Ăn cá cũng chết,
Ăn thịt cũng chết,
Ăn rau cũng chết,
Ăn gì không chết?
- Ăn hối lộ, ăn cướp, ăn trộm, ăn cắp, ăn gian nói dối, ăn trên đầu
dân... là khỏi chết vì đó là tính chất của xã hội ta ngày nay!
Bí ẩn đằng sau vụ đầu độc tầm cỡ quốc gia?
Tin Đa Chiều - Đăng ngày: 5:43 PM - 13/04/2016
· Ai chủ mưu đem công thức pha chế thức ăn chăn nuôi ‘siêu độc hại’
cho các chủ trại?
· Hàng tấn hóa chất cấm Bộ Y Tế nhập về đã đi đâu?
· Có quá khó để tìm ra không?
Chủ trang trại lợn bỏ nghề tiết lộ điều khủng khiếp về chất cám.
Đừng chỉ “đồ sát” người nông dân vì họ không tự sản xuất ra chất
cấm để làm bẩn thực phẩm, đầu độc đồng loại.
Vậy ai là người đứng sau thực phẩm bẩn?
Thực phẩm bẩn đang ở tầm quốc gia, tràn lan, khắp đồng khắp chợ, có
ai ngạc nhiên về tính bao trùm này không?
Đơn cử như thịt heo, ai đã chỉ cho ai mà một nông dân ở Hóc Môn, Củ
Chi cũng như nông dân ở Đồng Nai, Bình Dương hoặc địa phương khác
đều biết cách pha chế để vật nuôi vẫn còn “thở” cho đến miệng người
tiêu dùng.
Nếu chậm xuất chuồng trên 2 tuần, heo cứ thế mục xương mà chết.
Cách làm đó, quy trình đó khá chi tiết, ông nông dân, bà nông dân
khó có thể nghĩ ra được.
Vậy ai đã hướng dẫn họ?
Ảnh: Tác giả Hoàng Linh
Cuối năm 2008 tôi đã phát hiện ra chuyện động trời này và báo cho
nhiều cơ quan báo chí nhưng đều nhận được cái lắc đầu.
Hôm đó tôi mua vài kg thịt heo về, chuẩn bị kho ăn cả tuần vì một
thân một mình làm biếng bày vẽ nhiều món. Bất ngờ có người bạn rủ
đi câu cá ở Lâm Đồng.Tôi bỏ quên cục thịt và một tuần sau mới quay
về.
Cục thịt còn tươi chong, đỏ au, chó mèo, chuột không dám đụng tới,
như phim kinh dị.
Tôi mang hỏi một chủ trang trại có quy mô trên 1.000 con heo, anh
nói:
– Đây là heo xuất phát từ một tỉnh miền Đông, chủ trại cho ăn chất
tạo nạc hoặc Salbutamol. Heo ngáy như người, ủn ỉn như tiếng người,
ăn xong, ngủ, ngủ xong ăn tiếp, lớn như thổi.
Nhiều nhân viên tiếp thị của các nhà máy thức ăn gia súc đã đến
hướng dẫn tôi cách nuôi, xuất chuồng sớm hơn hai tuần nhưng tôi
không chịu.
Tôi là bác sĩ thú y tôi biết tác hại khủng khiếp của các hoạt chất
này. Nhưng nói cho bạn biết tôi cầm cự chừng 3 năm nữa là sẽ phá
sản, còn nếu muốn không phá sản thì sẽ trở thành một thứ khốn kiếp
giết hại đồng loại của mình.
Nhận diện 2 “kẻ giết người” ẩn nấp trong thịt
Nguồn ảnh: Tuổi trẻ
Salbutamol: Là một loại thuốc kích thích chọn lọc các thụ thể beta – 2 (ở cơ
trơn phế quản…)
Khi ăn thịt heo có salbutamol cũng giống như uống thuốc này.
Salbutamol còn trong thịt heo bao nhiêu là con người sử dụng bấy
nhiêu.
Trong khi salbutamol chỉ dùng để cấp cứu bệnh nhân hen lên cơn co
thắt phế quản không thở được. Nếu không cắt cơn hen bệnh nhân sẽ
chết. Chỉ có giữa cái sống và cái chết mới phải sử dụng salbutamol
vì đây là chất cực kỳ nguy hiểm cho sức khỏe con người.
Salbutamol là chất bị ngành nông nghiệp cấm sử dụng trong chăn nuôi
như một loại hoocmôn tăng trưởng. Tại Việt Nam, chất này đã bị cấm
sử dụng từ năm 2002.
Clenbuterol: (Spiropent, Ventipulmin), dùng để tạo nạc, là một amin giao cảm
được sử dụng bởi người bị chứng rối loạn hô hấp như là một loại
thuốc thông mũi và thuốc giãn phế quản.
Những người có rối loạn hô hấp mãn tính như hen suyễn sử dụng như
một thuốc giãn phế quản để làm cho việc thở dễ dàng hơn.
Thuốc phổ biến nhất có sẵn dưới dạng hydrochloride hydrochloride
các muối clenbuterol. Ngoài ra Clenbuterol là loại chất kích thích
tuyến thượng thận, điều tiết sinh trưởng động vật, thúc đẩy quá
trình phát triển cơ bắp và tác dụng phân giải lipid.
– Vậy một vài nhà máy bán luôn chất cấm?
– Không, họ không ngu như vậy đâu, hồi đó nhân viên tiếp thị chỉ
hướng dẫn và nói luôn là lên Đồng Nai, khu Long Khánh, Gia Kiệm hỏi
chỗ bán ai cũng biết. Không chỉ Salbutamol không đâu còn có
Clenbuterol và Rachtopamine nữa.
Tôi không nói chúng sẽ gây ung thư chung chung để cho anh thấy tính
gây bệnh, tính nguy hiểm tức thời của các chất cấm này. Ung thư chỉ
là giai đoạn cuối cùng. Đây là những chất giết người.
– Nhưng ai sẽ có lợi trong cuộc đầu độc quy mô quốc gia này?
– Tôi nghĩ, lợi nhuận ở người chăn nuôi là yếu tố kích thích để lây
lan cách chăn nuôi “siêu lời” bằng cách dùng chất cấm nhưng lợi
nhuận của những người tổ chức bán chất cấm thì tôi không rõ, chỉ hồ
nghi là phá hoại mà thôi, không có cách giải thích khác.
Mà đúng như vậy. Sau đó, anh này thua lỗ quá nên bán trại bán
chuồng giải nghệ luôn.
Nhưng một vài tòa soạn đều từ chối điều tra mà không nói lý do. Một
tòa soạn giải thích:
– Phóng viên đã đi tìm hiểu, có phần giống như anh nói. Nhưng nhạy
cảm quá, mình đăng báo nông dân sẽ chết vì không bán được lợn, nước
ngoài thì tẩy chay vì dùng chất cấm trong chăn nuôi.
Giống như vụ tôm có dư lượng kháng sinh cũng vậy, báo đăng lên và
đã bị chỉ trích phá hoại xuất khẩu.
Nói tóm lại là “nhạy cảm” anh Linh à.
Tôi hỏi thêm 2, 3 phóng viên trực tiếp đi làm, mấy anh nói:
– Cực quá anh Linh ơi, lấy mẫu cám, thức ăn gia súc rồi gửi đi kiểm
nghiệm, rồi tìm đầu mối bán, mà hình như ở đâu cũng có bán, làm rất
lâu mà không biết có được đăng không?
Nhiều người ở trong một tâm thế như vậy, nên bây giờ mà tôi có
“toi” vì thực phẩm bẩn cũng xứng đáng thôi.
Nhưng mà tôi biết một điều, một mình người nông dân không thể nâng
tầm thực phẩm bẩn lên cấp quốc gia. Mà tôi cũng chỉ biết có mỗi
thịt heo, còn bao nhiêu loại thực phẩm bẩn khác mà mỗi ngày chúng
ta đều đọc được trên báo chí.
Như vậy vậy thì ai là tác giả, ai là người phải chịu trách nhiệm?
Việc điều tra, xử lý các chủ trang trại, người nuôi heo sử dụng
chất cấm trong chăn nuôi là cần thiết nhưng tránh khuynh hướng “dồn
tội”, “đồ sát” người nông dân, người chăn nuôi mà bỏ lọt những kẻ
đã “công nghiệp hóa” việc chăn nuôi bẩn.
Trước mắt các cơ quan chức năng hãy làm rõ 9 tấn Salbutamol mà
ngành y tế nhập đã đi về đâu, cũng làm như vậy với các chất cấm
cùng loại xem đường vào của nó từ đâu và được sử dụng trong chăn
nuôi thế nào?
Theo Trí Thức Trẻ
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen