Montag, 23. Oktober 2017

SỤP ĐỔ LIÊN XÔ VÀ ĐÔNG ÂU:

RÚT RA NHỮNG BÀI HỌC TỪ SỰ SỤP ĐỔ

Giáo sư Tiến sĩ NGUYỄN PHÚC LIÊN, Kinh tế
Geneva, 26.11.2015
Facebooks :  (1) Phuc Lien Nguyen  & (2) Tudan Tudodanchu

Vào thập niên 90 (1990), sống tại Au châu giữa những cuộc NỔI DẬY của quần chúng, chúng tôi đã ghi lại Thông Tin từ các Đài Truyền Hình về việc sụp đổ của Đế quốc Cộng sản Liên Xô và những nước Đông Au. Tổng cộng gồm 22 cuốn phim video, mỗi cuốn dài 3 tiếng đồng hồ. Chúng tôi còn nhớ rằng cuốn phim về sụp đổ của Roumanie và cái chết của Ceausescu được tôi ghi thêm cắt nghĩa bằng tiếng Việt và được chuyển về cho một Đại học ở Việt Nam. Nếu cách đây 25 năm, tôi chỉ nhìn hình ảnh những biến cố xẩy ra mà không có những tìm hiểu vào chiều sâu hơn, thì ngày nay qua những tóm tắt, bình luận của các Đài Truyền Hình và qua chính những trả lời của GORBATCHEV, tôi có dịp suy nghĩ về những bài học có thể rút ra từ những biến cố của việc sụp đổ cả một chế độ Cộng sản. Tôi muốn ghi lại những bài học ấy mong giúp ích cho cuộc đấu tranh hiện nay tại Quê Hương Việt Nam.

Chúng xin đề cập những khía cạnh sau đây:


=>       Kinh tế Tập quyền Chỉ huy đưa Xã hội đến nghèo đói

=>       Nguyên nhân chính của tan rã Chính trị là từ sụp đổ Kinh tế

=>       Những bài học rút ra từ việc tan rã Liên xô và Đông Au



Kinh tế Tập quyền Chỉ huy
đưa Xã hội đến nghèo đói

Qua những bài trình bầy về Kinh tế Tập quyền Chỉ huy, chúng ta đã nhận thấy những yếu kém của nền Khinh tế này. Chúng tôi viết tóm tắt lại những yếu kém đó:


Về phía Sản xuất

Lượng Sản xuất từ một Xí nghiệp nói riêng hay từ một Quốc gia nói chung tùy thuộc vào ba yếu tố Sản xuất chính là (i) Sử dụng Vốn; (ii) Sử dụng Nhân lực; (iii) Mức độ hội nhập Kỹ thuật. Đối với việc sử dụng Vốn, người ta nhận thấy rõ rệt việc không tần tiện, thậm chí ngay cả việc cắt xén Vốn chung làm của riêng khi số Vốn ấy đến từ Công hữu. Chúng ta thường nói “Tiêu tiền chùa” hay “Cha chung không ai khóc”, nghĩa là việc sử dụng Vốn công chắc chắn có những phung phí hơn là việc sử dụng Vốn riêng của mình. Đối với phía Nhân lực như yếu tố Sản xuất, người ta thấy rõ việc thiếu yếu tố Kích thích (Stimulus) cho cố gắng làm việc. Việc thiếu cố gắng này đến từ phía không được sở hữu những kết quả của sự cố gắng làm việc cá nhân. Sự cố gắng làm việc luôn luôn tùy thuộc vào mức độ thưởng công cá nhân cho những kết quả của công việc làm. Nhân lực khác với Vốn  ở chỗ có khả năng sáng kiến phát triển.  Ở một chế độ mà Nhân lực bị coi như phương tiện sử dụng như liềm, búa, máy móc… và không được thưởng công cá nhân, thì Nhân lực ấy khó lòng cố gắng đưa ra những sáng kiến riêng từ đầu óc thông minh của mình. Trong suốt những năm dài của nền Kinh tế Tập quyền Chỉ huy, người ta cũng nhận thấy rằng mức độ áp dụng những Kỹ thuật mới vào chu trình Sản xuất Kinh tế rất yếu kém.    


Về phía Tiêu thụ.

Trong nền Kinh tế Tập quyền Chỉ huy thời Cộng sản Liên xô, Thương mại bị coi như ăn bám vào Sản xuất, nên đã bị hủy bỏ. Thay vào đó, Nhà nước tổ chức phân phối Tiêu thụ qua các Hợp Tác Xã tiêu thụ. Đây là biện pháp kiểm soát chủ trương “Tiêu thụ theo nhu cầu”. Những kết quả Kinh tế thu được trở thành Công hữu cho mọi người. Nhà nước phân phối của chung cho tiêu thụ cá nhân theo nhu cầu. Chính phương diện này ảnh hưởng chính yếu lên cố gắng làm việc ở phương diện Sản xuất vừa trình bầy trên đây.      


Về những Kế hoạch Kinh tế.

Việc điều hành Cung--Cầu trong nền Kinh tế Tập quyền Chỉ huy tùy thuộc vào những Kế hoạc Ngũ niên do Nhà nước Tập quyền Chỉ huy hoạch định. Sánh với Thị trường Tự do, yếu tố chính điều chỉnh Cung--Cầu của nền Kinh tế Tự do Thị trường, thì những Kế hoạch Ngũ niên yếu kém hẳn về độ chính xác khiến nền Kinh tế Tập quyền Chỉ huy có những phí phạm, thất thoát, nghĩa là hiệu quả Kinh tế chung bị  giảm đi.                



Nguyên nhân chính của tan rã Chính trị
là từ sụp đổ Kinh tế

Trong nhiều chục năm nay, những Phong trào đấu tranh như tập trung vào các vấn đề Tự do Tôn giáo, Tự do Dân chủ hay Nhân quyền trừu tượng. Những vấn đề này dễ thuộc vào phạm vi trừu tượng xa vời với đại đa số quần chúng. Với Chế độ độc tài cá nhân hay nhóm đảng, những phạm trù trừu tượng thuộc các vấn đề vừa nêu ra không đủ sức kêu gọi đại đa số quần chúng đứng lên để đạp đổ Độc tài. Chỉ có việc NỔI DẬY của đại đa số quần chúng mới có khả năng đạp đổ các Chế độ độc tài. Yếu tố quyết định để đại đa số quần chúng NỔI DẬY, đó là cái quyền Dạ Dầy, nghĩa là tình trạng đói nghèo của quần chúng. Chúng ta có thể khẳng định rằng hầu hết những cuộc đại Cách Mạng đều có nguyên do là hoàn cảnh đói nghèo của quần chúng. Cuộc đại Cách Mạng Pháp 1789 bùng dậy do tiếng thanh la và tiếp theo là tiếng kêu đói của một thiếu nữ 16 tuổi. Cuộc Cách Mạng 1917 tại Nga được gọi là cuộc Cách Mạng Vô sản, nghĩa là dân nghèo. Những cuộc nổi dậy tại Bắc Phi cũng từ quần chúng chi có 1 đo la sống mỗi ngày. Như vậy, tình trạng phá sản Kinh tế Tập quyền Chỉ huy dẩn đến việc quần chúng NỔI DẬY làm Cách Mạng.

Tình trạng Kinh tế tồi tệ đưa đến Tha hóa Xã hội tại Nga vào những năm 1985 khi GORBATCHEV lên nắm quyền đã đến lúc chín mùi, là một định mệnh cho sụp đổ của Chế độ Cộng sản. Tuyên bố GLASNOST và PERESTROIKA của GORBATCHEV như cải cách mong níu lại hình thức một chế độ đã đưa đến hậu quả Kinh tế tồi tệ và Xã hội tha hóa cực điểm cũng không thể tránh được sụp đổ đến như một định mệnh. Nga không còn đủ sức can thiệp vào những nổi dậy của các nước Đông Au nữa và đây là chìa khóa cho sụp đổ Bức tường Bá Linh cũng như các nước Đông Au chỉ trong vòng hơn một năm.

Đây là lý do KINH TẾ mà chúng tôi đã trình bầy trong suốt những Bài trước Bài này : Kinh tế Tập quyền Chỉ huy của môi trường Chính trị--Luật pháp độc tài  độc đảng toàn trị đưa đến đói nghèo.

Việc sụp đổ Cộng sản là một ĐỊNH MỆNH, nghĩa là đây không phải là ý chí cải cách của chính cá nhân GORBATCHEV. Nó là Định Mệnh phải xẩy ra, cho dù chính Gorbatchev muốn cản cũng không được.

Những bài học rút ra
từ việc tan rã Liên xô và Đông Au

Bài viết hôm nay được coi như Bài dẫn nhập cho những Bài viết tiếp theo về cuộc tan rã của thể chế Cộng sản Liên xô và các nước Đông Au. Những bài tiếp theo này được coi như những Bài Học mà chúng tôi rút ra làm nền tảng cho những Nhận Định về các Mô hình Kinh tế định hướng XHCN của Trung quốc và Việt Nam.

Những Bài học chính yếu được nhấn mạnh là những Bài học sau đây:

=> Bài học Kinh tế: Từ quyền Dạ Dầy đến đạp đổ Chế độ Chính trị

=> Bài học Tôn giáo: Lòng Tin Tôn giáo cho  NỔI DẬY trong hy vọng

=> Bài học Tự hủy: Định mệnh tự hủy diệt Tư bản đỏ


Giáo sư Tiến sĩ NGUYỄN PHÚC LIÊN, Kinh tế
Geneva, 26.11.2015
Facebooks :  (1) Phuc Lien Nguyen  & (2) TU-DAN (TUdoDANchu)
Chú thích :       Một số người vì phe nhóm, đã cố tình viết lệch lạc về Lý Lịch của tôi, nên tôi xin phép cho ở đây cái Link Lý Lịch NGUYỄN PHÚC LIÊN như sau :  http://www.viettudan.net/36984/index.html

__._,_.___

Posted by: NGUYEN PHUC LIEN <drlienwimimpact@yahoo.com

Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen