Đừng quên "Tiếng súng đã vang trên bầu trời biên giới"
Bài viết của Mục sư Hồng Trung
(ĐVDVN)
“Tiếng súng đã
vang trên bầu trời biên giới, gọi toàn dân ta vào cuộc chiến đấu mới, quân
xâm lược bành trướng dã man, đã dày xéo mảnh đất tiền phương, lửa đã cháy và máu
đã đổ trên khắp nẻo biên cương." Khúc ca hùng tráng này đã thịnh hành
trong suốt thập niên 80 và được đưa vào chương trình sinh hoạt quân đội Việt
Nam.
Đêm
rạng sáng ngày 16-2-1979, khi quân xâm lược Trung Quốc đổ một lực lượng quân đội
hùng hậu vào đánh chiếm sáu tỉnh biên giới phía Bắc nước ta, thì ngày 17-2
-1979, nhạc sĩ Phạm Tuyên đã cho ra đời bài hát này. Bài hát như một bài hịch
hiệu triệu toàn dân vào cuộc chiến đấu
mới và được lưu truyền rộng rãi trong nước để khích lệ sĩ khí quân dân
ta đứng trước hiểm họa ngoại xâm từ phương Bắc. Khi bình thường hóa quan hệ
Việt-Trung xong, bài hát này đã bị khai tử, và người ta không còn nghe hát trên
các đài phát thanh hay trên các kênh thông tin đại chúng nữa. Dầu vậy nhưng âm
vọng của nó vẫn trỗi dậy trong lòng mọi người mỗi khi kỷ niệm cuộc chiến oanh
liệt chống quân Trung Quốc ngày 17-2 hằng năm.
LỬA
ĐÃ CHÁY VÀ MÁU ĐÃ ĐỔ
Làm
sao có thể quên khi không biết bao nhiêu máu xương của quân và dân ta đã đổ
xuống để bảo vệ cho toàn vẹn lãnh thổ ngày ấy. Trung Quốc đã dùng hàng trăm đại
pháo, xe tăng, hỏa lực bắn giết hàng vạn dân và quân ta, gây ra cái chết trên
60.000 người. Bầu trời biên giới miền Bắc đã nhuốm màu máu lửa tang thương.
Ba
mươi lăm trôi qua, vết thương chiến tranh tuy đã lành nhưng ấn chứng, di tích
hãy còn đó với những tấm bia tưởng niệm hãy còn đó khắc ghi tội ác của quân thù
xâm lược Trung Quốc mà bây giờ nhà nước ta hôm nay phải gọi là "Bạn", là đồng
chí với tinh thần "4 Tốt + 16 Chữ vàng".
Cũng
vì tình hữu nghị đồng chí anh em giữa hai Đảng CS VN và Đảng CS TQ mà hôm nay
báo chí chính thống trong nước đều phải tháo gỡ những bài viết đã đăng về sự
kiện lịch sử này. Và cũng vì tình hữu nghị mà trang sách sử giáo khoa Việt Nam
vẫn chưa được phép đưa vào để giáo dục cho thế hệ con em mai sau về tinh thần
yêu nước, chống ngoại xâm.
Hằng
năm, chúng ta có quá nhiều ngày quốc lễ để kỷ niệm, nhưng ngày 17-2 - ngày biến
cố lịch sử quan trọng cần phải được tổ chức sinh hoạt rộng rãi trong toàn đảng,
toàn quân và toàn dân thành quốc lễ như kỷ niệm chiến thắng Điện Biên Phủ,
v.v... - nhưng đảng và nhà nước Việt Nam lại cố tình bỏ quên; trong khi có rất
nhiều cựu tướng lĩnh, sĩ quan hưu trí, người trí thức yêu nước muốn được long
trọng kỷ niệm.
Nhân
dân ta vốn yêu chuộng hòa bình, vì thế ai cũng muốn gác lại quá khứ thù hận để
chung sống hòa thuận, hợp tác phát triển quốc dân. Nhưng lịch sử là chứa đựng
quá khứ có bi thương, có hùng tráng của mỗi dân tộc. Chúng ta nên sòng phẳng
khách quan với lịch sử vì “lịch sử là sự thật mà không ai có quyền
lãng quên “ hay bóp méo nó đi. Nhận thức như vậy, chúng ta mới cần có những
hành động thiết thực như tu sửa lại những bia tưởng niệm, trùng tu lại những di
tích cảnh về chiến tranh biên giới Việt – Trung năm 1979. Hằng năm, phải tổ chức
kỷ niệm để vinh danh, tri ân những người liệt sĩ đã ngã xuống cho sự nghiệp bảo
vệ tổ quốc. Có như thế thì máu xương của họ đổ ra mới không oan uổng.
Chín
năm sau trôi qua, tiếng súng đã ngừng vang trên bầu trời biên giới nhưng tiếng
súng lại vang lên nơi biên đảo Trường Sa năm 1988, giết đi 64 chiến sĩ hải quân
Việt Nam để chiếm đảo Gac-Ma. Cho đến nay, tàu hải quân Trung Quốc vẫn tiếp tục
nổ súng bắn vào ngư dân Việt Nam vô tội nơi biển khơi Hoàng Sa của nước ta.
Đối
với, Trung Quốc, chúng ta phải đủ sáng suốt để nhận rõ ra: Bạn hay Thù? Hoàng Sa
- Trường Sa của Việt Nam hay là Tam Sa của Trung Quốc? Chúng ta không chống nhân
dân Trung Hoa vì họ cũng lâm vào hoàn cảnh bị trị như chúng ta nhưng chúng ta
cần có thái độ rõ ràng, mạnh mẽ với nhà cầm quyền Cộng sản Trung quốc. Bởi lẽ,
mỗi ngày ông bạn tốt láng giềng luôn đưa ra những đòi hỏi ngang ngược về chủ
quyền Biển Đông và ngăn cấm không cho ngư dân Việt Nam ra khơi tìm nguồn sống,
bất chấp sự phản đối của chúng ta. Vì vậy, khi nào nhà nước Việt Nam đặt lợi ích
dân tộc lên trên lợi ích của Đảng thì mới có thể có chính sách đúng đắn và phù
hợp lòng dân. Ngược lại, mỗi người Việt chúng ta phải tiếp tục lên tiếng bảo vệ
công lý cho dân tộc, và chủ quyền đất nước trên vùng đất, vùng biển của Tổ quốc
Việt Nam.
Viết
để cùng tưởng niệm ngày 17-2-1979.
Gia
Lai ngày 14-2-2014
Hồng
Trung
NGUỒN:
www.vidan.info
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen