Khi nhà cầm quyền Nghệ An thuộc huyện Quỳnh Lưu xua những người dân
xuống đường đi biểu tình chống linh mục Anton Đặng Hữu Nam, người
ta giật mình ở nhiều điểm.
Trong bài viết Nghệ An đấu tố Linh mục: Cuộc khổ nạn mới tại Quỳnh Lưu, chúng tôi đã nêu lên những sự ngu dại và bất nhân của nhà cầm
quyền Nghệ An khi xua dân xuống đường để kích động một cuộc xung
đột tôn giáo trong nhân dân và những hệ lụy của nó.
Quả là không sai, ngay khi chúng tôi viết những dòng này, những
thông tin về những xung đột bởi một số phần tử bất hảo được đảng
nuông chiều và chống lưng bắt đầu cuộc kỳ thị và tấn công người
công giáo tại Quỳnh Lưu đã lan tràn trên mạng Internet.
Theo tin chúng tôi nhận được, thì tại xã Sơn Hải, nơi nhà cầm quyền
tổ chức cuộc đấu tố hôm trước, nay đã xuất hiện một đội quân do một
ả giang hồ cầm đầu. Ả vốn là dân xã Quỳnh Thọ, lang bạt kỳ hồ sang
thuê cửa hàng cắt tóc tại xã Sơn Hải này. Ả dùng Facebook làm nơi
tập hợp, kích động, tung ra những luận điệu sai trái, hằn thù và vu
cáo người Công giáo nói riêng và các chức sắc công giáo nói chung
rồi tìm cách tấn công họ. Và khi được kích động, các bạn bè của ả
đã lập một nhóm hô hào tìm cách để đánh nhau.
Người dân ở đây cho biết, với cơn cuồng đảng, cuồng bác, ả giang hồ 42 tuổi không chồng này đã tập trung một số đông các ả quá lứa nhỡ thì đi khắp chợ, tìm cửa hàng nào của người công giáo là đập phá, ngăn cản không cho kinh doanh buôn bán. Các ả ngang nhiên khủng bố, đánh đập những người công giáo buôn bán và rêu rao tin đồn là hàng hoá của người công giáo có độc làm cho rất nhiều người dân hoang mang.
Người ta nói rằng, nhà cầm quyền Quỳnh Lưu đã chọn ả giang hồ này là "chọn đúng mặt để gửi vàng" bởi ả là có những người anh trai là giang hồ có số má, do vậy bà con nông thôn phải ngại ả.
Thế nhưng, công an, chính quyền và nhiều ban, ngành, cựu chiến binh, phụ nữ và cả các cô giáo hôm trước thể hiện lòng "yêu nước" "vì hòa bình"... đã không hề động tay chân mặc ả ngang ngược lộng hành.
Thế là đã rõ, mục đích sâu xa của nhà cầm quyền Nghệ An thực hiện tại Quỳnh Lưu những hành động mấy ngày qua nhằm mục đích gì?
Nồi da xáo thịt
Xã Sơn Hải nằm cách thị trấn Cầu Giát khoảng 7 km, vốn là vùng cửa
sông, có hai cửa sông là Lạch Thơi và Lạch Quèn với con sông Cẩm
Trường chảy ra biển.
Khoảng 11.000 dân nơi đây, cả giáo lẫn lương sống chủ yếu bằng nghề
biển. Người dân nơi đây vốn sống với biển ít êm đềm mà nhiều sóng
dữ nên có sự đoàn kết lẫn nhau, chưa hề xảy ra sự xích mích về tôn
giáo.
Ở đó, họ cùng là những bạn chài hôm sớm trên biển với những chuyến
ra khơi cần một tập thể vững mạnh. Họ cùng hân hoan với những đoàn
thuyền về đầy khoang cá tươi. Họ cũng cùng là nạn nhân của nạn cướp
biển, khi những người dân đi biển nơi đây bị bọn Trung Quốc bắt giữ
đòi tiền chuộc. Đã có thời ngư dân ở đây đã bị Trung Quốc bắt tất
cả 11 người và nhốt đến 4 tháng. Hẳn là những người dân Sơn Hải còn
nhớ rõ.
Những khi vui, tất cả chung niềm vui, khi buồn hoặc khi sống chết,
họ bên nhau cùng chia ngọt sẻ bùi và cùng lo lắng cho số phận của
nhau trước thiên nhiên và giặc Tàu trên biển.
Những ngày gần đây, người dân nơi đây vẫn chung nhau nỗi lo vì
những người đi làm ăn xa lại bị bắt giữ không có tin tức bên Tàu.
Họ đã dựa vào nhau mà sống tự bao đời nay.
Nền kinh tế ở đây phụ thuộc rất lớn vào biển, cả xã có khoảng gần
1.000 thuyền đi biển. Còn lại một ít thì buôn bán lặt vặt phục vụ
nghề biển của ngư dân.
Thế rồi bỗng nhiên tất cả điêu đứng, xơ xác bởi thảm họa Formosa
giáng xuống đầu họ. Thảm họa thì không kể ai, lương hay giáo, lớn
hay bé... tất cả đều chung một sự đói rách tiêu điều.
Biển nhiễm độc không chịu chỉ nằm yên ở Hà Tĩnh hay chảy vào phía
trong mấy tỉnh, mà chẳng ai buộc được dòng nước không đưa độc tố đi
muôn phương. Nghệ An, tỉnh giáp ranh Hà Tĩnh chịu thiệt hại không
kém nặng nề.
Không chỉ nghề biển đã coi như tiêu tán mà những ngành nghề khác ăn
theo như du lịch, dịch vụ... đã điêu đứng không phương cứu chữa.
Khi biển chết, cả làng, cả xã như có đám tang, mọi dịch vụ dầu mỡ,
ăn uống, hàng tiêu dùng... đều trở thành xa xỉ với người dân.
Thế rồi thảm họa lớn hơn lại chính là sự vô ơn của chính nhà
cầm quyền Nghệ An khi họ đã chắt chiu những đồng tiền thuế mồ hôi
nước mắt để nuôi cả bộ máy, giờ cả hệ thống trở mặt phủi tay khi
những người dân Nghệ An không hề nhận được một đồng cắc nào tiền
đền bù thảm họa. Trong khi những người dân các nơi đua nhau đi nhận
những đồng tiền đền bù, cán bộ các nơi tìm cách găm tiền, trục
lợi... thì ngư dân Nghệ An chỉ nhìn từ xa mà nuốt nước bọt.
Tuyệt nhiên, không một cán bộ, cơ quan nào của Nghệ An lên tiếng
bênh vực những người dân ở đây.
Thế rồi, các linh mục đã lên tiếng thay cho họ, đã đồng hành cùng
những ngư dân bị thiệt thòi, là nạn nhân, tìm mọi cách đòi công lý
cho họ, buộc kẻ thủ ác Formosa phải chịu trách nhiệm và đòi nhà cầm
quyền phải có trách nhiệm trước công dân.
Những hành động của các linh mục đã chấp nhận dấn thân, đồng hành
cùng nỗi đau của ngư dân vì cuộc sống của họ hiện tại và tương lai
lâu dài đã được khắp nơi ghi nhận và cảm phục. Lẽ ra, chính những
người dân nơi đây không kể lương, giáo phải hàm ơn các linh mục ấy.
Thế nhưng, cuộc đời vốn nhiều sự bất công và câu nói của cha ông đã
có thời cơ để ứng nghiệm rằng "Làm ơn, mắc oán".
Những điều khó hiểu
Thoạt nhìn những người dân Sơn Hải biểu tình chống linh mục Anton
Đặng Hữu Nam, người ta có cảm giác rằng đây là những kẻ đã lấy oán
trả ân đối với một người chấp nhận hy sinh cho chính cộng đồng
mình.
Chúng tôi khá ngạc nhiên khi nghe tin những người dân xứ biển Sơn
Hải đi biểu tình. Lẽ nào họ không biết ai đang là ân nhân của
họ và ai đang là thủ phạm giết chết chính họ và giống nòi, con cháu
họ?
Nhìn kỹ những tấm hình được báo Nghệ An đưa lên và những hình ảnh
Đài truyền hình Nghệ An phát sóng, chúng tôi thấy những gương mặt
người dân Sơn Hải khá hiền lành xưa nay.
Đây, người mặc bộ quần áo bộ đội với đầy huân chương đó là ông Lê
Duynh ở Xóm 13, một người khá hiền lành và chừng mực vốn từng là
giáo viên ở xã Quỳnh Long. Ông có 3 con và con cái đã lớn và có
công ăn việc làm. Ông được giao làm Hội người cao tuổi và Cựu
chiến binh.
Bên cạnh ông, người cầm cờ là Hồ Văn Ninh thuộc xóm 12, anh ta cũng đã từng được học xong lớp 10 ngày trước và tham gia cán bộ HTX Nông nghiệp.
Người ta cũng nhìn thấy bà Nga, một bà hàng xáo (buôn bán gạo) ở chợ Ngò, cả đời vất vả đầu tắt, mặt tối với chợ búa không mấy am hiểu về xã hội. Chồng bà ta cũng là ngư dân.
Điều khá đau đớn và hài hước, khi nhìn người phụ nữ mặc chiếc áo tím sẫm màu cầm chiếc biểu ngữ giơ lên, lại là một bà mà cả gia đình làm nghề biển và hẳn nhiên là nạn nhân của thảm họa biển Miền Trung.
Những điều đó gây cho chúng tôi sự ngạc nhiên, là điều gì đã đẩy họ
xuống đường để phản bội lại ân nhân của mình?
Thế rồi, khi tìm hiểu kỹ thì chúng tôi mới biết rằng, họ cũng chính
là các nạn nhân của nhà cầm quyền.
Những trò đốn mạt
Tìm hiểu những điều đã xảy ra, chúng tôi được biết những hành động
mà nhà cầm quyền đã làm để đẩy người dân xuống đường hôm đó.
Trước hết, để trả lời vì sao nhà cầm quyền Nghệ An chọn Sơn Hải?
Bởi đây vốn là quê của Hồ Ngọc Dũng, người vốn từng là Trưởng phòng
Giáo dục, hiện giữ chức Phó Chủ tịch Huyện Quỳnh Lưu nhưng đã nổi
tiếng khi ký một công văn thể hiện trình độ dốt nát của quan chức.
Người mà chúng tôi đã có bài viết: “Nghệ an: Thêm một công văn lạ tự thú trình độ công quyền”.
Để đẩy được người dân xuống đường, họ đã không ngại ngần dùng những
trò bẩn thỉu và hèn hạ ít ai có thể tưởng tượng được.
Kịch bản của quá trình đó đã được thực hiện như sau:
Trước hết, toàn bộ cán bộ xã thuộc Quỳnh Lưu được tập trung về
Huyện. Ở đó, họ được cho xem những hình ảnh ghép và video chế vào
hình ảnh các linh mục. Nội dung các hình ảnh và video đó là ghép
các linh mục vào cảnh ăn chơi, chửi đảng, chửi đất nước, đốt cờ, ăn
chơi trụy lạc... bằng nhiều hình ảnh ghép bẩn thỉu xuyên tạc, vu
cáo các linh mục làm những việc đó vì tiền của Việt Tân... Tất cả
nhằm kích động những cán bộ xã này.
Chính những cán bộ xã, nhận những "tài liệu" đó, đưa về phổ biến
cho các Hội phụ nữ, Cựu chiến binh mà hầu hết không hề biết về công
nghệ thông tin cũng như những trò ma quái của nhà cầm quyền.
Và cuối cùng là kích động đẩy họ ra đường phản đối với dăm chục
ngàn đồng tiền uống nước.
Khi biết kịch bản của nhà cầm quyền Quỳnh Lưu, chúng tôi mới vỡ lẽ
ra rằng vì sao trong đám biểu tình ấy, hầu như chỉ có các bà bán
hàng ngoài chợ, các bà nội trợ của ngư dân, các cựu chiến binh...
mà không có thanh niên, sinh viên tham gia.
Bởi các sinh viên, thanh niên nếu được tham dự thì trò cắt ghép
hình ảnh video sẽ bị bể mánh vì sẽ bị vạch trần.
Quả thật, ma quỷ lắm chiêu trò thi thố.
Hiểu ra những điều này, chúng tôi không khỏi rùng mình ngao ngán
cho một "Chính quyền của dân".
Đây là một sự đốn mạt bẩn thỉu không thể tưởng tượng được rằng nó
xuất phát từ một nhà cầm quyền vốn luôn gào lên là "quang minh
chính đại" được lãnh đạo bởi một đảng "Quang vinh".
Nhưng, kết quả của những trò chơi của ma quỷ, chỉ là hậu quả của sự
đen tối và đích đến là địa ngục mà thôi.
Để rồi, tất cả những người dân, sẽ trở thành nạn nhân của trò chơi
vô luân và vô pháp bởi nhà cầm quyền độc tài coi tính mạng, đời
sống và tương lai dân chúng như một trò đùa.Và thảm họa Formosa thì vẫn còn nguyên ở đó.
Hà Nội, Ngày 11/5/2017
J.B Nguyễn Hữu Vinh
KÍCH ĐỘNG XUNG ĐỘT TÔN GIÁO
Luật sư Đặng Đình Mạnh
Tính cách hòa đồng tôn giáo ở xứ sở này đang là vốn quý không gì có
thể sánh bằng. Thế nhưng, có vẻ như người ta đang toan tính phung
phí điều đó một cách xuẩn ngốc nhất để thực hiện chiêu bài “Dân trị
Dân”!
Thật vậy, phản ứng với lời giảng của các linh mục, thì hàng loạt
cuộc biểu tình được tổ chức nhân danh đoàn thể: Cựu chiến binh, phụ
nữ … Thậm chí, cả học sinh “ăn chưa no, lo chưa tới” cũng được huy
động để phục vụ sự “biểu đạt” ý chí chính trị một cách công khai,
rầm rộ, căng băng-rôn, phất cờ đỏ, hô khẩu hiệu …
Biểu tình được diễn ra trong hội trường của cơ quan công quyền hay
tại những nơi công cộng được công an bảo vệ, thì hầu như ai cũng
hiểu rõ ngay tác giả đương giấu mặt kia là ai! Lại là một “kẻ mà ai
cũng biết rõ là ai”!?
Đương nhiên, số đồng bào tham gia biểu tình là người lương giáo,
thờ ông bà hoặc không tín ngưỡng vì không thể lôi kéo đồng bào công
giáo tham gia.
“Kẻ mà ai cũng biết rõ là ai” tránh không lộ diện, để dân ra mặt
cho đúng với chiêu bài “Dân trị Dân”. Thế nhưng, việc dùng đồng bào
khác tín ngưỡng tấn công trực diện vào một người đang là chức sắc
tôn giáo, là vị chủ chăn tinh thần và nhiều uy tín của cả một cộng
đồng tín ngưỡng, rõ ràng, là cách thức dễ dàng nhất để có thể thổi
bùng lên khả năng xung đột tôn giáo.
Trên thế giới, vẫn còn biết bao cuộc chiến đẫm máu đang diễn ra
hàng ngày vì nguyên nhân xung đột tôn giáo. Người ta ước đoán, để
làm dịu các xung đột này có thể mất thời gian cả hàng thế kỷ với nỗ
lực cao nhất của ba đến bốn thế hệ.
Thế thì, những cái đầu xuẩn ngốc kia có bao giờ đã nghĩ đến khả
năng mình gây họa cho xứ sở bằng một cuộc nội chiến mới vì nguyên
nhân xung đột tôn giáo chưa? Xứ sở tan hoang như bây giờ có lẽ vẫn
chưa đủ với chúng?!
Nguồn: FB Manh Dang
Xem thêm:
Tôi vừa xem video clip phụ nữ Quỳnh Lưu mặc áo cờ đỏ, phất cờ đỏ,
cầm micro oang oang đọc lời kết án LM Đặng Hữu Nam được đưa trên
trang web của báo Nghệ An. Không khí hừng hực hận thù, với những
lời luận tội ghê gớm, và hãi hùng nhất là khi có một phụ nữ đứng
lên tự xưng là hội viên hội nông dân đề nghị bỏ tù LM Đặng Hữu Nam
20 năm (!), thì người ta reo hò và phất cờ tỏ vẻ vui mừng khôn
xiết.
Rồi sau đó là quyết nghị của Hội phụ nữ, tiếp tục lập lại lời kết
án và đòi trừng trị Cha Nam, bằng những lời lẽ đanh thép và giọng
đọc chát chúa. Chẳng khác nào cảnh đấu tố dưới thời cải cách ruộng
đất. Lại còn có cả tiếng nhạc, cứ như một đội quân đang trên đường
ra trận (Buổi xuất quân tiểu đoàn năm ấy, cả tiểu đoàn thề dưới sao vàng:
Người chiến sĩ tiếc gì máu rơi …).
Nhìn những khuôn mặt của những người tham gia buổi đấu tố (hay là
biểu tình nhỉ, nhưng luật Việt Nam đã cho phép biểu tình đâu mà,
cho nên chỉ có thể gọi là đấu tố thôi, vì hình như đấu tố thì không
bị cấm), tôi chẳng biết phải tả như thế nào nữa. Chỉ cảm nhận rằng
những khuôn mặt ấy vừa đầy vẻ thù hận và say sưa hăng máu vừa thiếu
vắng một cái gì đó rất rõ ràng.
Tôi thấy rờn rợn. Là một nhà giáo, và là một người Công giáo, tôi
tin rằng điều quan trọng nhất cần giáo dục ở một con người là lòng
nhân ái. Con người mà không có chữ nhân thì sao có thể gọi là người
được?
Nhưng liệu có thể xây dựng lòng nhân ái cho người trẻ được hay
không khi chúng được sống trong một môi trường sắt máu như thế này?
|
__._,_.___
View attachments on the webPosted by: Quang Nguyen <duyquang45@yahoo.com>
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen