Gia Minh (RFA) - Việc
những
thành phần hoạt động và đấu tranh cho dân chủ- nhân quyền tại Việt Nam
tiếp tục phản đối các chính sách bị cho là lãng phí của nhà cầm quyền và
bày tỏ ủng hộ cuộc biểu tình đòi dân chủ thật sự tại Hong Kong khiến
nhà cầm quyền Hà Nội có phản ứng.
Phản đối bắn pháo hoa
Một số nhà hoạt động tại Việt Nam như cụ Lê Hiền Đức gần đây đưa ra kêu gọi xuống đường phản đối
việc bắn pháo hoa dịp ngày 10 tháng 10 sắp tới tại Hà Nội, hay tiến
sĩ Nguyễn Xuân Diện, giảng viên Đào Thu Huệ có thư kiến nghị dừng việc
bắn pháo hoa đó lại…
Lời
kêu gọi của cụ Lê Hiền Đức cũng như thư kiến nghị của hai vị Đào Thu
Huệ và Nguyễn Xuân Diện được nhiều người tán thành đồng ý. Một số người
đăng ảnh trên facebook với bảng ghi những dòng chữ như ‘Người
dân không cần pháo hoa, cần gạo cho người nghèo, cần sách vở cho trẻ em
nghèo; chúng tôi cần nước sạch hơn cần pháo hoa; chúng tôi cần cơm,
không cần pháo hoa; thay bắn pháo hoa bằng những câu cầu đi học cho trẻ
em vùng cao…”
Cựu
tù nhân lương tâm Phạm Thanh Nghiên, từ Hải Phong lên tiếng bày tỏ ủng
hộ với phản đối không dùng tiền thuế của người dân để bắn pháo hoa vào
lúc này:
Trong
bối cảnh nền kinh tế Việt Nam sa sút như thế này, hằng ngày chúng ta
đều thấy rất nhiều những em bé không được đến trường, đặc biệt
những em bé ở những vùng sâu- vùng xa; và còn rất nhiều người không có
nước sạch để dùng. Doanh nghiệp phá sản rất nhiều, đồng nghĩa với tỷ lệ
thất nghiệp ở Việt Nam rất lớn.
Nếu
như bỏ ra một số tiền ngân sách lớn- mà nói là ngân sách chứ thật ra
Nhà nước làm gì có tiền, mà tiền đó là tiền của dân đóng thuế để nuôi
đảng, nuôi Nhà nước này, mà lấy số tiền rất nhiều như thế ra để bắn pháo
hoa thì nói thẳng đó là một việc làm rất
‘vô lương’ không phù hợp với tình cảnh Việt Nam bây giờ. Thay vào đó là
cung cấp nước sạch cho người dân để sử dụng, hoặc đầu tư vào y tế hay
giáo dục thì đó là vấn đề thiết thực và phải làm như thế!
Ông
Nguyễn Hữu Vinh, một nhà hoạt động và cư dân tại Hà Nội, cũng nói lên
quan điểm của bản thân ông về quyết định của cơ quan chức năng cho bắn
pháo hoa vào ngày 10 tháng 10 tới đây:
Việc
bắn
pháo hoa vào những dịp để người dân được chiêm ngưỡng cho vui tươi,
lành mạnh về tinh thần, vui vẻ… thì tôi cũng rất ủng hộ. Tuy nhiên tôi
ủng hộ trong tình thế ‘gia cơ để bầu lý trưởng’- đó là cách nói của dân
gian tức mình phải biết điều kiện, hoàn cảnh của mình như thế nào để
người ta ủng hộ. Không ai có thể ủng hộ gia đình con nhà nghèo mà lại ăn
chơi, đua đòi trác táng, hành động kệch cỡm, đua đòi nhố nhăng trong
khi nhà cửa rách nát, nợ nần đầm đìa, con cái nheo nhóc đói khổ. Trong
khi đó người cầm quyền, người cha- người mẹ không biết con cái mình đang
nheo nhóc, khốn khổ như thế nào mà lại lo chuyện ăn chơi, đàng điếm,
vui chơi, giải trí. Tôi cho rằng đó là sự nhố nhăng!
Ngày
10 tháng 10 được gọi là ngày tiếp quản thủ đô và có khi còn được nói là
ngày giải phóng thủ đô Hà Nội; nhưng nhiều ý kiến cho rằng đó không
phải là một biến cố lịch sử quan trọng của Việt Nam.
Ủng hộ Hong Kong
Trong
khi lên tiếng về những vấn đề quan trọng của đất nước như thế, các nhà
hoạt động tại Việt Nam suốt những ngày qua cũng theo dõi sát sao những
diễn biến của phong trào đòi dân chủ tại Hong Kong.
Vào ngày chủ nhật 5 tháng 10, nhóm gồm 22 tổ chức xã hội dân sự tại Việt Nam ratuyên
cáo về tập hợp vì nền dân chủ tại Hong Kong và Việt Nam nhân sự kiện sinh viên học sinh Hong Kong biểu tình và bị Bắc Kinh đàn áp.
Tuyên
cáo với ba điểm cảm phục, hoan nghênh và lo lắng cho những sinh viên,
thanh niên Hong Kong đấu tranh một cách ôn hòa, văn minh đòi hỏi quyền
dân chủ của họ trước sự tráo trở của Bắc Kinh.
Từ
tình hình Hong Kong, tuyên cáo kêu gọi giới trẻ hãy biến cảm hứng từ
phong trào đấu tranh tại Hong
Kong thành nổ lực nâng cao tinh thần dân chủ tại Việt Nam; kêu gọi
người dân hãy noi gương các cuộc cách mạng tại những nước khác và kêu
gọi nhà cầm quyền không được theo đuôi Trung Quốc, cũng như gắng chặn
ngọn gió dân chủ ở Việt Nam.
Yêu cầu không tham gia biểu tình
Trước
những thông tin mà truyền thông khắp nơi cả chính thống và trên các
trang mạng xạ hội về diễn biến phong trào xuống đường đòi dân chủ tại
Hong Kong, cũng như kêu gọi biểu tình chống bắn pháo hoa tại Hà Nội, vào
cuối tuần qua một số nhà hoạt động như ông Nguyễn Hữu Vinh bị lực lượng
chức năng đến nhà yêu cầu không tham gia biểu tình.
Ông này kể lại và phát biểu của ông đối với những thành phần đến yêu cầu ông như thế:
Tối
hôm kia, một đoàn của Phường gồm Mặt trận… đã đến nhà tôi nói rằng có
nghe tin về một cuộc biểu tình ủng hộ dân chủ ở Hong Kong, nói tôi không
nên tham gia…; tôi đã phản ứng lại. Tôi nói giá trị dân chủ là giá trị
mà ngay ở đất nước Việt Nam trong quốc hiệu đầu tiên “Việt Nam Dân chủ
Cộng hòa’ đã ghi vào quốc hiệu. Thế mà 70 năm sau những người của Nhà
nước đến từng nhà của người dân bảo không nên đi biểu tình ủng hộ dân
chủ ở Hong Kong, nghĩa làm sao? Điều đó là sự nhục mạ đối với những điều
đầu tiên đã ghi trên ngay quốc hiệu Việt Nam đầu tiên từ năm 1945.
Những
sự việc đó thể hiện sự lúng túng, không nhất quán, và sự hoảng sợ trước
biến đổi của phong trào dân chủ trên thế giới, điều này tác động đặc
biệt rất lớn đến người dân Việt Nam trong thời gian qua.
Cô
Phạm Thanh Nghiên cũng nói về hành xử mà cơ quan chức năng tiến hành
với bản thân cô mỗi khi có những sinh hoạt đường phố của người dân nhằm
nói lên tiếng nói của họ:
Nhà
cầm quyền luôn sợ người dân bày tỏ quan điểm trái chiều với đảng cộng
sản; đặc biệt họ rất sợ biểu tình, nhất là những cuộc biểu tình ôn hòa.
Tôi chưa nói đến bạo động ở Việt Nam vì hầu như chưa thể nào có bạo
động, những cuộc biểu tình đều do những người đấu tranh bất bạo động tổ
chức cho dù chỉ là cuộc tập trung vài chục người thôi, họ cũng đã sợ rồi
vì họ sợ những người dân khác biết sự thật, mà chúng tôi là những người
sẵn sàng nói lên sự thật.Đương nhiên họ sợ và bằng mọi cách để ngăn
cấm. Vì dụ như tôi, khi Mạng lưới Bloggers Việt Nam khời xướng
phong trào chúng tôi muốn biết, và nhiều cá nhân, hội đoàn cả trong và
ngoài nước công khai ủng hộ, và dù Mạng lưới Bloggers Việt Nam không kêu
gọi xuống đường biểu tình trong những ngày qua và phong trào chúng tôi
khởi xướng từ ngày 2 tháng 9, thì vào ngày 24 tháng 9 công an mặc thường
phục chốt chặn trước nhà tôi và theo sát tôi. Mấy ngày sau họ rút,
nhưng mấy ngày sau thì họ lại đặt chốt canh gác, và hai ngày hôm nay thì
không thấy gì cả. Tức việc làm của họ ‘hơi lạ’.
Thực
tế lịch sử chứng minh biện pháp trấn áp những
tiếng nói đối
lập, bất đồng chính kiến dù có hung hăng, mạnh bạo đến đâu cũng không
thể che dấu được sự thật mà những đối tượng lên tiếng muốn nêu ra.
Gia Minh
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen