Donnerstag, 3. Juli 2014

Võ Thị Hảo - Một Quốc Gia Ðang Tự Sát?!

Thứ Hai, ngày 30 tháng 6 năm 2014
Trước họa xâm lăng đang chẹn cổ, nếu Việt Nam chậm cải cách thể chế nghĩa là tự sát.
 
Một quốc gia gần trăm triệu dân mà tự sát trong thời đại đầy những cơ hội cứu dân cứu nước và cường thịnh này thật khốn nạn thảm khốc biết chừng nào!
 
Ta nghe, nay dường như trong không trung, trong bầu trời Việt Nam, trong sự đớn hèn và đồng lõa đã thoảng mùi tự hoại từ tấm thân vô giá của đất nước. Nếu cứ đà này, một mai thôi, khi nhìn đến, nước Việt đâu chẳng thấy, chỉ còn là mảnh hồn oan. Hồn oan nước Việt dật dờ ngàn đời oán khí chẳng tan.
 
Kể từ khi Trung Quốc đưa giàn khoan vào cắm chốt ở lãnh hải Việt Nam, ngày một tăng thêm những hành động xâm lấn, lòng dân một mặt sục sôi căm hận hành động của Trung Quốc, một mặt lại phẫn nộ vì nhà cầm quyền Việt Nam đã chưa quan tâm đúng mức đến việc bảo vệ đất nước, thậm chí còn cấm đoán, đàn áp dân xuống đường bày tỏ lòng yêu nước. Nhiều câu hỏi đặt ra: Đất nước này đang thuộc về ai?
 
Trách nhiệm cứu nước đang dồn lên vai mọi công dân Việt Nam. Con đường nay đã khác. Muốn thoát họa xâm lăng thì phải “thoát Trung”. Muốn “thoát Trung”, trước hết phải thoát ý thức hệ lạc hậu, phản tự nhiên, nền tảng của chính thể độc tài để cải cách thể chế. Đó chính là thực hiện cuộc Cách mạng Nhung Việt Nam, vừa cứu nước, vừa tránh được thương đau cho muôn dân.
 
Thời cơ Cách mạng Nhung Việt Nam đã đến, nhưng thời cơ không đợi những kẻ chần chừ. Chần chừ trước họng súng Trung Quốc là tự sát.
 
Người có lý trí không khỏi sửng sốt tại sao lãnh hải Việt Nam bị Trung Quốc xâm phạm trắng trợn, nhiều nước trên thế giới còn phải phẫn nộ lên tiếng; đất nước Việt Nam đang trôi dần vào cổ họng tham lam của bành trướng bá quyền Trung Quốc, trước bao nhiêu giục giã của người trong và ngoài nước mà nhà cầm quyền Việt Nam đến giờ này vẫn không có hành động tự vệ tối thiểu nhất là khởi kiện Trung Quốc ra tòa án quốc tế.
 
Nguyên nhân, như mọi khi, vẫn nằm ở thể chế chính trị. Thể chế nào hành xử ấy. Trong thể chế độc tài, quyền lợi của nhiều nhà cầm quyền tách rời, đi ngược lại quyền lợi của toàn dân. Đó cũng chính là “gót chân A sin”, để đến một ngày, không những dân Việt Nam bị nước mất nhà tan mà sớm muộn quyền lợi của nhà cầm quyền cũng mất.
 
Một thể chế thiếu minh bạch, dân chủ và tự do chính là nơi dung dưỡng loài đỉa- người tham nhũng. Loài đỉa – người chỉ biết ăn bám, không bao giờ bảo vệ cơ thể mà chúng đang hút máu, để đến một ngày, cơ thể ấy khô kiệt, thì chúng cũng bị hoại tử.
 

Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen