Chính
nhiều người lãnh đạo đảng CS thừa nhận rằng không có đế quốc hay phản
động nào có thể phá sập đảng CS, mà chính đảng CS tự phá nát, tự diệt
bản thân mình. Nguyên đại tá công an Nguyễn Đăng Quang từng viết trên
mạng Dân Làm Báo bài: « Ai đang giết sống đảng CS? », trong đó ông chứng
minh rằng chính những tật bệnh hiểm nghèo trong lục phủ ngũ tạng của
đảng, như tham nhũng, hối lộ, quan liêu, giáo điều, chủ nghĩa cá nhân
hưởng lạc đang làm cho đảng chết tươi, nghĩa là đang chết ngay khi như
còn đang sống.
Có
một nhân vật hiện đang tham gia cuộc tàn sát đó. Tôi không có mảy may
tư thù, tư óan gì với nhân vật này. Nhưng do tôi vẫn còn có thiện cảm
với một số khá đông người nay vẫn còn là đảng viên CS mà tôi không thể
im lặng. Và trên hết vì nó có liên quan đến vận mệnh dân tộc, đến cuộc
sống của nhân dân, nên tôi không thể câm nín.
Đó
là một nhân vật có mặt trong Ban chấp hành trung ương đảng CS từ khóa
VIII năm 1996, nghĩa là gần 20 năm nay, vào Bộ chính trị từ cuộc họp
trung ương lần thứ 9 khóa X năm 2009, từ tháng 2 năm 2011 thay cho ông
Hồ Đức Việt bị mất chức trong chức vụ rất trọng yếu là Trưởng ban tổ
chức trung ương đảng.
Ai
cũng biết cái chức trưởng ban tổ chức trung ương đảng là chức vụ có
quyền lực quyết định trong phân chia các chức vụ cấp cao trong đảng, bộ
máy Nhà nước, các tổ chức quần chúng trong Mặt trận Tổ quốc.
Đọc
kỹ cuốn Đèn Cù, tôi lại giật mình khi thấy Trần Đĩnh xác định lại thật
rõ rằng tất cả danh sách ủy viên trung ương đảng chính thức và dự khuyết
được đưa ra bàu tại các kỳ đại hội đảng, đều được xem xét, duyệt qua
từng người một bởi Vụ bảo vệ chính trị, là Vụ chủ chốt trong Ban Tổ chức
trung ương, một thời gian dài nằm trong tay ông Lê Đức Thọ. Nói vậy để
thấy rằng trong nhiều khóa đại hội, tòan thể bộ máy đảng và nhà nước là
từ một con người nặn ra rồi ép các đại biểu bỏ phiếu. Đây là nét đặc
trưng nhất của chế độ độc quyền CS. Thật đáng sợ, đáng ghê rợn cái kiểu
cách tuyển mộ nhân tài cho đất nước mang chất cá nhân chuyên quyền như
thế.
Tôi
giật mình ghê rợn khi nghĩ rằng hiện đảng CS đang bắt tay vào chuẩn bị
cho Đại hội XII sẽ họp vào đầu năm 2016, nghĩa là hơn 1 năm nữa thôi. Và
sự lựa chọn cả dàn lãnh đạo mới trong 5, 10 năm sau đang nằm trọn trong
tay 1 nhân vật là ông Tô Huy Rứa, vâng, Tiến sỹ triết học Tô Huy Rứa,
Nhà Giáo Ưu tú Tô Huy Rứa, từng một thời là Trường ban tư tưởng và văn
hóa, Giám đốc Học viện Chính trị – Hành chính Quốc gia, hiện là trưởng
ban tổ chức trung ương đảng kiêm Trưởng ban lý luận trung ương . Việc
chính hiện nay là lên danh sách hơn 200 ủy viên trung ương chính thức và
dự khuyết cho khóa XII, ký tên cá nhân ông ở dưới đề trình bộ chính trị
duyệt một cách hình thức, chắc không có gì thay đổi, theo nếp làm việc
quan liêu tắc trắch đã thành cố tật của các đảng CS. Ông cũng là người
có quyền và trách nhiệm xét duyệt danh sách các đại biểu tỉnh, thành, cơ
quan trung ương được cử ra thủ đô họp Đại hội XII.
Con
người ấy ra sao? Tôi rất hoài nghi con người ấy. Lẽ ra trên chức vụ cực
kỳ hệ trọng như thế, ông Rứa phải giữ mình, nêu gương chí công vô tư
trong phân phối các chức vụ lớn nhỏ. Nhưng không, nắm được quyền lực
chưa lâu, tháng 2 năm 2012, ông đã gò ép tổ chức phải nhận con gái cưng
của ông là Tô Linh Hương sinh năm 1988, vừa tốt nghiệp ngành tuyên
truyền – báo chí vào chức vụ Trưởng ban Quản trị Công ty Quốc doanh
VINACONEX chuyên xây dựng đường sá, nhà cửa, cầu cống. Ông còn ra lệnh
cho báo chí nhà nước tuyên truyền rộng rãi tin tức và hình ảnh cô con
gái đi thanh tra các công trường. Việc này gây nên phản ứng dữ dội của
các mạng bloger tự do, nên chỉ sau 2 tháng cô thủ trưởng 24 tuổi phải đi
kiếm việc khác thích hợp.
Nhân
đó báo chí trong nước lại khui ra chuyện ông Rứa đã ép tổ chức Đòan
Thanh niên nhận con trai ông là Tô Tử Hà vào Ban chấp hành trung ương
Đòan tuy không có một thành tích gì nổi bật, còn chỉ đạo ‘cơ cấu’ cậu
quý tử Hà vào chức Bí thư Đòan Thanh niên trong Tổng công ty Hàng không
VN, là nơi béo bở nhất về lợi ích cá nhân phi pháp qua buôn bán xuất
nhập khẩu.
Lẽ
ra với những bê bối lộ liễu, trắng trợn như thế, ông Tô Huy Rứa phải bị
mất chức ngay từ năm 2012. Lẽ ra bộ chính trị nếu còn chút tự trọng,
phải giải quyết công khai vụ nhơ bẩn động trời này, tổng bí thư phải
nhận sơ hở, lỗi lầm của bộ chính trị và khai trừ người phạm kỷ luật ra
khỏi bộ chính trị, làm gương cho tòan đảng.
Lẽ
ra phải thừa nhận ông Rứa đã cố tình phạm kỷ luật khi đảng cấm tuyệt
đối đảng viên lợi dụng chức quyền để kiếm lợi ích cá nhân cho vợ con,
người thân. Thậm chí còn có thể truy tố ra pháp luật, khai trừ ra khỏi
trung ương và bộ chính trị, truất chức Trưởng ban Lý luận trung ương và
không cho lên lớp ở Học viện chính trị – Hành chính nữa vì không còn có
tư cách để lên bục dạy người khác. Phải có một cuộc họp của Bộ chính trị
để xem xét và giải quyết đàng hoàng vụ bê bối lớn này, may ra mới khôi
phục được chút ít niềm tin của trí thức và nhân dân.
Con
người như thế mà đang làm công việc chính là xét duyệt nhân sự cho Đại
hội XII và cho dàn lãnh đạo đảng và nhà nước trong 5, 10, 15 tới thì hậu
quả sẽ ra sao?
Đây là kẻ vô tình nhưng cứ như cố ý phá nát đảng CS đang ở thời kỳ thóai trào bi đát.
Tôi
nhớ lại lời nói của tướng Đặng Quốc Bảo hồi 1988 rằng: « tôi rất hối
hận là khi làm Bí thư thứ nhất Đòan Thanh niên CS Hồ Chí Minh đã mỗi năm
giới thiệu để kết nạp vào đảng 10 vạn không phải là thanh niên ưu tú có
tư duy độc lập, mà tòan là những thanh niên cơ hội, làm đảng biến chất
hư hỏng. Vì lẽ đó tôi ra khỏi trung ương, khi thấy đảng CS là đảng độc
đóan, không dân chủ ».
Con sâu cỡ bự thối tha làm mất uy tín của đảng, làm tan nát đảng là đây chứ tìm ở đâu?
Bùi Tín
__._,_.___
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen