ĐIỂM GIỐNG NHAU GIÁP RANH CƯỜNG QUỐC ĐỘC TÀI VÀ THAM VỌNG BÀNH TRƯỚNG.
CHÍNH BIẾN Ở UKRAINE VÀ THÁI LAN
tka23 post
Những tháng vừa qua, cộng đồng quốc tế dồn sự chú ý vào hai cuộc biểu tình,
bạo lực, diễn ra tại hai quốc gia xa cách nhau về địa lý và chính trị. Đó là
Ukraine ở châu Âu và Thái Lan ở châu Á.
Mặc
dù có nhiều sự khác biệt, phong trào biểu tình ở hai quốc gia trên vẫn có những
nét chung tiêu biểu mà bất kỳ một nền kinh tế đang phát triển nào phải đối diện,
bắt nguồn từ sự chuyển đổi của kết cấu xã hội, mâu thuẫn địa phương và sức ảnh
hưởng có hạn của giới lãnh đạo.
Biến đổi xã hội
Căn
cứ theo tài liệu của Quỹ Tiền tệ Quốc tế (IMF), Thái Lan xếp thứ 92 trên thế
giới về GDP đầu người, trong khi Ukraine là 106. Điều này có nghĩa là cả hai quốc gia đều thuộc diện “thu nhập trung bình”, không giàu
nhưng cũng không nghèo.
Tại
hai nước này, đa số người dân biết chữ và tỷ lệ dân số được hưởng nền giáo dục
đầy đủ ngày càng gia tăng. Họ mong muốn có một chính phủ duy trì nền kinh tế
vững chắc, tạo ra công ăn việc làm và cung cấp dịch vụ cao.
“Nền kinh tế của các quốc gia này hiện
vẫn chưa đủ mạnh và an toàn, trong khi tương lai của người dân và con cái họ phụ
thuộc rất nhiều vào các biện pháp của chính phủ”, Giáo sư Jack Goldstone,
thuộc đại học George Mason (Mỹ), viết trong một bài báo trên trang Russia
Direct.
Chuyên
gia này cũng nhấn mạnh rằng người dân hai quốc gia trên rất coi trọng vấn đề
chống tham nhũng và tăng cường trách nhiệm giải trình, như một cách đánh giá,
liệu đất nước có thể bắt kịp với mức sống của các nước giàu hơn, hay quay trở
lại mức chuẩn của những nước nghèo.
Theo
đánh giá năm 2013 của Tổ chức Minh bạch Quốc tế, chỉ số nhận thức tham nhũng của
Thái Lan là 102, trong khi của Ukraine là 144, trên tổng số 177 quốc gia và vùng
lãnh thổ được điều tra.
Mặt
khác, thể chế chính trị của hai nước đều đi theo mô hình dân
chủ phương Tây, nhưng tình trạng gian lận bầu cử, lạm dụng chức quyền và
chia sẻ lợi ích kinh tế cho người ủng hộ, diễn ra khá thường xuyên.
Theo
sử gia nổi tiếng Thái Lan Nidhi Eoseewong, hàng triệu nông dân gia nhập tầng lớp
trung lưu, đấu tranh đòi hỏi quyền được đại diện, trong khi đó tầng lớp tinh
hoa, bao gồm cả tầng lớp trung lưu cũ, không chấp nhận điều này.
Phe
áo vàng phản đối Thủ tướng tạm quyền Yingluck Shinawatra và anh trai bà, cựu thủ
tướng Thaksin Shinawatra, là bởi cho rằng họ “mua chuộc” người nông dân qua các
chính sách ưu đãi, từ đó làm tổn hại đến lợi ích của tầng lớp trung và thượng
lưu.
Còn
tại Ukraine, tiêu điểm của phong trào biểu tình không chỉ còn xoay quanh hiệp
định thương mại với Liên minh châu Âu (EU), mà tập trung vào kết cấu quyền lực
hiện tại. Trước khi truất phế cựu tổng thống Viktor Yanukovych, phe đối lập
từng yêu cầu ông từ chức, để mở đường cho cuộc bầu cử mới. Họ tố cáo ông tập trung quá nhiều quyền lực trong tay, khuynh đảo
cả quốc hội. Rất nhiều đề nghị cải cách được đưa ra, nhằm thay đổi luật hiện
hành và thậm chí là cả hiến pháp.
Mâu
thuẫn địa phương
Từ
sau khi giành được độc lập năm 1991, Ukraine luôn ở trong tình trạng mâu thuẫn
giữa hai miền đông và tây. Sự mâu thuẫn này thể hiện qua kết quả mỗi lần bầu cử,
bắt nguồn từ lịch sử, ngôn ngữ và văn hóa.
Tại
Ukraine, người dân nói tiếng Nga ở cả phía đông và phía nam. Tại một số nơi, như
bán đảo Crimea, nó là ngôn ngữ chính. Điều này chủ yếu là do lượng lớn người
nhập cư từ Nga trong thời Xô Viết.
Tại
những vùng ở cực tây, nơi Ba Lan và Áo từng thống trị trong hàng trăm năm, cư
dân nói tiếng Ukraine, có xu hướng dân tộc chủ nghĩa và đồng nhất với Trung
Âu.
Nhiều
chuyên viên cho rằng, nếu như cựu tổng thống Yanukovych tập hợp lực lượng tại
khu vực miền đông, thì miền tây đất nước nhất định sẽ có hành động tương tự nhằm
bảo vệ cho quan điểm một đất nước Ukraine duy nhất.
Tại
Thái Lan, cuộc đấu quyền lực giữa Bangkok và các tỉnh miền đông bắc đông dân bắt
nguồn từ hơn 100 năm trước. Cuộc bạo loạn năm 1902 tại khu vực đông bắc bị chính
quyền quân sự đàn áp đẫm máu.
Bầu cử dân chủ và sự phát triển của đảng phái chính trị do Thaksin lãnh đạo,
cũng như sự quan tâm đặc biệt của ông với khu vực nông thôn, tạo điều kiện cho
các tỉnh miền bắc phát huy sức mạnh chính trị.
Khu
vực này với ưu thế có lượng cử tri chiếm một phần ba toàn quốc, có thể quyết
định chính phủ nào được phép cầm quyền. Chính vì vậy, chính phủ buộc phải có
những chính sách lấy lòng người dân nơi đây, thậm chí là những quyết định gây
nhiều tranh cãi. Điều này khiến người dân thủ đô Bangkok khó lòng chấp nhận
được.
Lãnh
đạo yếu thế
Các
nhà lãnh đạo của Ukraine và Thái Lan đều đã bước sang nhiệm kỳ thứ hai trong
thời gian cầm quyền. Họ phải đối mặt với những rắc rối liên quan đến một số
quyết định đã đưa ra, tạo cớ cho phe đối lập tận dụng.
Bà
Yingluck tuy mới chỉ làm thủ tướng chưa trọn một nhiệm kỳ, nhưng được cho là
thừa hưởng di sản và sức ảnh hưởng chính trị của anh trai. Ông Thaksin từng hai
lần thắng cử.
Cuối
năm 2013, đảng Pheu Thai cầm quyền do bà đứng đầu đề nghịt dự luật mở rộng phạm
vi ân xá cho những người liên quan đến tình trạng bạo lực trong giai đoạn
2006-2010, mà phe đối lập cho rằng sẽ mở đường cho cựu thủ tướng Thaksin về
nước.
Còn
ông Yanukovych bắt đầu nhiệm kỳ thứ hai của mình sau khi bị lật đổ trong cuộc
cách mạng Cam năm 2004. Tháng 11/2013, ông từ chối ký một hiệp định thương mại
với EU và chấp nhận thỏa thuận tài chính với Nga, làm bùng lên phong trào biểu
tình chống chính phủ. Kết quả là chính phủ của Yanukovych bị lật đổ và ông buộc
phải rút chạy về Kharkov, căn cứ chính trị ở miền đông. Từ đó , không ai biết
ông đang ở đâu. (Yanukovych đề nghị Nga bảo vệ) Hiện ông trốn sang Nga.
Theo
giáo sư Goldstone, các nhà lãnh đạo ở cả hai nước đều không có đủ quyền lực để
ra lệnh cho quân đội can thiệp. Bất kỳ sự đàn áp nào của chính phủ cũng có thể
gây tác dụng ngược và củng cố thêm sức mạnh cho lực lượng đối lập. Nếu các cuộc biểu tình tiếp tục phát triển, chính phủ sẽ hướng tới
sự thỏa hiệp hoặc lãnh đạo từ chức.
Tại
Ukraine, cựu tổng thống Yanukovych buộc phải cách chức tướng
Volodymyr
Zamana, tổng tham mưu trưởng lục quân. Lý do là vì ông Zamana từng công khai
phản đối quyết định thiết lập tình trạng khẩn cấp và tuyên bố “không ai có quyền sử dụng quân đội để hạn chế quyền công
dân”.
Nhưng
lần điều động nhân sự này không cứu vãn nổi cục diện chính trị bất lợi
với Yanukovych, đặc biệt trong bối cảnh các cuộc đụng độ giữa lực lượng cảnh sát
chống bạo động và người biểu tình khiến hàng chục người chết và hàng trăm người
bị thương. Đảng Các khu vực, đảng của ông Yanukovych, ra
thông cáo khiển trách các mệnh lệnh của tổng thống và đổ hết trách nhiệm lên đầu
ông.
Còn
tại Thái Lan, quân đội là lực lượng chính trị có sức ảnh hưởng quan trọng trên
chính trường nước này trong hàng chục năm qua. Chính quân đội đã phát động cuộc
đảo chính năm 2006, lật đổ cựu thủ tướng Thaksin. Tuy
nhiên, quân đội Thái Lan hiện vẫn giữ vững lập trường trung lập, bất chấp sức ép
từ người biểu tình chống chính phủ.
Theo
CNN, bằng cách làm tê liệt Bangkok, các thủ lĩnh của phong trào chống đối chính
phủ hy vọng sẽ khiến chính quyền Yingluck phải áp dụng những biện pháp cứng rắn,
hoặc có thể khuấy động bạo lực trong phe Áo Đỏ ủng hộ chính phủ. Sau đó, họ sẽ tận dụng sự bất ổn này
để tuyên bố chính phủ không có khả năng cầm quyền hợp pháp, và tạo một cái cớ
cho quân đội khởi động một cuộc đảo chính .
TỔNG HỢP
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen