứu quốc quân, Hà Nội, là Hoàng Thúc Tấn, nguyên Phó Chủ nhiệm Văn phòng Chính phủ, Hà Nội, là Tạ Đình Thính, nguyên Vụ Trưởng Văn phòng Trung ương Đảng, HàNội, là Võ Văn Thôn, nguyên Giám đốc Sở Tư pháp Thành phố Hồ Chí Minh, TP HCM, Đào Công Tiến, nguyên thành viên Ban Nghiên cứu của Thủ tướng Phan Văn Khải,
nguyên Hiệu trưởng truờng Đại học Kinh tế Thành phố Hồ Chí Minh, TP
HCM, là Nguyễn Thị Ngọc Toản, Đại tá Quân đội Nhân dân Việt Nam, nguyên Chủ nhiệm Khoa Sản Viện
Quân Y 108, Hà Nội, là Nguyễn Trung, nguyên Đại sứ Việt Nam tại Thái Lan, nguyên trợ lý cố Thủ tướng Võ
Văn Kiệt, Hà Nội, là Nguyễn Văn Tuyến, Đại tá, cán bộ tiền khởi nghĩa, Hà Nội, là Đoàn Sự, Đại tá, nguyên Cục phó thuộc Tổng cục Chính trị Quân đội Nhân dân
Việt Nam, Hà Nội, vân vân.
Bên cạnh các “cựu” và “nguyên” quan quyền VC là một số người trước
30.4.1975 sinh sống tại miền Nam VN nhưng “ăn cơm quốc gia, thờ ma
Việt cộng” đã giúp VC gây rối và lũng đoạn hậu phương VNCH cũng
thấy có tên trong bản danh sách “nhân sĩ” như Huỳnh Tấn Mẫm, Nguyễn Đắc Xuân, Nguyễn Vạn Hồng, Hồ Ngọc Nhuận...
Trong bản sách “nhân sĩ” cũng có một số “Việt kiều yêu nước” ở hải ngoại từng làm tay sai đắc lực cho VC trên mặt trận tuyên
truyền giúp chúng lừa bịp dư luận quốc tế trong và sau chiến tranh.
Cuối cùng là một số văn, nghệ sĩ cam tâm làm bồi bút, văn nô, đã tích cực lừa dối nhân dân, che đậy
sự thật, tô màu chế độ, đổi trắng thành đen trên mặt báo, truyền
thanh truyền hình, trên sân khấu, màn ảnh...
Tất cả những người trên đây đã góp công tạo nên và duy trì một
guồng máy đàn áp và lừa dối tệ hại mà ông Nguyễn Văn Đài gọi là
“một chế độ khốn nạn”. Những người ấy là những tội phạm đối với
quốc gia, dân tộc chứ không phải là “nhân sĩ”.
Họ thiếu Tổ quốc và đồng bào một lời tạ tội, nếu thư ngỏ của họ là
thành thật.
Ký Thiệt
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen